Trâu thần Ngũ Sắc hùng hục bò dậy, lập tức phóng ra khí tức toàn thân.
Uy áp của tiên thú như núi tức thì lấp đầy cả đại điện.
Nhất thời khiến cho rất nhiều Thiên Yêu cấp bậc Phi Thăng cảnh bất giác run rẩy.
Ánh mắt mọi người nhìn Trâu thần Ngũ Sắc đều thay đổi.
Thấy tất cả mọi người đều nhìn mình, Trâu thần Ngũ Sắc cảm thấy lâng lâng, đắc ý nói: "Các ngươi yên tâm, bản tiên dư sức đối phó với mấy Tán Tiên."
Dương Bách Xuyên suýt bật cười, nhưng cũng không nói toạc ra là Trâu thần Ngũ Sắc khoác lác. Đúng là nó có thể đối phó với một hai người, nhưng đối phó với bảy Tán Tiên tú chuyển thì chỉ là khoác lác.
Nhưng hắn cũng không trông cậy hoàn toàn vào Trâu thần Ngũ Sắc. Hắn nói với mọi người như vậy là để cổ vũ tinh thần, tiếp thêm lòng tin cho mọi người chuẩn bị chiến đấu mà thôi.
Chỗ dựa thật sự của hắn không phải Trâu thần Ngũ Sắc, mà là ba sợi lông khỉ sau tai, đây mới là thứ giúp hắn tự tin.
Lục Nhĩ Mi Hầu đã đáp ứng hắn ba điều kiện, chỉ cần hắn triệu hoán thì Lục Nhĩ Mi Hầu sẽ xuất hiện. Song Dương Bách Xuyên cũng không dám khẳng định đến lúc đó mình sử dụng lông khỉ triệu hoán, liệu Lục Nhĩ Mi Hầu có chạy tới hay không.
Nhưng hẳn là không có vấn đề, tồn tại cấp bậc Tiên Vương không phải trò đùa.
Còn có Phong Tiên nữa, tất cả đều là hậu thuẫn.
Mặc dù Phong Tiên và Lục Nhĩ Mi Hầu đều bị rớt cảnh giới xuống cùng cấp bậc với Trâu thần Ngũ Sắc, nhưng ý chí và thủ đoạn của cấp bậc Tiên Vương không giảm, Trâu thần Ngũ Sắc hoàn toàn không thể so được.
Đến lúc đó nếu thật sự xảy ra chuyện, Dương Bách Xuyên sẽ sử dụng ba sợi lông khỉ.
Tuy nhiên, không phải cực kỳ bất đắc dĩ thì hắn sẽ không dùng đến Lục Nhĩ Mi Hầu và Phong Tiên. Dùng một lần sẽ bớt đi một lần, thép tốt phải dùng làm lưỡi đao mới được.
Vả lại nếu thật sự đánh nhau, tuy hiện tại hắn là tu vi Phi Thăng cảnh trung kỳ, nhưng thực lực chân chính đâu chỉ có vậy?
Hơn nữa, hắn đã học được thần thông của Lam Tâm Tiên Vương, lấy được Thủy Chi Bản Nguyên Châu ở Đông Hải trên Trái Đất. Cho dù là Tán Tiên tứ chuyển, hắn cần gì phải sợ?
Dương Bách Xuyên nghĩ tốt nhất là lần này giết luôn cả Ma tộc và tên Tán Tiên khốn kiếp đã tính kế Vân Môn Tiên Cảnh.
Vì thế bây giờ hắn phải bàn bạc kỹ với các nhân vật cấp cao trong đại điện Vân Môn. Có kẻ tính kế Vân Môn, vậy thì hắn sẽ tương kế tựu kế, để xem kết quả là ai tính kế ai, ai mới là người cười đến cuối cùng.
Thời gian Nạp Lan Ngự Phong và Cừu Bá Ma tộc giao hẹn là mười ngày, mười ngày cũng đủ cho Dương Bách Xuyên sắp xếp rồi.
Đầu tiên, Dương Bách Xuyên ra lệnh cho tất cả đệ tử môn nhân dưới Độ Kiếp tiến vào điện Thành Tiên tạm thời lánh nạn. Bên trong điện Thành Tiên là nơi cất giữ chí bảo của Cổ Tiên, Dương Bách Xuyên cho rằng dù là Tán Tiên tứ chuyển cũng bó tay.
Còn những người khác thì đến lúc đó Dương Bách Xuyên sẽ tập hợp lại, đưa vào trong bình Càn Khôn. Lực lượng bên trong sẽ dạy cho những tên khốn kia một bài học nhớ đời.
Nạp Lan Ngự Phong và Cừu Bá Ma tộc cấu kết với nhau, đầu tiên phe Tán Tiên liên thủ phá vỡ đại trận của Vân Môn Tiên Cảnh, sau đó Ma tộc xông vào Vân Môn chém giết. Đến khi Ma tộc và Vân Môn đã chém giết gần xong, đại quân phe Tán Tiên sẽ ra tay bắt gọn cả Ma tộc lẫn Vân Môn.
Thật ra Dương Bách Xuyên biết rõ Tán Tiên muốn lợi dụng Ma tộc, sao Ma tộc lại không muốn lợi dụng bọn họ chứ. Hai bên chẳng có ai lương thiện cả, đều không phải hạng tốt lành gì.
Thậm chí bây giờ Dương Bách Xuyên thấy phe Tán Tiên còn đáng ghét hơn Ma tộc. Đường đường là chính đạo luôn miệng nói đến chính nghĩa, nhưng cuối cùng vẫn ôm lòng riêng, muốn tiêu diệt Vân Môn. Trong này có thù oán nhưng không phải là không có lòng riêng, chính nghĩa chỉ là chuyện cười, còn lấy cái danh mỹ miều là hi sinh Vân Môn để tiêu diệt Ma tộc, thật nực cười!
Bây giờ Dương Bách Xuyên muốn tương kế tựu kế. Khi Tán Tiên phá đại trận Vân Môn, hắn sẽ thuận thế thả Ma tộc tiến vào, sau đó dùng thần thông Lam Tâm Tiên Vương diễn một vở kịch diệt môn. Đến lúc đó, tất nhiên phe Tán Tiên sẽ xuất hiện, cứ để cho Tán Tiên và Ma tộc chém giết lẫn nhau, nhìn coi rốt cuộc ai tính kế ai.