Mục lục
Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dương Bách Xuyên nhìn lướt qua Long CHủng Thanh Ngưu đã có thể hiểu được suy nghĩ của nó, hắn cười nói: “Ngươi không cần phải lắng, ta có thể cứu ngươi, ngươi cũng đã giúp đỡ ta, tất cả đều đã được số phận định sẵn, ta và ngươi có duyên, hơn nữa lại là thiện duyên, sau này đi theo ta, chắc chắn ngươi sẽ không thiệt thòi.”

“Lão Ngưu đã rõ, chủ nhân không phải là nhân vật tầm thường, ta có thể theo sau chủ nhân chính là may mắn.” Long Chủng Thanh Ngưu là linh vật đã sống không biết qua bao nhiêu năm tháng, đạo lý đối nhân xử thế ở trên đời này, đương nhiên nó vẫn hiểu.

Dương Bách Xuyên nhìn Thanh Ngưu càng ngày càng hài lòng, hiện tại, Thanh Ngưu là yêu thú mạnh nhất mà hắn thu phục được, có một Thanh Ngưu cấp bậc tôn vương ở đây, đi lại ở trong Thái Hoang cũng tự tin hơi nhiều.

Điều khiến Dương Bách Xuyên phấn khích hơn nữa là, hắn nhìn thấy một con đường đi đến tột cùng của đại đạo sau khi thu phục được Thanh Ngưu.

Con đường đại đạo này chính là không ngừng dùng nước Sinh Mệnh để thu phục yêu thú cường đại, nước Sinh Mệnh ở trong không gian Càn Khôn dùng hết thì có thể thêm, hắn có thể tưởng tượng được, sau này bên cạnh mình sẽ có bao nhiêu yêu thú cường đại đây?

Nếu như hắn có thể thu phục mười yêu thú có cấp bậc như Thanh Ngưu thì hắn có thể tung hoành ngang dọc ở cái Tu Chân Giới này.

Đương nhiên điều kiện đầu tiên để thu phục yêu thú cường đại là phải khiến cho bọn chúng dùng nước Sinh Mệnh mới được, đây là chỗ khó nhất, nhưng hiện tại có Thanh Ngưu, không tự nguyện hàng phục thì đánh bọn chúng, sau đó cho dùng nước Sinh Mệnh để khống chế.

Thu phụ được mười yêu thú cấp bậc tôn vương như Thanh Ngưu, cho dù phải đối mặt với Địa Tiên tam chuyển như Nguyên Thần Huyễn và Phong Âm Dương thì hắn cũng không sợ.

Vô số hình ảnh hiện lên trong đầu, cả mười yêu thú cường đại đều xuất hiện, cảnh tượng đó...quả thật là khiến cho người ta máu nóng sôi trào!

Dương Bách Xuyên chảy cả nước miếng...

Nhưng mà hắn biết, nghĩ thì đơn giản nhưng làm mới khó, bây giờ hắn đã có Thanh Ngưu, mục tiêu này nhất định sẽ có thể thực hiện.

Dương Bách Xuyên biết, hắn tới từ Tu Chân Giới, không có bất cứ căn cơ nào, nếu như muốn tiếp tục tu luyện, muốn sau này đệ tử của Vân Môn tới Tu Chân Giới có được môi trường tu luyện thật tốt thì cần phải có một thế lực thật cường đại.

Mà thế lực cường đại chính là những tu giả có tu vi thâm hậu.

Trong số cường giả đó bao gồm cả yêu thú.

Mặt khác, mặc dù hắn chưa từng nói với ai chuyện ba đồ đệ của lão đầu, nhưng hắn cho rằng cả hai người sư huynh và vị sư tỷ kia đều là những thế lực cường đại ở Tu Chân Giới.

Ngoại trừ nhị sư huynh Tinh Thần Tử, chỉ riêng đại sư huynh khai phái ra thần điện Trường Sinh, một trong cửu đại Thánh Địa ở Tu Chân Giới, còn có tiểu sư tỷ, mặc dù không rõ thế lực của tiểu sư tỷ kia, nhưng chắc chắn là sẽ không kém.

Nếu như Tinh Thần Môn được nhị sư huynh khai phái không bị biến mất năm nghìn năm, thì hiện tại Tinh Thần Môn nhất định sẽ là tông môn đứng đầu.

Thế nên trong lòng Dương Bách Xuyên luôn có một ý nghĩ, thân là đệ tử của lão đầu Vân Tiên Tà, sao hắn lại không nghĩ tới lập ra một thế lực cường đại?

Về phần thế lực của hắn có đủ sánh vai với thánh địa hay không.

Nhưng Dương Bách Xuyên biết chuyện này là rất khí, bởi vì hắn tới từ một thế giới phàm trần nhỏ bé, không có bất cứ nền tảng căn cơ nào, muốn xây dựng nên thế lực so ngang với thánh địa, quả thật là khó như lên trời.

Nhưng mà...nếu như sau này có nước Sinh Mệnh thì mọi chuyện sẽ khác, nước Sinh Mệnh có hiệu quả với bất cứ yêu thú nào, chỉ cần yêu thú dùng nước Sinh Mệnh thì sự sống chết của yêu thú sẽ nằm trong tay hắn.

Yêu thú cường đại ở Tu Chân Giới không thua kém gì con người, trong lòng Dương Bách Xuyên có dã tâm rất lớn, có thể nuốt chửng cả vũ trụ, nước sinh mệnh của hắn cứ chín ngày lại sản xuất ra ba giọt, có nghĩa là hắn có thể thu phục được ba yêu thú cường đại, nếu cứ như vậy trong vòng một năm thì hắn sẽ sản xuất được một trăm hai mươi giọt, tức là một năm hắn có thể thu phục một trăm hai mươi yêu thú.

Cứ tính như vậy, một trăm năm hắn sẽ khai phái ra thế lực khổng lồ, trăm năm hay nghìn năm sau, tương lai thế lực vượt xa cả Tu Chân Giới sẽ xuất hiện.

Nghĩ như vậy, đệ tự bế quan này của lão đầu, sau này sẽ trở thành người khai phái ra thế lực mạnh nhất trong tất cả các đệ tử.

Nếu như kế hoạch thực hiện thành công, hắn sẽ là người đứng đầu của thánh địa thứ mười, thậm chí còn vượt xa cả thánh địa.

Nếu không có nước Sinh Mệnh, không có bình Càn Khôn, không có bảo khố công pháp di động như lão đầu thì muốn khai phái thế lực sánh ngang với thánh địa chỉ là giấc mơ mà thôi.

Nhưng...với Dương Bách Xuyên mà nói, hắn lại có những thứ trên, cái này có thể tạm thời gọi là lý tưởng, trên lý thuyết thì vẫn hoàn toàn có thể thực hiện.

Với người khác là nằm mơ, còn với hắn thì mơ cũng có thể trở thành hiện thực.

Sau khi thu phục Long Chủng Thanh Ngưu, trong đầu Dương Bách Xuyên đã có suy nghĩ này, giống như ngọn cỏ dại đang điên cuồng vươn lên, không thể khống chế được.

Hắn âm thầm đặt ra lý tưởng điên cuồng này cho bản thân — khai phái ra thánh địa thứ mười ở Tu Chân Giới, thậm chí vượt qua cửu đại Thánh Địa.

Còn về nền móng, hắn sẽ bắt đầu từ yêu thú Thái Hoang.

Dù sao thì hắn cũng không thiếu nước Sinh Mệnh.

Nhưng mà trước tiên hắn phải nâng cao thực lực, sức mạnh hiện tại của hắn so với kế hoạch thì quả thật là quá nát, ít nhất phải đột phá cảnh giới Hợp Thể đạt tới Độ Kiếp kỳ mới được, nếu không thì cho dù có thu phục đám yêu thú cường đại thì trong lòng bọ chúng cũng sẽ không phục.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK