Mục lục
Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nó còn có thể có một số thiên phú bí ẩn nữa vẫn đang lộ ra, cụ thể là gì thì ta cũng không biết, dù sao mãng xà vảy đen chắc chắn chính là yêu thú cấp bậc Đại Lĩnh Chủ.

Còn về phần một loại cuối cùng, là cấp bậc Tôn Vương, chính là bá chủ Thái Hoang thực sự trong lời đồn, linh trí mở rộng, trí tuệ không thua kém Nhân tộc, có thể hóa hình thành người, có thể tu luyện chứng đạo, thiên phú thần thông đều là cấp bậc cao nhất, bá chủ cấp bậc Tôn Vương, ta nghi ngờ ở nội thành này cũng có một kẻ như vậy, nếu đụng phải yêu thú cấp bậc Tôn Vương, có thể chạy trốn giữ một cái mệnh là một điều cực kỳ may mắn."

Câu cuối cùng của Đả Tiên Thạch vô cùng nghiêm túc.

Dương Bách Xuyên lại nghe không hiểu lắm, mở miệng hỏi: "Dựa theo ý của ngươi, vậy chẳng phải là thực lực của yêu thú bá chủ cấp bậc Tôn Vương còn mạnh hơn cả Độ Kiếp kỳ đại viên mãn ư?"

"Đây là đương nhiên rồi, có thể nói yêu thú cấp bậc Đại Lĩnh Chủ đều có thực lực Độ Kiếp đỉnh phong, bá chủ cấp bậc Tôn Vương thì càng không cần phải nói." Đá Đả Tiên giải thích nói.

"Không đúng, nếu là như vậy thì tại sao pháp tắc Thái Hoang lại không hạn chế chứ? Không phải nói pháp tắc Thái Hoang hạn chế sinh linh có tu vi từ Đại Thừa kỳ trở lên tiến vào địa vực từ Độ Kiếp kỳ trở xuống sao?" Dương Bách Xuyên khó hiểu hỏi.

Ánh sáng xung quanh đá Đả Tiên Thanh Thạch khẽ nhấp nháy một chút, nói: "Pháp tắc Thái Hoang chỉ nhằm vào sinh linh ở thế giới bên ngoài như các ngươi mà thôi, không có chút hạn chế nào đối với sinh linh bản địa của Thái Hoang, chúng ta có thể thoải mái đi lại giữa hai địa vực lớn."

Dương Bách Xuyên sửng sốt, cuối cùng cũng hiểu được.

"Xì xì xì..."

Lúc này mãng xà vảy đen đã chậm rãi trườn tới rồi dừng lại trước cổng thành chín mét, phun lưỡi rắn phát ra tiếng xì xì.

Ngay sau đó mãng xà vảy đen dựng thẳng đầu lên khoảng tám đến chín mét, Nguyên Thần Huyễn đang đứng trên đầu mãng xà vảy đen nhìn xuống Dương Bách Xuyên, sát ý hừng hực lạnh giọng nói: "Thằng nhãi nhà ngươi, sao không chạy nữa đi? Sao nào, sợ tiến vào nội thành hả?"

Dương Bách Xuyên nghe Nguyên Thần Huyễn lạnh giọng chế nhạo mình, mặc dù trong lòng hắn có chút lo lắng về mãng xà vảy đen và Nguyên Thần Huyễn, nhưng quyết không chịu thua mà hừ lạnh nói: "Nguyên Thần Huyễn, ngươi đường đường là Địa Tiên tam chuyển thế mà lại sử dụng độc vật để đối phó một tiểu bối như ta, da mặt của lão bất tử nhà ngươi cũng dày thật đó."

Dương Bách Xuyên mắng một câu xong thì trong lòng khẽ mặc niệm thần thông , lại vận chuyển thân thể Pháp Tương lên tới ba mươi mét một lần nữa, rồi sau đó hắn nhìn chằm chằm Nguyên Thần Huyễn và mãng xà vảy đen, trầm giọng nói: "Lão bất tử muốn đánh thì cứ đánh đi, đừng tưởng rằng mang con sâu dài tới đây là tiểu gia sẽ sợ ngươi, tiểu gia có thể giết Phong Âm Dương thì cũng có thể giết ngươi."

"Hừ, lão phu cho ngươi thêm một cơ hội nữa, giao đồ đệ Lục Yên Chi của ta ra đây, đến lúc đó lão phu sẽ cho ngươi chết một cách sảng khoái, không thì ngươi chắc chắn sẽ phải hối hận khi đến với thế giới này."

Sắc mặt của Nguyên Thần Huyễn âm trầm đáng sợ, tuy rằng Phong Âm Dương chết rồi thì sẽ không có ai luyện hóa Ách Nan Độc Thể của Lục Yên Chi cho lão ta, nhưng lão ta vẫn muốn đòi lại Lục Yên Chi bằng được, hơn nữa trong lòng Nguyên Thần Huyễn đã xuất hiện một ý tưởng mới rồi.

Chủ ý này là của Dương Bách Xuyên, trong ba tháng phục hồi vết thương, đột nhiên Nguyên Thần Huyễn nghĩ thông suốt một vấn đề, hoặc nói cách khác đã tìm được một phương pháp giải quyết.

Nguyên Thần Nguyễn nghĩ đến Dương Bách Xuyên cũng hiểu y đạo, hơn nữa còn sở hữu bí điển có thể cân bằng âm dương trong cơ thể, chắc chắn y thuật chi đạo sẽ không kém, không khó để luyện hóa một Ách Nạn Độc Thể.

Cho nên trong ba tháng này Nguyên Thần Huyễn chuẩn bị rất nhiều, hiện tại lão ta có tính toán mới về Dương Bách Xuyên.

Nguyên Thần Huyễn đã trả giá rất lớn mới tìm được độc vật và Hắc Lân Mãng, đây là thủ đoạn Nguyên Thần Huyễn dùng để đối phó Dương Bách Xuyên, hiện tại lão ta không dám sơ ý.

Chưa nói đến việc trong tay Dương Bách Xuyên có được bùa Long Lân của Thần Dạ, chỉ cần thần thông tương tự với Trường Sinh Điện của Dương Bách Xuyên cũng đủ làm lão ta kiêng kị.

Trong khu vực dưới Độ Kiếp kỳ, Nguyên Thần Huyễn bị pháp tắc áp chết, tu vi cũng chỉ có thể dừng ở Độ Kiếp đại viên mãn, có cảm giác bó tay bó chân, không phát huy được thực lực Địa Tiên tam chuyển của lão ta.

Cho nên lão ta biết rất rõ, ở chỗ này cũng chỉ có thể làm một tu sĩ Độ Kiếp đại viên mãn, hơn nữa sau khi Phong m Dương chết, lão ta cũng không giúp đỡ đã thi triển ưu thế của bản thân. Trong Thái Hoàng không khuyết thiếu độc vật, lão ta phát hiện ra Hắc Lân Mãng cấp bậc đại lĩnh chủ này ở một chỗ trong thành cổ, sau khi dùng một chút thủ đoạn thu phục, điều khiển nó tìm Dương Bách Xuyên báo thù.

Dù có được hay không, Nguyên Thần Huyễn biết hiện tại lão ta không có đường lui, không có Ách Nạn Độc Thể Lục Yên Chi nuôi từ nhỏ đến lớn, lão ta không vượt qua được thiên kiếp Tán Tiên lần thứ tư, mà không thể luyện hóa được y tu Ách Nạn Độc Thể, lão ta cũng chỉ còn con đường chết.

Lần này Nguyên Thần Huyễn quyết định đập nồi dìm thuyền, lão ta biết chỉ khi bắt được Dương Bách Xuyên, lão ta mới có đường sống.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK