Vốn nghĩ nơi ở của gia tộc Thần Phượng là một không gian khép kín lưng chừng núi, không ngờ sau khi bước vào mới phát hiện đây là một vùng đất mới dựng nên bởi yếu tố lửa.
Tất cả mọi thứ đều có liên quan đến thuộc tính lửa.
Thần Phượng bà bà mỉm cười bảo: “Miện hạ, Dương thánh chủ mời đi lối này.”
Sau khi Thần Phượng bà bà hạ xuống thì tỏ ý bảo nhóm người Dương Bách Xuyên và Tiểu Phượng Hoàng đi về phía trước, cách đó không xa có từng dãy cung điện trông rất khí thế.
Từng hàng người bước tới đón tiếp…
“Chào mừng bà bà trở về.”
Chắc hẳn toàn bộ nam nữ ở đây đều là tộc nhân của gia tộc Thần Phượng, mọi người đều kính cẩn hành lễ với Thần Phượng bà bà.
Có thể thấy được địa vị của bà ấy trong gia tộc rất cao.
“Đứng dậy hết đi, mọi người đến đây để ta giới thiệu.” Thần Phượng bà bà ra hiệu mọi người đứng dậy, sau đó nhìn Dương Bách Xuyên và Tiểu Phượng Hoàng.
Bà ấy chỉ vào Tiểu Phượng Hoàng trước: “Vị này là miện hạ, vị này là thánh chủ Vân Môn của Tu Chân Giới – Dương Bách Xuyên, còn đây là phu nhân của ngài ấy.’
“Bái kiến miện hạ, bái kiến Dương thánh chủ…”
Mọi người hành lễ với Tiểu Phượng Hoàng và Dương Bách Xuyên trong ánh mắt nồng nhiệt.
“Chư vị không cần đa lễ, lần đầu đến quý tộc, làm phiền mọi người rồi.” Dương Bách Xuyên đáp lại.
Về phần Tiểu Phượng Hoàng vẫn yên tĩnh đứng bên cạnh Dương Bách Xuyên, trông có vẻ không hề có hứng thú đối với những người này.
“Cho tộc nhân bày tiệc tiếp đón miện hạ và Dương thánh chủ đi.” Thần Phượng bà bà cũng không giải thích quá nhiều mà dứt khoát dặn dò.
…
Sau đó cả nhóm người đều đi về phía các công trình, đi đến một tòa cung điện có hình dáng phượng hoàng.
Dọc đường đi, kể cả lúc bước vào đại điện ngồi xuống, Dương Bách Xuyên nhìn thấy cả gia tộc Thần Phượng không có quá nhiều người, dường như không đến một trăm người, mang đến cảm giác dân số rất thưa thớt.
Cho dù là người bình thường hay là gia tộc tu chân, dân số đều đại diện cho sự thịnh vượng của một chủng tộc.
Hiển nhiên số người ít ỏi mà hắn nhìn thấy không hề phù hợp với một gia tộc lớn mạnh như Thần Phượng.
Bây giờ hắn mới hiểu vì sao Thần Phượng bà bà lại khẩn thiết cầu xin Tiểu Phượng Hoàng đến đây.
Đối với một gia tộc mang thân phận Huyết Mạch, nếu không có huyết mạch truyền thừa thì chắc chắn sẽ bị diệt vong.
Gia tộc Thần Phượng dựa vào huyết mạch để truyền thừa, nhưng cho đến bây giờ, huyết mạch của bọn họ càng ngày càng mong manh, truyền thừa mà họ nhận được cũng ngày càng ít ỏi, vì vậy việc dân số thưa thớt cũng là chuyện bình thường.
Nhưng chính vì vậy mới có chuyện Thần Phượng bà bà lo lắng, nếu cứ tiếp tục như vậy, gia tộc Thần Phượng rất có thể sẽ bị diệt chủng và biến mất.
Nhưng kể từ thời xa xưa, các loại thần thú, chim thần như phượng hoàng đã tuyệt chủng, đối với gia tộc mang huyết mạch thần thú, chim thần mà nói thì thần thú chính là gốc rễ, nếu nhưng không có các chủng tộc huyết mạch này truyền thừa thì sẽ rất nguy hiểm.
Vì vậy bây giờ Dương Bách Xuyên đã hiểu một vài lý do vì sao Thần Phượng bà bà lại cầu xin Tiểu Phượng Hoàng đến đây.
Đối với Dương Bách Xuyên, lần này đến gia tộc Thần Phượng chủ yếu có hai nguyên nhân, đầu tiên là hắn muốn đến thăm Mai Thi Dĩnh, nhưng nàng vẫn đang bế quan tu luyện nên đành phải chờ nàng xuất quan.
Thứ hai là muốn đến xem thử người nhờ Thần Phượng bà bà đến Vân Môn thông báo chuyện gia tộc Thiên Lang mà bà ấy nhắc đến, hắn vô cùng tò mò đối với người có thể ra lệnh cho một nhân vật như Thần Phượng bà bà.
Hơn nữa theo lời của Thần Phượng bà bà, người này còn quen biết hắn.
Dương Bách Xuyên lại không nhớ ra điều này, rốt cuộc là ai vậy?
Vì vậy trong lòng hắn cảm thấy rất tò mò.
Điều thứ ba giống như Thần Phương bà bà đã nói, hắn đã giết chết Thiên Lang Chân Quân, đồng nghĩa với việc gây thù với gia tộc Thiên Lang, những người có ý đồ chắc chắn sẽ báo thù nhưng tạm thời đã bị Thần Phượng bà bà ép xuống, có điều cuối cùng gia tộc Thần Lang vẫn là một quả bom hẹn giờ.
Nếu không giải quyết, không chừng sau này sẽ gây hại đến Vân Môn.
Thay vì chờ quả bom như gia tộc Thiên Lang nổ tung, không bằng chủ động ra tay giải quyết, tránh những rắc rối về sau.
Dĩ nhiên đây là đạo lý do người đứng sau Thần Phượng bà bà nói ra, hắn nghĩ điều này rất chính xác nên lần này đã đến đây.
Là một tu sĩ, Dương Bách Xuyên không có quá nhiều yêu cầu, sau khi đến gia tộc Thần Phượng cũng không có tâm trạng hưởng thụ mà thẳng thừng hỏi Thần Phượng bà bà: “Xin hỏi khi nào tiền bối Mai Thi Dĩnh mới có thể xuất quan vậy?”
“Không giấu gì Dương thánh chủ, trong vòng ba tháng này Dương Thi Dĩnh sẽ xuất quan, nhưng cụ thể vào ngày nào thì bà già này thật sự không rõ.” Thần Phượng bà bà trả lời.
Dương Bách Xuyên và Mai tỷ nhìn nhau, nếu trong vòng ba tháng thì chờ thôi.
Sau đó hắn hỏi: “Bây giờ tiền bối có thể nói rốt cuộc là cao nhân tiền bối nào nhờ ngài đến Vân Môn không?”
Thần Phượng bà bà mỉm cười nói: “Dương thánh chủ yên tâm, bà già này đã phát người mời vị tiền bối đó rồi, chắc hẳn sắp đến đây rồi.”
Lúc này Thần Phượng bà bà vẫn thừa nước đục thả câu khiến Dương Bách Xuyên không khỏi nhíu mày.
Nhưng bây giờ đã đến đây rồi, hắn cũng không sợ có người giở trò.
Nếu thật sự đánh nhau thì hắn không hề sợ Thần Phượng bà bà.
Cho dù bà ấy là cao thủ có thực lực tương đương với Lục Chuyển Tán Tiên.