Mục lục
Truyện: Thiên tài tam bảo - Phong Thiên Tuyết (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lái xe hai tiếng, cuối cùng cũng đến trang viên Lộc Sơn. 

Văn Ly lái xe đến sân golf, xuống xe rồi dẫn Phong Thiên Tuyết đi cùng. 

Nhân viên của sân golf tiếp đãi, biết họ đến đưa tài liệu cho Dạ Chấn Đình thì thái độ vô cùng cung kính, lập tức lái xe điện tham quan đưa họ đi tìm Dạ Chẩn Đình. 

Phong Thiên Tuyết cũng từng đến chỗ này, trước đây ba cô là khách quen ở đây, thường hay đến đây tiếp khách hàng. 

“Đó là sếp Dạ sao?” Văn Ly chỉ về phía sân cách đó không xa, hỏi. 

Phong Thiên Tuyết ngẩng đầu nhìn, bóng dáng quen thuộc đó chính là Dạ Chẩn Đình, mà người nhỏ nhắn trong vòng tay anh... chắc là Lăng Long. 

“Ừm..” Vẻ mặt Văn Lỵ khựng lại, ngượng ngùng nhìn Phong Thiên Tuyết: “Lát nữa tôi đi đưa là được rồi, cô ở một bên đợi tôi” 

Người trong công ty phản ứng chậm chạp không phát hiện ra nhưng Văn Ly đã nhận ra lâu rồi, quan hệ giữa Phong Thiên Tuyết và Dạ Chẩn Đình không bình thường. 

Phong Thiên Tuyết thăng chức đến văn phòng chủ tịch là do Dạ Huy đích thân ra lệnh, sau đó có chuyện gì cũng đều do Dạ Huy đích thân can thiệp. 

Mọi người đều biết Dạ Huy là cánh tay đắc lực của Dạ Chẩn Đình, những gì anh ta truyền đạt đều là ý của Dạ Chấn Đình. 

Trước nay Dạ Chẩn Đình là người không quan tâm đến tình cảm, không thể dựa vào quan hệ để đi cửa sau, chỉ có Phong Thiên Tuyết là khiến anh phá lệ hết lần này đến lần khác. 

Những chuyện này, người khác không biết chứ Văn Ly không thể nào không biết được. 

“Vâng, tôi biết rồi” Phong Thiên Tuyết dời mắt, vẻ mặt vô cùng bình tĩnh. 

Mặc dù trong lòng gợn sóng nhưng trên mặt cô lại không có bất cứ biểu hiện nào. 

Cô rất rõ ràng rằng giữa cô với Dạ Chấn Đình là quan hệ hợp đồng tình nhân, vốn dĩ là một trò chơi, ai nghiêm túc trước thì người đó thua! 

Không dục vọng mới mạnh mẽ kiên cường, không rung động thì không đau. 

Đây là nguyên tắc mà bây giờ cô nhắc nhở mình hết lần này đến lần khác, đừng bao giờ vượt quá giới hạn. 

Xe điện tham quan dừng ở gần đó, giọng nói phấn khích của Lăng Long truyền tới: “Whoa, vào rồi vào rồi, Chấn Đình, em giỏi quá đi!” 

“Ừm, cũng không tệ!” Dạ Chẩn Đình khẽ gật đầu. 

“Dạy em lại đi, động tác của em vẫn không chuẩn lắm” Lăng Long sáp đến trước người Dạ Chấn Đình. 

“Để sếp Kiều dạy em”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK