Mục lục
Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dương Bách Xuyên và Nguyên Vô Thường đạt thành ước định đồng minh, cũng lập ra lời thề với thiên đạo.

Sau khi hai người tuyên thề, hai giọt máu tươi hợp lại với nhau rồi lại tách ra, hóa thành hai tia sáng màu đỏ chui vào mi tâm của mỗi người.

Trong nháy mắt, cả hai đã cảm nhận được lời thề có hiệu thực.

Lúc này, hai người mới có thể tin tưởng lẫn nhau.

Dương Bách Xuyên hỏi Nguyên Vô Thường: “Tiếp theo phải thế nào? Làm sao để tiến vào Tru Ma Thiên Trận?”

“Vạn năm trước, chúng ta đã dùng máu tươi để tìm ra được một con đường tiến vào, hy vọng hiện tại vẫn có thể dùng, đi thôi, cho dù thế nào thì ta vẫn có thể ứng phó với tầng đầu tiên của khu vực trận pháp.”

Vừa nói, Nguyên Vô Thường vừa dẫn đầu đi về phía trước….

Dương Bách Xuyên cầm kiếm Đồ Long theo sát phía sau.

Dẫm lên hoa cỏ dồi dào sức sống, mềm mại rất thoải mái, cũng rất chân thật, nhưng theo lời Nguyên Vô Thường nói nơi này mới là một bước thiên đường một bước địa ngục, cho nên phải hết sức cẩn thận.

Trong lúc di chuyển, Dương Bách Xuyên phát hiện có thể theo dõi được quỹ đạo sinh trưởng và phát triển của những hoa cỏ này, giống như đã được lên kế hoạch từ trước.

Thật ra, phía dưới thảm hoa cỏ này là chữ khắc trận pháp, hiện tại đã bị hoa cỏ che lấp, không một ai có thể nhìn rõ, nếu dẫm sai sẽ kích hoạt trận pháp, gặp phải Truyền Tống Trận thì còn đỡ, nhưng nếu là sát trận thì phiền phức to rồi.

Cũng may có Nguyên Vô Thường từng có kinh nghiệm đi qua nơi này, vậy họ mới tránh được những vấn đề này.

Ít nhất cũng có sự chuẩn bị.

Đương nhiên, Dương Bách Xuyên cũng biết Nguyên Vô Thường nắm chắc trăm phần trăm.

Đây cũng là lý do Dương Bách Xuyên đồng ý uống máu ăn thề với Nguyên Vô Thường, chỉ khi hai người đồng tâm hiệp lực mới càng tự tin bước vào Tru Sát Thiên Trận.

Ngay từ đầu Nguyên Vô Thường đã cẩn thận từng li từng tí dẫn đường, mỗi một bước chân đều nơm nớp lo sợ, Dương Bách Xuyên đi theo bước chân của Nguyên Vô Thường, tiến về phía trước…

Sau một canh giờ trôi qua, hai người đi được chừng năm – sáu mươi dặm, vẫn không có chuyện gì xảy ra.

Nhưng ở một khoảnh khắc, Nguyên Vô Thường đột nhiên dừng lại.

Dương Bách Xuyên đi sát ở phía sau suýt chút nữa đã đâm vào người.

“Nguyên lão đầu, sao không đi nữa vậy?” Dương Bách Xuyên hỏi, hắn cũng không phát hiện ra chỗ nào khác lạ.

Nguyên Vô Thường nói: “Hình như chúng ta đi sai đường…”

Nghe giọng Nguyên Vô Thường như đang run rẩy.

“Sai thì quay lại hoặc đổi đường khác thôi, sao vẻ mặt của ông lại nghiêm trọng vậy?” Dương Bách Xuyên thuận miệng nói.

Nguyên Vô Thường dở khóc dở cười nói: “Nếu có thể quay đầu hoặc đổi đường khác thì hay rồi, quan trọng là một khi tiến vào Tru Sát Thiên Trận thì không quay đầu, nếu bước ngược lại thì sẽ kích hoạt trận pháp, quỷ mới biết sẽ kích hoạt loại trận pháp nào, nếu là sát trận thì sao?”

“Ặc, vậy ông nói xem phải làm thế nào?” Nghe Nguyên Vô Thường nói xong, Dương Bách Xuyên cũng không có ý kiến, chủ yếu là bởi vì hắn căn bản không quen thuộc nơi này.

Hơn nữa Càn Khôn nhãn và thần thức của hắn cũng không phát hiện ra chỗ bất thường.

“Bây giờ chỉ có thể dựa vào vận may, tiếp tục đi về phía trước, vạn năm trước ta tới đây cũng đi theo con đường này, thời gian quá lâu đã có nhiều chỗ bị sai lệch, hiện tại điều mà ta lo lắng là, nếu tiếp tục đi thì con đường phía trước sẽ rất xa lạ với chúng ta, dù sao thì cũng sẽ gặp rất nhiều nguy hiểm”

Nói xong, Nguyên Vô Thường thở dài, nhớ trước kia bọn họ cũng mò đá qua sông, không có kinh nghiệm, dùng máu của đồng đội mới đổi được con đường xuyên thẳng qua tầng thứ nhất của trận địa.

Nhưng hiện tại thời gian quá lâu, hơn nữa trải qua bao nhiêu năm tháng, hoàn cảnh nơi này còn có thảm thực vật sinh trưởng, hoàn toàn che dấu dấu vết năm đó.

Nếu tiếp tục đi về phía trước, rất có thể sẽ kích hoạt trận pháp, sau đó ông và Dương Bách Xuyên sẽ rơi vào liên tiếp những trận pháp cổ xưa, không có năng lực phá trận thì sẽ lặp tuần hoàn vô hạn, thậm chí là chết trong sát trận.

Đương nhiên chủ yếu là phải dựa vào thực lực và thủ đoạn của bản thân, nếu tu vi cao, nhiều bản lĩnh thì vẫn có thể đối phó với tầng đầu tiên của trận pháp.

Tầng đầu của Tru Sát Thiên Trận thì còn dễ, nếu sau khi tiến vào khu vực trận pháp tầng thứ hai, Nguyên Vô Thường quả thật là không có cách.

Nhưng mà hiện tại…Quay đầu là không thể, lúc này chỉ có thể nhắm mắt đi tiếp, mong là không va phải đại trận.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK