Theo tin tức có được, tên nhóc này lại là tu sĩ có nhục thể không tệ, quan trọng là trong biển ý thức của hắn còn có một thần hồn mạnh mẽ, chẳng khác nào làm điểm tâm cho Thủy Nguyên.
Tiếp theo, sức mạnh của Thủy Chi Căn Nguyên chợt cắn nuốt sức mạnh trong người Dương Bách Xuyên, hơn nữa còn cắn nuốt thần hồn trong biển ý thức của hắn, nháy mắt khiến hắn trở nên uể oải.
Nhưng lúc Thủy Nguyên mừng thầm, thì đột nhiên xuất hiện một sức mạnh mạnh mẽ khác, nháy mắt đã ngăn chặn ông ta cắn nuốt sức mạnh của Dương Bách Xuyên.
Ngay sau đó lại có một thần hồn xuất hiện tiếp quản thân thể của Dương Bách Xuyên. Hơn nữa, hình như đó còn là khí tức tiên hồn giống ông ta.
Ngoài ra, trên cánh tay của Dương Bách Xuyên nổi lên ánh sáng vàng, sức mạnh kia khiến ông ta cảm nhận được sự uy hiếp vô cùng mạnh mẽ.
Lúc này, Thủy Nguyên Tiên Đế không dám hành động thiếu suy nghĩ, chỉ có thể thông qua đối thoại thăm dò đối phương, xem rốt cuộc là tình huống gì.
Ngoài miệng nói hùng hồn, thực chất trong lòng hơi nhột, rất kinh ngạc vì trong người Dương Bách Xuyên lại tồn tại hai ý thức thần hồn.
Ý thức trong biển ý thức kia hơi yếu, nhưng cũng không kém cạnh, nếu như đối nghịch với thần hồn độc lập, Thủy Nguyên cảm thấy không nắm chắc, thế nhưng Thủy Chi Căn Nguyên chính là chỗ dựa lớn nhất của ông ta, ông ta vẫn dễ dàng áp chế.
Tiếng nói già nua này chắc là xuất hiện từ trên cánh tay của Dương Bách Xuyên.
Hai thần hồn mạnh mẽ, một bảo vệ biển ý thức, một tồn tại ở nhục thể, điều này khiến trong lòng Thủy Nguyên Tiên Đế trở nên thay đổi thất thường.
Quan trọng là ánh sáng vàng trên cánh tay Dương Bách Xuyên thật sự khiến Thủy Nguyên Tiên Đế cảm thấy bị uy hiếp.
…
Vân Thiên Tà là nhân vật cấp bậc nào, sao có thể không nhìn ra Thủy Chi Căn Nguyên này đang chột dạ, ông cười ha ha nói: “Bổn tôn quả thật là tàn hồn, nhưng lại là tồn tại Thập Nhị Kiếp Tán Tiên đỉnh phong, sánh ngang tồn tại Tiên Tôn. Còn ngươi… chẳng qua chỉ là một tàn hồn Tiên Đế thôi.”
“Mặc dù ngươi có Thủy Chi Căn Nguyên bảo vệ để dựa dẫm, nếu là tình huống bình thường, quả thật bổn tôn có thể không làm gì được ngươi. Nhưng ngươi lại sai ở chỗ đụng phải bổn tôn, có một thứ đủ để khiến ngươi hồn bay phách tán, bây giờ bổn tôn sẽ cho ngươi cảm nhận hậu quả dám có ý đồ với đồ đệ của bổn tôn.”
“Cái gì… Thập Nhị Kiếp Tán Tiên…?”
Tiên hồn của Thủy Nguyên Tiên Đế kinh ngạc kêu lên.
Nhưng ngay sau đó lại nghe thấy đối phương hừ lạnh, trên cánh tay lập tức lấp lóe ánh sáng vàng sáng chói, cuốn về phía ông ta hoặc nói là Thủy Chi Căn Nguyên của ông ta…
Sau đó tiên hồn của Thủy Nguyên Tiên Đế sợ hãi phát hiện ra tiên hồn của ông ta không tự chủ bay ra khỏi Thủy Chi Căn Nguyên, bị lực lượng màu vàng chiếu sáng kéo xé, cảm nhận đau đớn chia năm xẻ bảy, khiến ông ta bắt đầu kêu thảm thiết…
“A a a…”
Dưới ánh sáng vàng chiếu rọi này, ông ta hoàn toàn không có sức phản kháng.
Thủy Nguyên Tiên Đế biết không thể làm gì nữa, ông ta phát hiện lực Tiên Hồn của bản thân đang bị ánh sáng vàng nhanh chóng cắn nuốt…
Dưới tình huống như vậy, oán khí trong lòng Thủy Nguyên bộc phát, ông ta tự phong ấn dần dần nuôi dưỡng mấy chục vạn năm, sắp sửa niết bàn, bây giờ lại phải đối mặt với cục diện hồn bay phách tán.
Ông ta lập tức gào to: “Dù có chết, bổn Đế cũng phải kéo ngươi theo…”
Sau tiếng rống giận, mí mắt Vân Thiên Tà chợt giật một cái, trong lòng thầm nói không ổn, nhưng lại phát hiện Thủy Nguyên bỗng chốc dẫn động sức mạnh Thủy Nguyên khủng bố trong Thủy Chi Căn Nguyên.
Đây là lực Tiên Thiên chân chính, sức mạnh mạnh mẽ của nguồn gốc Thủy Nguyên Ngũ Hành.
Cho dù là ông cũng không dám chạm vào, thế nhưng Thủy Nguyên lại dùng tới sức mạnh vô cùng mạnh mẽ của Thủy Chi Căn Nguyên vào lúc chó cùng rứt giậu.
Giây phút này, Vân Thiên Tà biết tốt nhất ông nên trốn về bình Càn Khôn, nhưng nếu ông làm như vậy, thì nhục thể của đồ đệ Dương Bách Xuyên chắc chắn sẽ bị sức mạnh của Thủy Chi Căn Nguyên ảnh hưởng, không chừng sẽ hủy hoại nhục thể.
Là sư phụ của Dương Bách Xuyên, ông biết giờ bản thân không thể trốn tránh, không thể không lo cho nhục thể của đồ đệ.
Trong lòng ông lẩm bẩm tự nói: “Thằng nhóc thối, vi sư bị con hại thảm rồi…”
Dứt lời, toàn thân Dương Bách Xuyên bùng lên ánh sáng vàng, nháy mắt đã hoàn toàn biến thành một kim đan bao bọc thân thể ở bên trong.
“Uỳnh…”
Ngay sau đó, Thủy Nguyên Tiên Đế dẫn động sức mạnh Thủy Chi Căn Nguyên hoàn toàn bùng nổ, giây phút này bản thân ông ta cũng hồn bay phách tán…
Sức mạnh mạnh mẽ phá hủy tất cả, cả sơn động biến thành bụi phấn…
Tất cả mọi thứ của động phủ này đều bị phá hủy thành tro, không còn trận pháp, động phủ biến mất, nước biển ùa đến, nhưng sức mạnh mạnh mẽ đã khiến nước biển sinh ra vòng xoáy ngầm.
Ánh sáng vàng bảo vệ Dương Bách Xuyên cũng vỡ vụn, cơ thể bị cuốn vào trong vòng xoáy nước biển.
Đồng thời còn có một hạt châu màu xanh biếc cũng bị cuốn theo cơ thể Dương Bách Xuyên, chính là Thủy Chi Căn Nguyên, tất cả đều biến mất trong vòng xoáy nước biển, lại không biết sẽ bị cuốn đi đâu…?