Mục lục
Truyện: Thiên tài tam bảo - Phong Thiên Tuyết (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phong Thiên Tuyết ngạc nhiên tròn mắt, cô không ngờ Tư Hạo Hiên lại nói 

vậy... 

Mặc dù chuyện năm đó là một sai lầm thật nhưng dù thế nào đi nữa, bây giờ anh ta đã làm ba, nên có chừng có mực." 

Cô thất vọng về anh ta. 

"Tuyết Nhi.." 

"Sếp Ôn."

Phong Thiên Tuyết ngắt lời anh ta, nghiêm túc hỏi,

"Anh đến tìm tôi để nói những lời này à?" 

"Tại sao lại lạnh lùng với tôi như vậy?"

Tư Hạo Hiên không chịu chấp nhận sự thật. 

"Tôi không muốn dính dáng đến đàn ông đã có vợ" Phong Thiên Tuyết nhíu 

mày, "Nếu không có chuyện gì thì tôi đi trước đây." 

Nói xong cô xoay người rời đi... 

"Nếu em và Dạ Chẩn Đình ở bên nhau, chắc chắn em sẽ hối hận!" Tư Hạo 

Hiên chợt nói một câu. 

Phong Thiên Tuyết dừng bước, quay đầu hỏi anh ta: "Tại sao?" 

"Bởi vì... Tư Hạo Hiên vừa chuẩn bị nói chuyện thì bỗng dưng bên ngoài có tiếng ồn ào. "Tại sao không cho chúng tôi vào? Tôi tìm chồng tôi." 

Là giọng của Bạch Lộ. 

"Đây là nhà vệ sinh nữ, sao chồng cô lại ở đây?" Lôi Vũ hỏi lịch sự. 

"Nếu là nhà vệ sinh nữ thì tại sao không cho tôi vào?" Bạch Lộ hỏi lại. 

"Cô Phong đang bị thương, không thể bị quấy rầy được, đợi cô ấy ra thì hai người sẽ được vào" 

Lôi Vũ không muốn để hai người này vào ức hiếp Phong Thiên Tuyết nên mới chặn hai người ở ngoài. 

"Lộ Lộ, chúng ta đi trước đi, hôm nay ở nơi thế này, không gây chuyện được đâu." 

Bạch Thu Vũ thì thầm khuyên nhủ nhưng tiếc là Bạch Lộ không thèm nghe, cô ta vừa nghe Phong Thiên Tuyết ở trong đó, càng kích động hơn. 

"Tôi biết mà, con điếm Phong Thiên Tuyết lại quyến rũ chồng tôi."

Bạch Lộ xông thẳng vào trong,

"Chó ngoan không cản đường, tránh ra!" 

"Mong cô tự trọng!" Mắt Lôi Vũ toát ra ánh sáng lạnh lùng. 

"Cô chỉ là một tên cấp dưới thôi, xứng được nói chuyện với tôi à?" 

Bạch Lộ cực kỳ kiêu ngạo duỗi tay đẩy Lôi Vũ. 

Lôi Vũ bắt lấy cổ tay cô ta nhanh như chớp, đẩy cô ta ra ngoài. 

Bạch Lộ lảo đảo suýt chút ngã xuống đất. 

Bạch Thu Vũ đỡ lấy Bạch Lộ. 

Nhưng Bạch Lộ vẫn bị treo chân, đau đến mức mặt tái mét, phẫn nộ quát lên: "Thứ chó, cô dám đẩy tôi? Cô biết chồng tôi là ai không?" 

"Tôi không cần biết chồng cô là ai hết? Cô mà làm loạn nữa thì đừng trách tôi không khách sáo" Lôi Vũ quát lên. 

"Thú chó đầu ra mà kiêu ngạo quá vậy!" 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK