Mục lục
Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dương Bách Xuyên nhìn thấy hình ảnh mấy người vợ của mình bị ba người mặc áo đen đuổi giết trong đá Ảnh Tượng, lửa giận ngập trời, hắn thề bất kể người đó là ai, chắc chắn hắn sẽ làm cho bọn họ hồn phi phách tán.

Theo lời nói lúc nãy của Nguyên Vô Thường, khả năng cao quen biết mấy người mặc áo đen kia, cho nên Dương Bách Xuyên hỏi ông ta.

Kết quả lão già nhếch miệng cười nói: “Năm vạn.”

Thật sự là một kẻ tham tài.

Nhưng lúc này Dương Bách Xuyên không quan tâm linh thạch, hắn vung tay lên, năm vạn linh thạch thượng phẩm xuất hiện trước mặt Nguyên Vô Thường.

Ông ta thuần thục thu hồi năm vạn linh thạch thượng phẩm, cười nói: “Người của tổ chức sát thủ U Linh.”

Nghe xong Dương Bách Xuyên thu hồi sát ý, đây không phải lần đầu tiên hắn nghe đến cái tên tổ chức sát thủ U Linh, lúc trước ở Thái Hoang Tinh Hải cũng từng nghe sư phụ nhắc đến, hơn nữa sư phụ còn nói tổ chức sát thủ U Linh và U Linh Chi Đô là một, nhưng vẫn chưa có người chứng thực.

Nhưng lúc này Dương Bách Xuyên đã kéo thánh địa U Linh Chi Đô và tổ chức sát thủ U Linh vào sổ đen, mặc kệ thánh địa U Linh Chi Đô và tổ chức sát thủ U Linh có liên quan hay không, hắn đều không định buông tha.

Hắn sẽ tiêu diệt tổ chức sát thủ này trước rồi đi tiêu diệt hoàn toàn U Linh Chi Đô, đây cũng là mong muốn của sư phụ.

Trước kia từng đồng ý với sư phụ sẽ xử lý tổ chức sát thủ U Linh, tiêu diệt U Linh Chi Đô, bây giờ hắn sẽ hành động.

Dương Bách Xuyên xác định đi vào Vô Gian Cốc, sau khi xác nhận đó là những cô vợ của mình, hắn cũng không có lòng ở lại, chuẩn bị rời đi đến Vô Gian Cốc.

Lúc hắn bước ra cửa, lại nghe thấy Nguyên Vô Thường hỏi: “Đạo hữu muốn đi Vô Gian Cốc?”

Dương Bách Xuyên dừng lại, nhưng không quay đầu, thuận miệng trả lời: “Đúng vậy.”

Nguyên Vô Thường lại nói: “Chắc đạp hữu cũng biết sự nguy hiểm của Vô Gian Cốc? Có đi không có về!”

Dương Bách Xuyên biết sự nguy hiểm của Vô Gian Cốc, Lôi Lão Hổ cũng từng nói với hắn, lúc này bị Nguyên Vô Thường ngắt lời, Dương Bách Xuyên nói: “Nguyên đạo hữu có gì xin nói thẳng?”

“Ha ha, tiểu đạo hữu rất tinh ý! Nếu vậy lão phu cũng không quanh co lòng vòng nữa, lão phu muốn giao dịch với đạo hữu…” Nói đến đây Nguyên Vô Thường dừng lại, chờ Dương Bách Xuyên nói tiếp.

“Nói nghe thử…?” Lúc này Dương Bách Xuyên cũng đoán được Nguyên Vô Thường muốn giao dịch thứ gì.

Nguyên Vô Thường cười nói: “Lão phu có thể mang đạo hữu đi vào Vô Gian Cốc, đi thẳng đến Tru Ma Vạn trận của Vô Gian Cốc. Toàn Tu Chân Giới, người có thể bước vào Tru Ma Vạn trận, lão phu tự xưng thứ hai không ai dám nói thứ nhất, tất nhiên chỉ có thể đưa đến bên cạnh Tru Ma Vạn trận, xa hơn lão phu cũng bất lực.

Tất nhiên giao dịch mà lão phu muốn nói là, có thể dẫn ngươi tiến vào nhưng cần phải có linh thạch, chỉ cần ngươi có linh thạch, lão phu sẽ đi mạo hiểm cùng ngươi, nhưng đi vào Vô Gian Cốc cần không ít linh thạch, cũng không biết đạo hữu có trả nổi hay không thôi.”

Dương Bách Xuyên nói thầm lão già này đúng là không buông tha bất cứ cơ hội kiếm linh thạch nào cả.

Nhìn Nguyên Vô Thường, lạnh lùng nói: “Ta không thiếu linh thạch, nhưng cũng không ngốc, ngươi có thể đi vào Vô Gian Cốc, ta cũng có thể, tại sao phải nhờ ngươi dẫn ta đi vào? Còn phải tốn linh thạch chứ?

Hơn nữa sao ta biết được có phải thật sự có Tru Ma Vạn trận hay không? Ta chưa bao giờ làm chuyện không chắc chắn, càng không mắc lừa, cáo từ.”

Dương Bách Xuyên rất phiền bộ dáng tham tiền của Nguyên Vô Thương, thật sự coi ta như kẻ ngốc?

Nói xong xoay người rời đi, nhưng phía sau vang lên tiếng cười to của Nguyên Vô Thường, ông ta lớn tiếng nói: “Xem ra đạo hữu là một kẻ thiên chân, hoặc nói cách khác ngươi chỉ hiểu biết qua loa về Vô Gian Cốc?

Nói thật cho ngươi biết, từ lối vào đi thẳng vào trong của Vô Gian Cốc đều là thượng cổ đại trận rách nát, có vài trận pháp vẫn còn đang vận chuyển, hơi sơ ý có thể chết không chỗ chôn…

Từ xưa đến nay có vô số tu sĩ táng thân ở Vô Gian Cốc, đa số có vào không ra, cho dù không chết cũng bị vây chết ở trong, đây mới chỉ là rìa ngoài của Vô Gian Cốc, nơi lão phu dẫn ngươi đến Tru Ma Vạn trận thuộc về sâu bên trong Vô Gian Cốc.

Đoạn đường Tru Ma Vạn trận kia là một đại trận Tru Ma tương đối hoàn chỉnh, có hơn ngàn trận, lão phu là người duy nhất trong suốt vạn năm nay đi đến bên cạnh Tru Ma Vạn trận, cho dù ngươi là cường giả Phi Thăng đỉnh phong, không có kinh nghiệm tiến vào Vô Gian Cốc cũng sẽ ngã xuống ở đó.

Kết quả tốt nhất, cho dù ngươi cực kỳ mạnh, cho dù ngươi có thể đi vào sâu bên trong Vô Gian Cốc thì sao? Ngươi cũng phải mất rất nhiều thời gian, ít thì mấy chục năm, nhiều thì mấy trăm năm.

Bây giờ ngươi có thể không làm giao dịch này với lão phu, mặc dù những mặt khác ở thành Lâm Giới của lão phu không tốt, nhưng ngươi có thể đi hỏi thăm, sau khi lão phu thu linh thạch đã bao giờ không thực hiện chưa?”

Dương Bách Xuyên nghe thấy vậy, nghĩ lại cũng có lý, đặc biệt lúc ông ta nói đến vấn đề thời gian đã chọc trúng tâm tư của Dương Bách Xuyên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK