Mục lục
Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hắn ta nghĩ nếu Dương Bách Xuyên không có mấy vạn đại yêu bên cạnh thì có thể giết hắn.

Không ngờ hôm nay hắn lại chỉ dẫn một đại yêu đến, khiến Hách Vũ Tân vô cùng vui mừng.

Nếu chỉ có Dương Bách Xuyên và một đại yêu, với một Địa Tiên bậc ba và hai Địa Tiên bậc hai bên cạnh hắn ta cộng thêm đệ tử của nhà họ Hách ở trấn Phong Lôi và sát thủ dưới trướng hắn ta, chẳng lẽ không giết nổi Dương Bách Xuyên sao?

Nhưng Hách Vũ Tân lập tức tỉnh táo lại, hắn ta suy nghĩ, không phải bây giờ Dương Bách Xuyên nên ở Vân Môn Tiên Cảnh sao? Sao đột nhiên lại đến nhà họ Hách ở trấn Phong Lôi?

Chẳng lẽ Dương Bách Xuyên phát hiện hắn ta là tàn dư của Linh Thiên Kiếm Tông đã chạy thoát năm đó sao?

Nhưng nghĩ lại thì không có khả năng, năm đó hắn ta chỉ là một tiểu tu sĩ Nguyên Anh Cảnh, Dương Bách Xuyên thậm chí còn chưa nhìn thấy hắn ta, không thể nào biết được.

Vậy Dương Bách Xuyên đến thăm nhà họ Hách ở trấn Phong Lôi là có mục đích gì?

Hách Vũ Tân thầm nghĩ... Sau đó gọi Hách Kim Hạn đến bên cạnh bảo ông ta tiếp đãi Dương Bách Xuyên, hắn ta sẽ lánh mặt trước, đợi sau khi biết được ý đồ của Dương Bách Xuyên rồi tính sau.

Sau khi giao lại chỗ nay cho Hách Kim Hạn, Hách Vũ Tân để lại ba Địa Tiên rồi đứng dậy đi vào sảnh sau, đợi Dương Bách Xuyên tới.

Nhưng Hách Vũ Tân còn chưa đi được hai bước, bên ngoài đã vang lên một tiếng hừ lạnh: "Nhà họ Hách nhỏ bé mà lại có khí phách lớn như vậy, muốn để thánh chủ nhà ta chờ đợi sao?"

Bên ngoài cổng lớn Hách gia, Dương Bách Xuyên đứng đó khoanh tay, để Chuột Vương đi thu phục.

Bây giờ hắn là chủ nhân của Vân Môn Tiên Cảnh, một Hách gia cỏn con không đáng để lọt vào mắt hắn, hơn nữa lão Phương còn bị bắt vào Hách gia, trên thực tế đã trở thành đối địch, không cần thiết phải khách khí.

Nói là bái phỏng, nhưng đây chỉ là lễ tiết của đại tông môn, thực tế đang thử nội tình Hách gia.

Chuột Vương đợi vài phút không thấy người Hách gia ra, dứt khoát xông vào Hách gia. Đứng từ góc độ của Chuột Vương, Thánh chủ Dương Bách Xuyên nhà mình là Thánh chủ trong Thánh chủ.

Tám thánh địa khác, có bốn nhà phải cúi đầu trước Thánh chủ nhà mình, bốn người khác thì có quan hệ tương đối tốt. Một Hách gia cỏn con lại dám không biết điều như vậy.

Đã khách khí đến bái phỏng còn không ra gặp?

Quá buồn cười, Chuột Vương là Yêu tộc, lão ta không quan tâm tộc nhân nghĩ gì, hơn nữa nếu biểu hiện không cao ngạo, khác gì bị xem thường?

Thử Hách gia là một chuyện, không thể không có khí phách.

Hách gia này quá kiêu ngạo không biết điều.

Dứt lời Chuột Vương xông thẳng vào trong, Địa Tiên nhị chuyển ở cửa đối mặt với Chuột Vương và Dương Bách Xuyên, không dám ngăn cản.

Chỉ hận đồng bạn đang làm cái gì, đi thông báo một lúc rồi sao vẫn chưa quay lại?

Trơ mắt nhìn Chuột Vương và Dương Bách Xuyên xông vào, tên Địa Tiên nhị chuyển này cũng đành cẩn thận đi vào theo.

Dương Bách Xuyên mỉm cười, rất tán thưởng cách làm của Chuột Vương, khoanh tay đi theo Chuột Vương đến đại viện của Hách gia.

…...

Lúc này trong đại sảnh Hách gia, Hách Vũ Tân và Hách Kim Hạn nghe thấy âm thanh của Chuột Vương, thân thể hoảng sợ run lên. Bởi vì danh tiếng của Dương Bách Xuyên và Vân Môn Tiên Cảnh quá nổi, đây là đầu sỏ tiêu diệt cả một thánh địa, làm chủ nhận của bốn thánh đại lớn khác nhận thua.

Đây là một nhân vật cực ám ảnh với Hách Vũ Tân, hắn ta vừa mới đứng dậy còn chưa kịp đi vào hậu đường thì nghe thấy âm thanh này, cả người cứng đờ, quay đầu nhìn về sau, đập vào mắt là Dương Bách Xuyên, kẻ đã tiêu diệt Linh Thiên Kiếm Tông 200 năm trước.

So với ngày xưa, hôm nay bên cạnh Dương Bách Xuyên chỉ thiếu một con Thú Ngũ Hành, nhiều một yêu tu Chuột Vương đã hóa thành hình người.

Trong 200 năm này, đối phương đã biến hóa lắc mình thành Thánh chủ một thánh địa.

Lúc này Hách Vũ Tân không dám cử động, mặc dù hắn ta hận không thể lột da uống máu Dương Bách Xuyên, nhưng… Trong lòng vẫn có một bóng ma.

Phản ứng đầu tiên là: “Có lẽ… Hắn sẽ không nhớ tiểu tu sĩ năm đó là ta đúng không?”

Đúng lúc này, Hách Kim Hạn lên tiếng.

“Dương Thánh chủ thứ tội, tại hạ là Hách Kim Hạn, gia chủ Hách gia trấn Phong Lôi, không kịp tiếp đón từ xa, thứ lỗi thứ lỗi…” Đối với người nổi tiếng Dương Bách Xuyên, Hách Kim Hạn có chút kiêng kỵ, cũng không nghĩ ra được đối phương đến Hách gia bọn họ làm gì?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK