Mục lục
Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Minh Du Nhiên nhìn về phía Dương Bách Xuyên, cuối cùng cũng bỏ lớp ngụy trang, nàng ta không vòng vo mà trực tiếp vào thẳng vấn đề: “Dương đạo hữu chớ trách, chúng ta chỉ muốn truyền thừa thần thông Bách Biến Chí Tôn ở trên người ngươi, mong Dương đạo hữu giúp đỡ.”

Dương Bách Xuyên cười lớn, trong lòng thì nổi cơn tam bành, hắn cười lạnh nhìn Minh Du Nhiên: “Các người đúng là khinh người quá đáng, chưa nói tới việc ta không có cái gì mà Bách Biến Chí Tôn, các ngươi làm như vậy, cho dù có thì ta cũng không đưa”

Quả thật, những người này không khác gì bọn cướp, Dương Bách Xuyên nghĩ mà tức.

Lúc trước có Võ Văn Trạch, bây giờ lại thêm đám người U Linh Chi Đô.

Nếu như cộng thêm những người của ngũ đại thánh địa mà Từ Hữu Đạo, hiện tại có tới sáu thánh địa muốn đối phó với hắn rồi.

Nhìn Khương Thế Long bên cạnh Minh Du Nhiên, Dương Bách Xuyên nghĩ, sợ là người của thánh địa Đao Chủng cũng không muốn làm người ngoài cuộc!

Tu Chân Giới có chín thánh địa thì có tới bảy thánh địa muốn đối phó với hắn.

Ức hiếp người quá đáng...

...

Minh Du Nhiên nói: “Dương đạo hữu, ta khuyên ngươi lấy ra đi, dù sao cũng chỉ là một bộ thần thông mà thôi, không có nó ngươi còn có những thần thông khác, bọn ta lại chỉ cần Bách Biến Chí Tôn trên người ngươi, nếu như ngươi giao ra thì ta thề với trời, chắc chắn sẽ không làm khó ngươi, thả các ngươi rời đi, nếu không thì sư tỷ sẽ không dễ nói chuyện như ta đâu.

Nó cũng chỉ là một công pháp thần thông, nếu như mạng cũng không còn thì thần thông có tác dụng gì? Đúng không? Hơn nữa ta còn có thể soát hồn ngươi, hy vọng đạo hữu suy nghĩ cho kỹ.”

“Suy nghĩ em gái nhà ngươi, các ngươi đường đường là người của thánh địa, hành vi lại không biết liêm sỉ như vậy, uổng cho cái danh thánh địa, muốn chém muốn giết thì lên đi, phí lời làm gì.” Lúc này, Dương Bách Xuyên đã vô cùng tức giận.

Dương Bách Xuyên nổi giận gầm lên, toàn thân hắn tỏa ra ánh sáng, hóa thân pháp tượng trăm mét, hắn phất tay lấy ra Thông Tiên Lệnh và Thông Tiên Kỳ cướp được từ Mai Hoa tiên tử giao cho Lục Yên Chi: “Yên Chi, tự bảo vệ bản thân.”

Kiếm Đồ Long xuất hiện trong tay thông qua kiếm linh, kiếm Đồ Long biến lớn dài chín mét, hắn nắm chặt trong tay cho tới khi kiếm đạt tới kích cỡ phù hợp với Pháp Tướng, chuẩn bị chém giết.

Nếu như tốc độ không quỷ mị như nữ tử áo đỏ, vậy thì đánh thôi, Dương Bách Xuyên hắn cũng đâu dễ chọc.

“Giết...”

Giọng nói này vang lên từ nữ tử áo đỏ.

Dứt lời, nàng ta hóa thành một vệt ánh sáng màu đỏ lao thẳng tới phía Dương Bách Xuyên. Xung quanh cũng xuất hiện hai mươi bóng người đen kịt, chớp mắt đã tới trước mặt Dương Bách Xuyên.

Dương Bách Xuyên phóng linh thức, tất cả mọi vật ở phạm vi trăm mét đều hiện lên trong đầu hắn.

Hắn phát hiện thân pháp hoặc nói đúng hơn là công pháp tu luyện của những người này rất quái dị, bọn họ có thể lơ lửng trong không khí, hắn có thể cảm nhận được rõ ràng, tu vi của bọn họ không cao như hắn tưởng tượng, nữ tử áo đỏ cao nhất cũng chỉ là Độ Kiếp đại viên mãn đỉnh phong, những người còn lại đều là đại viên mãn.

Nhưng trên người bọn họ tản ra hơi thở rất quái dị, cực kỳ u ám.

Thân pháp và năng lực khí tức đều rất khác thường.

Dương Bách Xuyên một tay ấn Kim Cang chí tôn, một tay vung kiếm chém ra bốn phía, từng đóa kiếm khí Hắc Liên bùng nổ như hoa lê trong mưa bão.

Ấn Kim Cang chí tôn nhắm tới nữ tử áo đỏ, kiếm khí Hắc Liên tấn công hai mươi bóng dáng quỷ dị ở xung quanh.

“Ầm...”

“Phụt phụt phụt...”

Ấn Kim Cang chí tôn đánh ra, chí dương chí cương, Dương Bách Xuyên rất có tự tin đối đầu với nữ tử áo đỏ, nhưng hắn không ngờ, một chưởng này của hắn đánh lên người đối phương, nàng ta trực tiếp nổ, hóa thành một đám sương máu.

Linh thức của hắn vẫn đang nhìn chằm chằm hai mươi người kia, khi kiếm khí Hắc Liên của hắn chém tới, từng người từng người bị đánh trúng cũng không còn bóng hình, trực tiếp biến mất.

Ra tay thuận lợi như vậy, Dương Bách Xuyên chẳng những không vui vẻ mà mắt hắn cũng giật giật, hắn biết mình không thể giết chết đám người bọn họ dễ dàng như vậy.


Quả nhiên, ngay lúc này, trong đầu hắn vang lên giọng nói của lão đầu: “Thằng nhóc thối, dùng thần hồn dung hợp với chân khí để tấn công, đám người này chính là sát thủ U Linh, nửa người nửa ma, con đánh tan thân thể của bọn họ cũng không có tác dụng, dùng mệnh tinh tấn công.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK