Mục lục
Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc trước hắn nhìn thấy rõ một chưởng kinh người kia của Nguyên Thần Huyễn đã đập trúng đầu Long Chủng Thanh Ngưu, làm nó ngã sấp ra đất, không động đậy nữa.

Dương Bách Xuyên nghĩ rằng con Long Chủng Thanh Ngưu cấp vương này có ơn với bọn họ, cho dù đã bị Nguyên Thần Huyễn đánh chết cũng nên chôn cất, xem như là báo ơn phần nào.

Bất kể là người bình thường hay người tu chân, rất nhiều chuyện trên thế gian đều có thiên đạo tuần hoàn. Thanh Ngưu vô tình giúp đỡ đám người Dương Bách Xuyên, đây là ân tình. Dương Bách Xuyên lập bia chôn cất nó coi như báo ơn.

Tuy Dương Bách Xuyên tham của, nhưng lúc này đối mặt với Long Chủng Thanh Ngưu toàn thân đều là bảo vật, hắn sẽ không tham lam.

Hắn đi tới bên cạnh Long Chủng Thanh Ngưu, vừa nhìn nó vừa lẩm bẩm: "Ngưu huynh, ngươi đã vô tình giúp ta một tay, ta cũng báo đáp ngươi một lần, lập bia an táng cho ngươi, sẽ không để ai quấy rầy ngươi..."

"Bách Xuyên, hình như con Thanh Ngưu này vẫn chưa chết..." Mai tỷ bước đến nhắc nhở.

"Chưa chết ư?" Dương Bách Xuyên sửng sốt, vội vàng phóng linh thức kiểm tra.

"Đúng vậy, ta có thể cảm nhận được khí thức thần hồn của Thanh Ngưu vẫn còn, tuy rất yếu nhưng vẫn chưa tiêu tán, hẳn là còn cứu được." Hiện tại Mai tỷ là Chân Long từ cá Rồng hóa thành, nhạy cảm hơn Dương Bách Xuyên trong một số phương diện. Hơn nữa, Thanh Ngưu là long chủng, trong cơ thể có huyết mạch của Chân Long. Mai tỷ là Chân Long, nàng ấy cảm nhận được khí tức của Thanh Ngưu rất mạnh.

Dương Bách Xuyên đi tới kiểm tra, quả nhiên phát hiện Long Chủng Thanh Ngưu vẫn chưa chết. Tuy đỉnh đầu nó bị Nguyên Thần Huyễn đập lõm, xương cũng vỡ luôn, thậm chí yêu hồn vô cùng mờ nhạt, có thể tan biến bất cứ lúc nào, sắp hồn bay phách tán.

Nhưng chỉ cần nó chưa chết, Dương Bách Xuyên sẽ cứu chữa. Một là báo đáp ơn cứu mạng, hai là tên họ Dương nào đó thấy con Long Chủng Thanh Ngưu là dị chủng Thái Hoang cấp vương, tương đương yêu thú Đại Thừa kỳ. Xét một số phương diện, nó còn mạnh hơn yêu thú cấp bậc Đại Thừa bên ngoài rất nhiều.

Đột nhiên Dương Bách Xuyên nghĩ tới một vấn đề khiến hắn kích động...

Nước Sinh Mệnh!

Sau khi nước Sinh Mệnh tiến hóa thăng cấp, mặc dù chín giọt chỉ còn lại ba giọt, nhưng ba giọt nước Sinh Mệnh hiện tại mạnh hơn trước đây rất nhiều.

Điều quan trọng là yêu thú uống nước Sinh Mệnh hiện tại... sẽ nghe theo mệnh lệnh của hắn. Đây mới là trọng điểm khiến Dương Bách Xuyên vui mừng.

Trước đây hắn thu phục thú Ngũ Hành bằng cách này đó!

Cho dù yêu thú cường đại đến mấy, chỉ cần uống một giọt nước Sinh Mệnh thì sẽ bị Dương Bách Xuyên khống chế sinh tử.

Nhưng có một nhược điểm là phải cho yêu thú uống nước Sinh Mệnh mới được. Yêu thú mạnh tất nhiên không chịu uống nước Sinh Mệnh, chỉ khi chúng suy yếu mới đút nước Sinh Mệnh được.

Hiện tại là một cơ hội tốt, chỉ cần con Long Chủng Thanh Ngưu trước mặt chưa chết, vẫn còn một hơi thở, thì hắn có biện pháp cứu chữa.

Thần Ma Y Điển không phải vô dụng.

Lúc này đút cho Thanh Ngưu uống một giọt nước Sinh Mệnh không chỉ giữ mạng cho nó, ngoài ra chỉ cần chữa khỏi cho Thanh Ngưu là hắn đã có một con dị chủng Thái Hoang, một con Long Chủng Thanh Ngưu cấp vương tương đương Đại Thừa kỳ làm tiểu đệ, ngầu biết bao!

Vì lẽ đó, Dương Bách Xuyên vô cùng kích động. Hắn thầm niệm trong lòng, hai giọt nước Sinh Mệnh xuất hiện ở đầu ngón tay. Hắn rót một giọt vào miệng Long Chủng Thanh Ngưu, giọt còn lại thì nhỏ vào vết thương trên đầu nó.

Sau khi nước Sinh Mệnh màu vàng được Thanh Ngưu sử dụng, trên người nó lập tức phát ra ánh sáng ba màu xanh, vàng, tím, hơn nữa càng lúc càng sáng...

Lúc này Dương Bách Xuyên mới nhận ra nước Sinh Mệnh thật sự có hiệu quả kỳ diệu đối với yêu thú.

Chỉ thấy vết thương trên đầu Thanh Ngưu do bị Nguyên Thần Huyễn đánh lõm đã khôi phục với tốc độ có thể thấy bằng mắt thường.

Khí tức yêu hồn yếu ớt của Thanh Ngưu cũng dần mạnh hơn.

Chưa tới mười hơi thở, khí tức trên người Thanh Ngưu chợt nổ ầm, thậm chí còn hơn xa khí tức ban đầu.

Dương Bách Xuyên biết là huyết mạch của Thanh Ngưu đã tiến hóa một cấp.

"Grao..."

Một giây sau, toàn thân Thanh Ngưu phát ra ánh sáng chói mắt, miệng phát ra tiếng rồng gầm.

Dương Bách Xuyên nghe mà suýt rách màng nhĩ. Tiếng gầm lớn vô cùng, hoàn toàn không có dáng vẻ bị thương nặng.

Sau đó, cả người Thanh Ngưu run lên, cơ thể phát ra ánh sáng xanh, một lớp lông màu xanh tróc ra nhưng lại có một lớp lông mới mọc lên, màu sắc đậm hơn.

Đây là dấu hiệu tiến hóa huyết mạch, giống hồi trước Dương Bách Xuyên thu phục thú Ngũ Hành.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK