Mục lục
Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thật ra Địa Tiên nhị chuyển vừa mới thông báo, ngay sau đó đối phương đã đi vào, không hề cho bọn họ thời gian ứng phó. Hiện tại Chuột Vương bên cạnh Dương Bách Xuyên lại trực tiếp gán cho bọn họ tội bất kính, Hách Kim Hạn cũng không biết làm sao, lại không dám nói gì, đành phải bồi tội.

Đối phương là chủ nhân của Vân Môn Tiên Cảnh giá lâm đến gia tộc nhỏ này của ông ta, ông ta không dám không vui.

Quan trọng hơn, vừa rồi Hách Vũ Tân vừa mới nhỏ giọng nói với ông ta, muốn xử lý Dương Bách Xuyên, điều này làm Hách Kim Hạn rất khó xử.

Mặc dù không biết Hách Vũ Tân và Dương Bách Xuyên có ân oán gì, cũng chưa kịp hỏi nhiều, nhưng làm người Hách gia, ông ta đành phải làm theo lời Hách Vũ Tân, thử mục đích lần này của Dương Bách Xuyên rồi tính tiếp.

…...

“Hừ, Hách Kim Hạn?” Chuột Vương lạnh lùng nói.

“Dạ dạ dạ, chính là tại hạ, bái kiến Chuột Vương.” Hách Kim Hạn bị yêu khí khổng lồ của Chuột Vương bao phủ, trên trán ứa ra mồ hôi lạnh.

Chuột Vương nghiêng người nhường đường cho Dương Bách Xuyên, lúc này Hách Kim Hạn lau mồ hôi mời Dương Bách Xuyên ngồi xuống ghế.

Dương Bách Xuyên chắp tay sau lưng không thèm liếc nhìn Hách Kim Hạn, trực tiếp ngồi xuống ghế chính giữa đại sảnh.

Lúc này Hách Vũ Tân mang theo Địa Tiên tam chuyển đứng trong một góc, sau khi Dương Bách Xuyên đi vào hắn ta không thể rời khỏi.

Sau khi ngồi xuống, Dương Bách Xuyên liếc nhìn Hách Vũ Tân.

Nhịp tim của Hách Vũ Tân đập trật vài nhịp, không dám nhìn thẳng vào Dương Bách Xuyên, cũng may hắn ta phát hiện Dương Bách Xuyên chỉ liếc nhìn hắn ta một cái rồi thôi, cuối cùng nhìn sang Địa Tiên tam chuyển bên cạnh hắn ta.

Hách Vũ Tân thầm thở phào nhẹ nhõm, nghĩ thầm: “Xem ra Dương Bách Xuyên thật sự không nhớ hắn là tiểu tu sĩ năm đó.”

Dương Bách Xuyên nhìn về phía Địa Tiên tam chuyển, hắn cảm nhận được hơi thở của Địa Tiên tam chuyển này là Phi Thăng hậu kỳ, không đáng để lo.

Hợp Thể cảnh bên cạnh Địa Tiên tam chuyển trực tiếp bị Dương Bách Xuyên làm lơ, một tu sĩ Hợp Thể cảnh nho nhỏ còn chưa đáng để hắn để mắt, càng không nhớ tiểu tu sĩ này chính là dư nghiệt của Linh Thiên Kiếm Tông 200 năm trước.

Năm đó lúc hắn tiêu diệt Linh Thiên Kiếm Tông có để lọt vài tiểu tu sĩ Nguyên Anh, vì thiếu tạo sát nghiệp, hắn không đuổi theo giết. Hiện tại người nào đó lại không biết, tiểu tu sĩ chạy trốn năm đó đang muốn lấy mạng hắn để báo thù rửa hận.

Hách Vũ Tân thấy Dương Bách Xuyên không hề có hứng thú với mình, trong lòng bình tĩnh lại, lúc này cũng không cần tránh né, muốn nhìn xem Dương Bách Xuyên đến Hách gia trấn Phong Lôi để làm gì.

Nếu hắn chỉ mang theo một Chuột Vương, vậy hôm nay có thể báo thù rửa hận.

Nghĩ đến đây, Hách Vũ Tân không nhịn được sờ sờ Càn Khôn Giới của mình…

Khoảng 1 tháng trước, lúc hắn ta đi đến trấn Phong Lôi, ở một chỗ sơn cốc cách trấn khoảng 800 dặm, đụng phải một người tự xưng là Chân Ma Vô Thượng Vu Minh Tuyền. Lúc đó người nọ chỉ là một ma hồn, nhưng không biết dùng thủ đoạn gì khống chế được thân thể hắn ta, mạnh mẽ để lại ma hồn ấn trong nguyên thần của hắn ta.

Lúc đó Hách Vũ Tân rất sợ hãi, còn tưởng ma đầu muốn đoạt xá thân thể của mình, không ngờ đối phương nói chỉ cần nghe lời, làm việc cho gã, gã sẽ không đoạt xá thân thể hắn ta.

Chỉ cần bắt hơn 1000 tu sĩ cho ma đầu để hắn ta tu luyện ma công, cho nên lần này hắn ta đến trấn Phong Lôi để bắt người cho Chân Ma Vu Minh Tuyền, dựa vào chính mình cũng bắt được một vài người, nhưng ma đầu nói quá chậm, Hách Vũ Tân lập tức nghĩ đến dòng bên Hách gia ở trấn Phong Lôi, một gia tộc lớn ở trấn Phong Lôi, không khó để bắt đủ 1000 tu sĩ.

Chân Ma Vu Minh Tuyền nói tiếp tục tu luyện ma công, cần cắn nuốt tinh huyết nguyên thần của tu sĩ, chỉ có hắn ta 3 tháng, qua 3 tháng, ma hồn ấn trong nguyên thần của hắn ta sẽ tự bạo, làm Hách Vũ Tân hồn phi phách tán.

Để tiện bắt người, Chân Ma Vu Minh Tuyền truyền thụ cho hắn ta một thần thông ma đạo, cho một lọ Chân Ma Chi Khí để giữ mạng, nói là chỉ cần thả Chân Ma Chi Khí ra, cho dù Phi Thăng đại viên mãn cũng phải ngã xuống.

Hôm nay đến trấn Phong Lôi, không ngờ gặp phải kẻ thù cũ 200 năm trước làm Hách Vũ Tân nảy sinh ý nghĩ, có lẽ Chân Ma Chi Khí trong Càn Khôn Giới có thể xử lý được Dương Bách Xuyên?

Nghĩ vậy, Hách Vũ Tân mở Chân Ma Chi Khí ra, Chân Ma Chi Khí vô hình vô vị lập tức phát tán trong đại sảnh…

Hắn ta đã dặn dò Địa Tiên tam chuyển và Hách Kim Hạn che chắn khiết huyệt trên người trước để tránh Chân Ma Chi Khí nhập thể.

Bây giờ chỉ chờ Dương Bách Xuyên và Chuột Vương trúng chiêu…

…...

Sau khi ngồi xuống, Dương Bách Xuyên quan sát xong cũng chưa phát hiện cao thủ khác ở Hách gia, yên tâm hơn rất nhiều, nói: “Hách gia các ngươi đã bắt giữ một vài tù phạm?”

Nghe vậy Hách Kim Hạn cứng người lại, trong lòng chua xót, bọn họ đúng là bắt người, bây giờ đang nhốt trong đại lao ở hậu viện của Hách gia. Nhưng đây đều là những người do nhị thế tổ Hách Vũ Tân bắt đến, ông ta còn chưa kịp hỏi nhị thế tổ Hách Vũ Tân bắt những tiểu tu sĩ đó để làm gì?

Bây giờ nghe Dương Bách Xuyên hỏi vậy, trong lòng Hách Kim Hạn vô cùng lạnh lẽo, suy đoán không lẽ trong số những người bị nhị thế tổ bắt có người của Vân Môn Tiên Cảnh?

Nếu đúng là vậy thì mọi chuyện quá tệ.

Tên tuổi của Dương Bách Xuyên, chủ nhân Vân Môn Tiên Cảnh quá nổi tiếng ở Tu Chân Giới, không đắc tội nổi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK