Mục lục
Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng chúng ta thì sao? Đi theo vài vị Tán Tiên tiền bối tính kế người một nhà, vậy chúng ta phải ăn nói thế nào với các tông môn ở Tu Chân giới đây? Sau này ai còn nghe lệnh thánh địa chúng ta nữa? Đạo nghĩa giới tu giả đại loạn, lòng người tan rã, còn đáng sợ hơn cả Ma tộc.

Ma tộc bạo loạn là đối địch, có chính tà rạch ròi, mỗi người tu chân đều biết Ma tộc là tà, ai cũng biết tru ma, bạo loạn chỉ là nhất thời, tồn tại ở bên ngoài.

Nhưng đạo nghĩa rối loạn, lòng người sẽ loạn, căn cơ sẽ hủy, loạn ở bên trong, cứ thế mãu, cả Tu Chân Giới sẽ đại loạn, thậm chí có thể hủy diệt.

Chúng ta đã đi sai một bước, không lẽ muốn đi sai bước nữa sao? Phải biết rằng mấy thánh địa lớn chúng ta cầm đầu Tu Chân Giới, nhưng những Tán Tiên tiền bối này sẽ ở lại Tu Chân Giới cả đời sao? Không thể.

Lần này tính kế Vân Môn là chủ ý của Nạp Lan Ngự Phong thánh địa Vạn Linh và Thiên Lang Chân Quân U Linh Chi Đô, mấy Tán Tiên của Thiên Kiếm Sơn, Thần Phù Linh Tông, Bách Luyện Sơn Trang đều tán thành hết, các Tán Tiên tiền bối của hai nhà chúng ta vâng theo nguyên tắc số ít phục tùng đa số nên đồng ý.

Nhìn xem, năm thánh địa có thù oán với Dương Bách Xuyên, rõ ràng đang lấy công mưu tư, làm rối loạn kỷ cương, cho nên ta đã sai một lần, không thể sai lần thứ hai, lần này sẽ không ra tay, cho dù bị Lăng Duyệt sư thúc ghi hận cũng không sao.

Hơn nữa nhìn xem, Dương Bách Xuyên trở về, hắn đã là Phi Thăng trung kỳ, có rất nhiều thần thú thần cầm bên cạnh, có cả tiên sủng, ngươi ngẫm lại xem là nguyên nhân gì?

Chắc chắn hắn là hạng người có khí vận lớn, muốn giết Dương Bách Xuyên diệt Vân Môn Tiên Cảnh, ha hả…” Diệu Tiên cười tự giễu, dù sao ý rất rõ ràng, Thánh chủ Đao Chủng cũng không phải kẻ ngốc, nghe Diệu Tiên nói cũng không ngừng gật đầu.

Cho dù trong số những người bị đại yêu Vân Môn vây khốn có một Tán Tiên tiền bối của thánh địa Đao Chủng nhưng ông ta cũng không định ra tay. Nếu thật sự nhúng tay vào, có khi sẽ kéo theo toàn bộ thánh địa Đao Chủng.

Không tham dự, nhiều nhất chết một Tán Tiên tiền bối, còn tốt hơn bỏ cả thánh địa Đao Chủng, các tông môn Tu Chân Giới lấy căn cơ làm gốc, nếu bởi vì quyết định của ông ta làm thánh địa Đao Chủng diệt vọng, ông ta chết cũng không mặt mũi đi gặp các tiền bối, đây mới là tội lớn.

Diệu Tiên và Thánh chủ Đao Chủng không động, trưởng lão ba nhà khác cũng không động, có thể trở thành trưởng lão một thánh địa đều không phải kẻ ngốc, đều là người thông minh, biết rõ lợi và hại.

Dương Bách Xuyên nói rất rõ, lần này cho bọn họ một cơ hội, nếu không biết tốt xấu nhúng tay vào, tuyệt đối sẽ bị Vân Môn giết sạch sẽ.

Mấy vạn đại yêu cấp Phi Thăng và đám thần thú thần cầm không phải để trang trí, cho dù bọn họ cộng thêm mấy chục vạn đệ tử năm thánh địa cũng không thắng nổi Vân Môn.

Điều bọn họ có thể làm lúc này là nhìn, chờ chiến cuộc thay đổi.

…...

Dương Bách Xuyên cũng không biết suy nghĩ của Diệu Tiên và năm thánh địa, hắn cũng không thèm để ý đến bọn họ.

Lúc này trong mắt hắn chỉ có lão ma đầu Vu Minh Tuyền.

Huyết quang không ngừng tụ thành thật thể.

“Gào…”

Dưới cái nhìn chăm chú của Dương Bách Xuyên, lão ma đầu hóa thành một quái vật máu, bốn tay hai mặt.

Một cái đầu có hai mặt trước sau, một khuôn mặt dữ tợn xấu xí, ba mắt, giữa trán có con mắt.

Khuôn mặt còn lại che đầy máu, không nhìn rõ ngũ quan.

Cả người là chiến y huyết giáp, mặc dù bốn cánh tay không cầm pháp khí nhưng mỗi một bàn tay đều mang theo ma sát, giống như ngọn lửa.

Dương Bách Xuyên nghiêm mặt lại, mí mắt co giật, hắn cảm nhận được hình như thần hồn của lão ma đầu biến dị.

Hoàn toàn là trạng thái thần hồn nhưng lại ngưng tụ ra ma khí vô tận.

“Ngươi làm bổn quân thức tỉnh ma hồn thứ hai, khoảng thời gian trước mới tìm được ma hồn dung hợp nên còn mới lạ, nhưng ngươi lại làm bổn quân dung hợp ma hồn thứ hai trong cơn tức giận, bổn quân rất biết ơn ngươi, hôm nay ban cho ngươi một vinh hạnh, thần hồn của ngươi vĩnh viễn làm ma nô…”

Lão ma đầu âm độc nói.

Dương Bách Xuyên có chút ngạc nhiên, hắn không ngờ trận dẫm đạp của mình lại giúp lão ma đầu dung hợp ma hồn.

Giống như những gì hắn đoán, quả nhiên vài thập niên này lão ma đầu đã tìm được ma hồn thứ hai bị trấn áp, nhưng không dung hợp. Nhưng hôm nay bị hắn dẫm đạp sỉ nhục, ngược lại làm lão ma đầu dung hợp ma hồn thứ hai.

Chuyện này có chút rắc rối lớn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK