Phong Thiên Tuyết không biết phải làm sao, lúc này anh Đông lên sân khấu hòa giải và kéo những vị khách kia xuống uống rượu cùng mình.
Cùng lúc đó, một số nhân viên bảo vệ tiến lên canh giữ ở mép sân khấu để ngăn các vị khách lại xông lên trên.
Phong Thiên Tuyết thở phào nhẹ nhõm, cô nhìn anh Đông với vẻ biết ơn, nhưng lại phát hiện anh Đông đang ra hiệu OK với anh chàng có bề ngoài giống “con nợ trai bao”.
Chàng trai hài lòng gật đầu và tiếp tục uống rượu.
Phong Thiên Tuyết đột nhiên hiểu ra tất cả điều này đều do chàng trai đó sắp xếp!
Cô tiếp tục biểu diễn trong sự nghi hoặc, nhưng lại phát hiện ra rằng chàng trai vẫn luôn nhìn mình, trong ánh mắt dịu dàng mang theo vẻ thưởng thức, trên môi luôn nở một nụ cười gian ác.
Khi thấy cô đang nhìn mình, chàng trai nâng ly rượu trong tay lên và làm động tác mời rượu với cô, đồng thời nháy mắt trái, phóng điện với cô một cách ám muội.
Phong Thiên Tuyết rùng mình một cái, cô vội vàng dời ánh mắt và tiếp tục
hát.
Cả khán phòng đều reo hò, tranh nhau muốn boa cho cô.
Một lúc sau, một mã QR thanh toán xuất hiện trên màn hình điện tử, trên đó hiển thị danh sách tiền boa của “Nữ Dạ Vương”!
Những vị khách kia lập tức cầm điện thoại lên và quét mã để chuyển tiền...
Phong Thiên Tuyết đang đắm chìm trong màn biểu diễn nên không để ý. Sau khi biểu diễn xong, cô lập tức đi vào hậu trường dưới sự che chắn của nhân viên bảo vệ. Khi nhìn thấy danh sách tiền boa, tốt quá đi, tối nay chỉ tính tiền boa thôi mà đã nhận được bốn mươi tám nghìn tệ rồi!
Cô không khỏi sợ đến ngây người...
“Thế nào? Lợi nhuận cũng không tệ chứ?” Giọng nói của anh Đông truyền đến.
“Trời ạ, nhiều tiền vậy, chỗ tiền này chia thế nào đây?” Phong Thiên Tuyết hưng phấn hỏi.
“Quy định của chúng tôi là tiền boa đều được trả cho ca sĩ” Anh Đông cười rạng rỡ, “Cô cũng mang lại không ít lợi nhuận cho quán bar của chúng tôi, tôi nên cảm ơn cô mới đúng!”.
“Bốn mươi tám nghìn, đưa hết cho tôi? Tôi không nghe nhầm chứ?” Phong Thiên Tuyết quả thực không thể tin vào tai mình.
“Đúng vậy, ca sĩ khác cũng vậy thôi, nhận được bao nhiêu tiền boa thì đều là của họ” Anh Đông chỉ vào danh sách.
“Tuyệt vời, phát tài rồi!” Phong Thiên Tuyết cầm điện thoại lên, vui mừng đến nỗi sắp nhảy dựng lên.
“Sau này tên của cô trong quán bar của chúng tôi sẽ là Nữ Dạ Vương” Anh Đông chỉ vào màn hình và nói, “Tôi lấy đại cái tên này cho cô đấy, không có ý kiến gì chứ?
“Cái tên này thật khó nghe”
Phong Thiên Tuyết đột nhiên nghĩ đến Dạ Chẩn Đình, Lôi Vũ gọi anh là Dạ Vương, cô trở thành Nữ Dạ Vương thì như thể cô là một cặp với tên ác ma đó vậy.
“Ha ha ha, tôi là người quê mùa không được học hành nên chỉ lấy đại cái tên
thôi, cô dùng tạm đi, dù sao cũng chỉ giới hạn trong quán bar của chúng ta” Anh Đông gãi đầu và mỉm cười.
“Có thể cho tôi mượn chiếc mặt nạ này được không?”
Phong Thiên Tuyết chỉ vào chiếc mặt nạ trên mặt mình,
“Lỡ như gặp phải người quen, để người ta biết tôi làm thêm ở đây thì không tốt lắm, tôi nghĩ là sau này đến quán bar tôi. đều đeo mặt nạ”