Bảy người hợp lực đối đầu với uy lực của sấm sét.
Khí tức vô cùng cường đại không ngừng tản ra xa mấy vạn dặm...
“Quốc bảo, rút lực lượng của đại trận, chúng ta không ngăn được đòn tấn công này,” Dương Bách Xuyên nhìn chằm chằm không chớp mắt, hắn biết bảy lão già này dốc toàn lực, đại trận Vân Lôi sẽ không trụ được.
Thú Vân Lôi nghe vậy thì buông đại trận.
“Ầm ầm...”
Đại trận Vân Lôi biến mất, nhưng sức mạnh của bảy người đã phá hủy lối vào của một ngọn núi.
Nhưng xung quanh bảy người này có thất tinh trận bảo vệ, mặc dù bị sấm sét đánh trúng nhưng dường như không bị tổn hại nhiều.
“Phụt phụt phụt...”
Bảy người phía dưới sử dụng hết sức mạnh của lá bùa trong tay, nhưng vẫn bị ảnh hưởng bởi sấm sét, mỗi ai nấy đều phun ra một ngụm máu.
“Đáng tiếc là không đánh chết được bảy lão già này” Dương Bách Xuyên đứng trên không trung nhìn thấy bọn họ nôn ra máu thì cảm thấy tiếc nuối.
“Thánh chủ, vậy là tốt lắm rồi, tốt xấu gì bọn họ cũng hộc máu.” Thú Vân Lôi nói.
“Ảnh hưởng không lớn, nhưng ít nhiều gì cũng khiến bọn họ phải trả giá, không đáng kể.” Dương Bách Xuyên gật đầu nói.
Bảy người nhìn thấy phá được trận pháp Vân Lôi thì reo hò.
“Haha...hộc máu cũng không uổng phí, cuối cùng cũng phá được.” Nạp Lan Ngự Phong cười lớn.
“Đáng tiếc, mất một tấm phù chú Tán Tiên ngũ chuyển...”
“Ngũ chuyển của ngươi thì có là gì, của ta còn là Tán Tiên lục chuyển đây, khó khăn lắm mới xin được từ tay sư thúc ta...”
“Ta cũng lục chuyển...”
“Được rồi, đừng nói nữa, Ma tộc có lẽ đã tới gần đây rồi, ta cảm nhận được ma khí, trận chiến tiếp theo giao lại cho Ma tộc thôi, chúng ta nên chuẩn bị chuyện tiếp theo, đi...”
“Đúng thế, lần này phải diệt gọn Ma tộc và Vân Môn, cũng xem như không uổng phí phù chú trân quý trong tay chúng ta...”
Bảy lão già vừa nói vừa rời đi, nhanh hơn gấp nhiều lần so với lúc đến, chắc là sợ bị yêu ma quấn lấy.
Nói đi là đi, bọn họ nhanh chóng biến mất trong màn sương...
Bọn họ đắc ý đi khỏi đây nhưng lại không hề biết, đại trận Vân Lôi là bị thú Vân Lôi mở ra.
Lại càng không biết, tất cả đều nằm trong sự khống chế của Dương Bách Xuyên.
Nhìn thấy bọn biến mất, khóe miệng Dương Bách Xuyên mang theo ý cười hỏi thú Vân Lôi: “Tình hình bên phía Ma tộc thế nào rồi?”
“Bọn họ đã tới rồi, lúc phá đại trận thì dừng lại ở cách xa nghìn mét, có lẽ là nhìn thấy tình huống phía bên này, bây giờ đang chạy tới đây...” Thú Vân Lôi đáp.
Dương Bách Xuyên hơi lo lắng: “Quốc Bảo, ngươi nói xem Ma tộc và bảy lão già kia liệu có phát hiện ra sự tồn tại của chúng ta không?”
“Thánh chủ cứ yên tâm, thú Vân Lôi ta được sinh từ sâu bên trong dãy núi Vân Lôi, nơi này chính là sân nhà của ta, ta đã điều động sấm sét bảo vệ xung quanh. Ai cũng không thể phát hiện ra chúng ta được.” Thú Vân Lôi vô cùng tự tin.
Dương Bách Xuyên nghe vậy thì thở phào nhẹ nhõm, hắn híp mắt nói: “Vậy thì tốt, bây giờ đợi diễn viên chính lên sân thôi.”
“Tới rồi...” Thú Vân Lôi nhắc nhở.
Dương Bách Xuyên nhìn qua, quả nhiên có năm Ma tộc, dẫn đầu chính là ma đầu khi hắn diệt U Linh Chi Đô, Vu Minh Tuyền đoạt xác U Linh thánh tử - Minh Hóa.
Nhưng mà sau khi lão ma đầu bị Dương Bách Xuyên mượn sức mạnh của Hắc Liên chặt đứt đi một cánh tay, ông ta chạy trốn không chút do dự.
Hiện tại hắn nhìn thấy, cánh tay bị hắn chặt đứt lại mọc ra.
Hơn nữa, có vẻ như tu vi của lão ma đầu đã tiến bộ hơn nhiều.
Ông ta đi cùng với bốn thuộc hạ, một trong số đó là người đã làm giao dịch với Nạp Lan Ngự Phong – Cừu Bá.
Ngày đó hắn nghe Nạp Lan Ngự Phong nói qua, thuộc hạ của lão ma đầu có cái gì mà tứ đại kim cang, bây giờ nhìn số lượng, có lẽ là bốn người Cừu Bá.
“Hahaha...cái trận pháp này quả nhiên bị đám ngụy quân tử kia mở được, vào trong giết cho ta, thẳng tay chém hết, cái tên Dương Bách Xuyên có ở đó hay không, vừa vặn diệt cả nhà hắn, đợi hắn quay lại, biểu cảm trên gương mặt của hắn ta chắc chắn rất đặc sắc, haha...Giết...Giết hết cho bản quân, giết sạch gà chó Vân Môn...”
Lúc này, lão mà đầu điên cuồng cười lớn, vừa cười ma khí lan tràn khắp cơ, ma tu lần lượt xuất hiện từ trong ma khí của lão ta...