Mục lục
Truyện: Thiên tài tam bảo - Phong Thiên Tuyết (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Làm sao bây giờ? 

Làm sao bây giờ? 

“Thiên Tuyết, Thiên Tuyết.” Tiểu Lục trong điện thoại gọi cô. 

"Alo?” Phong Thiên Tuyết mất bình tĩnh, giọng cô nghẹn hẳn đi. “Tiểu Lục, tôi bị oan, tôi phải làm sao bây giờ? Làm sao đây?” 

“Thiên Tuyết, xin lỗi nhé, mới đầu tôi thấy video của cô và sếp Tư, tôi còn tưởng là cô cố ý làm vậy là để ép vợ anh ta. Bây giờ xem lại thì có vẻ mọi chuyện đang lổ quá rồi, không hề tốt cho cô chút nào. 

Nếu cứ thế này thì cô sẽ bị chửi chết đấy, cô mau đi gặp sếp Tư để bàn bạc đi. Đừng có chậm trễ, nếu không thì những cư dân mạng kia sẽ làm thịt cô đấy. Họ sẽ còn đào bới ra nhiều chuyện đời tư khác rồi bóc phốt tiếp đấy, lúc đó thì cô sẽ xong đời” 

Được rồi, tôi phải đi làm đây, cô mau gọi cho sếp Từ đi. Mấy chuyện thế này nên để cho đàn ông giải quyết." 

Tiểu Lục dặn dò xong thì tắt máy. 

Phong Thiên Tuyết cầm điện thoại, hoảng loạn. Tất nhiên là cô không thể gọi cho Tư Hạo Hiên rồi, cũng không thể gọi cho Dạ Chẩn Đình, gọi cho call boy thì cũng chẳng có tác dụng gì cả... 

Vậy nên, bây giờ vị cứu tinh duy nhất của cô chính là Sở Tử Mặc! 

Phong Thiên Tuyết đang chuẩn bị gọi cho Sở Tử Mặc. 

Thì cô chợt phát hiện ra số điện thoại mà Sở Tử Mặc dùng bốn năm trước đã bị khóa rồi. 

Lúc này cô mới nhớ ra là hôm qua Sở Tử Mặc đã liên lạc với cô bằng số của Sở Tử Hàm, bây giờ cô còn chẳng biết số điện thoại mới của Sở Tử Mặc. 

Vậy là cô phải gọi cho Sở Tử Hàm. 

Nhưng mà, liệu Sở Tử Hàm có giúp cô gặp Sở Tử Mặc không? 

Phải biết rằng, đầu sỏ của chuyện này chính là Sở Tử Hàm đấy! 

Thôi kệ, dù thế nào thì cũng phải thử đã. 

Phong Thiên Tuyết gọi điện cho Sở Tử Hàm. 

Điện thoại đổ chuông một lúc rất lâu nhưng chẳng có ai nghe máy. Cô hơi nản lòng, cũng đúng, lúc này rồi, sao Sở Tử Hàm lại chịu nghe máy của cô chứ? 

Vào khoảnh khắc cố định từ bỏ thì bỗng nhiên người ở đầu dây bên kia lại nghe máy. 

Giọng của Sở Tử Hàm vang lên: “Thiên Tuyết.” 

“Tôi đây.” 

Lúc này, nghe thấy giọng của Sở Tử Hàm, tâm trạng của Phong Thiên Tuyết thật sự rất khó tả. 

Trong đầu cô hiện lên chuyện đã xảy ra tối hôm qua, rồi rất nhiều sự nghi ngờ. 

Phong Thiên Tuyết thật sự rất muốn chất vấn xem chuyện cô bị bóc phốt hôm nay liệu có “công” của Sở Tử Hàm không? 

Nhưng mà Phong Thiên Tuyết lại không dám hỏi, cô sợ mình sẽ mất luôn cả cọng rơm cứu mạng cuối cùng này mất. 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK