Mục lục
Truyện: Thiên tài tam bảo - Phong Thiên Tuyết (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Liên quan gì đến anh?" Phong Thiên Tuyết bị chọc tức, phẫn nộ đẩy tay anh ra, "Ban đầu tôi chỉ muốn anh trả tiền bồi thường, chưa bao giờ có ý định có bất kỳ quan hệ gì với anh. Tôi luôn nói với anh rằng tôi có bạn trai, bản thân anh không tin." 

Cô chưa kịp nói xong đã bị Dạ Chấn Đình bóp cổ, ấn xuống giường, anh giống như con thú đang phẫn nộ, cắn răng gầm lên. 

"Cô nghĩ chỉ với một mình Sở Tử Mặc là có thể thoát khỏi tôi à? Đừng quên cô đã ký hợp đồng với tôi, bây giờ cô là người của tôi, từ trong ra ngoài." 

"Buông tôi ra, tên điên này." Phong Thiên Tuyết ra sức giãy dụa phản kháng. 

"Muốn chạy? Không dễ thế đâu." Dạ Chẩn Đình càng nghĩ càng tức, đôi mắt đen như mực trở nên đỏ rực, "Từ giờ trở đi, cô là nô lệ hèn hạ nhất, tôi muốn chơi có thể nào thì chơi thế nấy!" 

Nói rồi anh xé khăn trải giường cột cô lên giường, sau đó giận dữ rời đi... 

"Đồ khốn, cầm thú, súc sinh... Ưm." 

Phong Thiên Tuyết chưa kịp mắng xong thì miệng cô đã bị chặn lại. 

Cô chỉ có thể giận dữ liếc anh bằng đôi mắt trong veo và sáng ngời. 

"Còn liếc tôi nữa tôi sẽ móc mắt cô ra!" 

Dạ Chẩn Đình giận đùng đùng chỉ vào cô. 

Phong Thiên Tuyết uất ức dời mắt sang chỗ khác, nước mắt rơi lã chã. 

Dạ Chấn Đình đá mông có một cái thật mạnh rồi giận dữ rời đi. 

"Dạ, Dạ Vương, Sở Thế Bác và Sở Tử Mặc đang đợi ngoài cửa" 

"Để họ chờ tiếp đi." Dạ Chẩn Đình tức giận nói. 

"Vâng." 

Phong Thiên Tuyết bị trói không biết bao lâu, tay chân cứng đờ. Cô giãy dụa không ngừng, cổ tay cổ chân đau như lửa đốt, sắp bị dây vải cứa đứt. 

Cuối cùng cô từ bỏ việc giãy dụa, giữ cho mình chút sức lực.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK