Tư Hạo Hiên vội nắm tay Phong Thiên Tuyết: “Tuyết Nhi, thế lực của nhà họ Dạ lớn hơn nhiều so với tưởng tượng của em, em đừng bao giờ có suy nghĩ trả thù, em chỉ cần tránh xa Dạ Chấn Đình ra là được.”
“Chuyện này tôi tự có chừng mực” Phong Thiên Tuyết rút tay ra, ngước mắt nhìn Tư Hạo Hiên: “Hạo Hiên, tôi hỏi anh, Phong Thế Nguyên và Bạch Thu Vũ có liên quan đến cái chết của ba tôi không?”
“..” Tư Hạo Hiên sững sờ: “Sao em lại hỏi vậy?”
“Tôi nghe ngóng được, mặc dù công ty của ba tôi xảy ra chuyện những tài sản cá nhân không hề bị niêm phong. Lúc đó Mã Cường với các cổ đông khác đều nói tài sản cá nhân của ba tôi bị bán tháo, vợ chồng Phong Thế Nguyên lại tránh mặt không thấy đâu”.
Nói đến đây, Phong Thiên Tuyết nhìn xoáy vào Tư Hạo Hiên: “Anh biết những chuyện này đúng không?”
“Cái này thì tôi thật sự không rõ, tôi không biết nhiều về chuyện của nhà họ Bạch” Tư Hạo Hiên tỏ vẻ thản nhiên.
“Vậy anh có thể nói cho tôi biết, tại sao lúc đó anh lại kết hôn với Bạch Lộ không?”
Phong Thiên Tuyết cảm thấy những việc này có lẽ đều nằm trong kế hoạch của mẹ con nhà họ Bạch.
“Tôi... Tư Hạo Hiên do dự, cúi đầu nói: “Hôm đó chuyện em ở Dạ Sắc lên tin tức, tâm trạng tôi rất tệ nên uống say, nhất thời bị ma xui quỷ khiển.”
Anh ta dừng lại rồi thở dài: “Tôi vốn muốn dùng tiền để bù đắp, nhưng một tháng sau Bạch Lộ có thai, mẹ con họ đến tìm ba mẹ tôi.
Lúc đó tin tức nhà em đã xôn xao rồi, đến cả nhà tôi cũng bị ảnh hưởng rất lớn, ba mẹ tôi vô cùng tức giận, chỉ muốn tôi nhanh chóng kết hôn để dập tắt tai tiếng, cho nên...”
Nói đến những điều này, Tư Hạo Hiến hơi gượng gạo. Với anh ta, chuyện lúc đó là một ký ức đáng xấu hổ, anh ta không muốn nhắc đến với bất cứ ai, đặc biệt là Phong Thiên Tuyết.
“Hóa ra là vậy.”
Phong Thiên Tuyết hiểu ra, hai mẹ con nhà họ Bạch đã gây chia rẽ bên trong. Đầu tiên là sắp xếp cho cô một người mẫu nam ở club, phá hủy sự trong trắng của cô, sau đó cho truyền thông đổ dầu vào lửa hủy hoại danh dự của cô, cuối cùng lại để Bạch Lộ nhân cơ hội quyến rũ Tư Hạo Hiên.
Rõ ràng đều là những thủ đoạn vụng về nhưng lúc đó Phong Thiên Tuyết và Tư Hạo Hiên đều giống như tờ giấy trắng, vì thế mới rơi vào bẫy.
“Thực ra sống chung mấy năm qua, tôi đã nhìn rõ được con người của mẹ con nhà họ Bạch rồi. Đại khái cũng đoán được những chuyện khi đó là bọn họ giở trò sau lưng, chỉ là... nhìn con trai, tôi không thể nào truy cứu được”
Tư Hạo Hiên thở dài, không có chỗ nào để trút ra những hối hận trong lòng.