Mục lục
Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mùi đan dược thơm ngát lan tràn ra, làm cho ánh mắt Ngô Nam sáng lên, kết quả cẩn thận quan sát đan Bồi Nguyên, càng nhìn sắc mặt càng lộ rõ sự vui sướng.  

 

Lập tức có chút lưu luyến không nỡ trả lại đan Bồi Nguyên cho Dương Bách Xuyên và nói: “Không biết sau này tiên sinh còn có thể luyện chế đan này không?”  

 

Dương Bách Xuyên không nhận lại đan Bồi Nguyên mà thoải mái nói: “Một viên này tôi xin tặng cho Đàm chủ Ngô, thật không giấu diếm, thật ra vẫn có thể luyện chế được, chỉ là không có linh dược, một viên này cũng là viên cuối cùng trong tay tôi rồi.”  

 

Trong lúc nói chuyện, trên mặt Dương Bách Xuyên lộ rõ vẻ tiếc nuối, anh đương nhiên sẽ không nói có thể luyện chế, cho dù có thể luyện chế cũng sẽ tìm cớ, đan Bồi Nguyên chính là dùng linh dược luyện chế, không phải là dược liệu bình thường, linh dược trong tay anh đã giảm mất một phần ba để luyện chế hai lần đan Bồi Nguyên.  

 

Ngô Nam cũng vui mừng, không nghĩ tới Dương Bách Xuyên sẽ tặng đan Bồi Nguyên cho mình, vừa mới cầm trong tay ông ấy đã cảm nhận được sinh cơ lực mạnh mẽ ẩn chứa bên trong đan dược, Ngô Nam không phải chưa từng thấy qua đan dược, nhưng những đan dược đã từng thấy trước kia cũng không thể so sánh với đan Bồi Nguyên của Dương Bách Xuyên.  

 

Sự cám dỗ này ông ấy từ chối không được, cho nên vừa nói cảm ơn vừa nhận lấy.  

 

Điều này làm cho trong ánh mắt của hai người Chu Giáp ở một bên tràn ngập ngưỡng mộ, bọn họ sao có thể không muốn một viên đan Bồi Nguyên chứ?  

 

Chỉ là Dương Bách Xuyên đã nói là viên cuối cùng rồi, nhưng ai sẽ tin chứ?  

 

Rõ ràng chỉ là người ta không muốn lấy ra mà thôi.  

 

Hai người Chu Giáp cũng không tiện nói mình muốn, chỉ có thể ngưỡng mộ nhìn Ngô Nam cất đan dược vào.  

 

Ngô Nam trịnh trọng cất đan Bồi Nguyên vào trong túi, trong lòng cũng lập tức dao động, nghe ý của Dương Bách Xuyên, anh vẫn còn có thể luyện chế nhưng thiếu linh dược.  

 

Đây là tin tức tốt nha, Thần Long Đàm phát triển mạnh mẽ, nắm trong tay nơi tài nguyên thiên tài địa bảo sinh trưởng, còn nhiều hơn số lượng trong tay mấy đại thế gia hiện nay, hơn nữa đều là những thứ vô cùng giá trị.  

 

Mấy năm nay, Thần Long Đàm cũng tích góp không ít thiên tài địa bảo, có phải là có thể hợp tác với Dương Bách Xuyên không?  

 

Bỏ linh dược ra để cho Dương Bách Xuyên giúp đỡ luyện đan, chuyện này cũng có thể chứ?  

 

Nghĩ tới đây, Ngô Nam nhìn Dương Bách Xuyên nói: “Dương tiên sinh, nếu như Thần Long Đàm có thể bỏ ra linh dược, không biết tiên sinh có thể luyện đan không?”  

 

Trong lòng Dương Bách Xuyên khẽ động, nghĩ đến một khả năng, có lẽ tổ chức mạnh mẽ như Thần Long Đàm thật sự có linh dược cũng khó nói, nếu như thật sự có thì đối với anh chính là chuyện tốt rồi.  

 

Anh dùng một lò có thể luyện chế ra mười hai viên đan Bồi Nguyên Đan, hoàn toàn có thể thu phí nha.  

 

Nếu bọn họ có thể cung cấp linh dược, ví dụ như một lò cho bọn họ sáu viên, sáu viên còn lại không phải là của mình sao?  

 

Trong lòng anh cười ha ha nhưng trên mặt lại giả vờ khổ sở nói: “Có thể thì có thể đấy, chỉ sợ các ông tìm không được linh dược thích hợp, linh dược cần để luyện chế đan Bồi Nguyên cũng đòi hỏi vô cùng cao về năm tháng và cấp bậc.”  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK