Mục lục
Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đương nhiên là được, có điều cũng không thể tùy tiện đi vào, nếu như tên tiểu tử Dương Bách Xuyên đã có thể cứu đám Lê Nặc vào trong không gian, chứng tỏ hắn nắm trong tay quy tắc ra vào văn bia Bạch Ngọc hoặc là nói cung Tu Đạo, chúng ta xông bừa vào sẽ chịu thiệt.

Khi núi La Phù mở vào một trăm năm trước, trong di tích xuất hiện bên ngoài La Phù có quyển da thú, chìa khóa minh văn, trên tấm bia ghi lại sự tồn tại của đạo cung La Phù, cũng chính lúc đó mọi người mới biết ở núi La Phù còn tồn tại một nơi gọi là đạo cung La Phù.

Năm đó, quyển da thú bị Lê Nặc đoạt được, chìa khóa minh văn có ba mảnh, vi sư lấy được một mảnh, Sơn Mộc đạo nhân của Chính Dương Cung một mảnh, người thứ ba đoạt được là Bách Biến Thần Quân, không một ai biết thân phận thực sự của hắn ta. Theo như những gì được khắc trên tấm bia đá thì quyển da thú của Lê Nặc có ghi chép vị trí chính xác của điện La Phù.

Mà chìa khóa trong tay bọn họ có thể mở cửa được tam cung lục viện, ba mảnh chìa khóa minh văn này ghép lại với nhau có thể mở ra điện La Phù, nơi quan trọng nhất của đạo cung La Phù chính là điện La Phù, trên tấm bia có ghi bên trong điện có một kỹ năng thần thông của La Phù, trọng yếu nhất là còn có một bình đan sinh sinh tạo hóa, đây mới là thứ đáng giá nhất.” Sau khi Hoa bà bà nói ra câu cuối cùng, đôi mắt già nua dường như đang lóe lên tia sáng.

Lúc này, m Dương Hải Đường không nhịn được hỏi: “Sư phụ, đan sinh sinh tạo hóa là loại đan dược gì?”

Hắc Hoa bà bà hít sâu một hơi rồi nói: “Một trăm năm trước, sau khi biết tới sự tồn tại của đạo cung La Phù, từ đó đến nay ta đã tìm hiểu rất nhiều ghi chép liên quan tới đạo cung La Phù, từ đó mới biết được quá khứ của nó.

Ba vạn năm trước, núi La Phù chính là thế lực cao nhất ở Sơn Hải Giới, có thể so sánh ngang với Bổ Thiên Cung, thời điểm huy hoàng nhất gần như là thống nhất cả bốn châu lớn, vô cùng hưng thịnh.

Tam cung lục viện mỗi một nơi đều rất đặc biệt, có điều then chốt nhất vẫn là viện luyện đan La Phù, đan sinh sinh luyện hóa nổi danh khắp nơi, truyền tai nhau chỉ cần một viên sinh sinh luyện hóa có thể giúp cho cường giả cảnh giới Nguyên Anh tăng lên cả một cảnh giới lớn, đạt tới cảnh giới Xuất Khiếu.

Sau đó, sư tổ khai phái của La Phù vượt qua Thiên Trảm, không biết vì lý do gì núi La Phù bị thập đại thế lực cùng lúc liên hợp hủy diệt. Nhưng có một số ghi chép cho biết lý do vì sao núi La Phù lại bị mười thế lực lớn công kích, nguyên nhân chính là do đan sinh sinh tạo hóa gây ra.

Đan dược quá nghịch thiên bị người khác thèm muốn cũng là điều bình thường, nhưng cũng có ghi chép cho rằng, bản thân núi Phù Sơn vốn chính là một bảo bối, tự hình thành không gian, khi La Phù suy bại triệt để, cuối cùng hóa thành tình trạng như bây giờ, ẩn giúp trong hư không…

Nhưng điện La Phù không đơn giản chỉ có đan sinh sinh tạo hóa, rất có khả năng nơi này còn cất giữ vật chí bảo của núi La Phù, nhưng không có được bản đồ da thú, chúng ta chỉ có thể thông qua tam cung lục viện, cũng chưa chắc là sẽ tìm được vị trí của điện La Phù.

Những người xung quanh nghe được Hoa bà bà nói như vậy thì hai mắt bắt đầu lóe lên tia sáng, nắm trong tay núi La Phù chẳng phải sẽ đoạt được vật chí bảo hay sao?

Chưa nhắc tới đan sinh sinh tạo hóa có thể nâng cao một cảnh giới tu vi, điều này đối với tu chân giả cấp bậc Nguyên Anh mà nói thì đúng là cám dỗ trí mạng, không thể nào cự tuyệt.

Lúc này, một lão giả bên cạnh Hắc Hoa bà bà nói: “Đừng lo, cho dù bọn họ có thể tìm được điện La Phù, không có ba mảnh chìa khóa minh văn của chúng ta thì cũng đừng hỏng vào được.”

Người này chính là một trong những người lấy được chìa khóa minh văn – Sơn Mộc đạo nhân.

Hắc Hoa bà bà gật đầu nói: “Sơn Mộc đạo nhân nói chí phải, có điều, chúng ta cũng không thể ngồi im đợi được, vẫn nên nhanh chóng tìm được Lê Nặc, đoạt lấy quyển da thú.

Dứt lời, Hắc Hoa bà bà nhìn quanh một lượt rồi chậm rãi nói: “Bách Biến Thần Quân còn chưa hiện thân sao? Văn bia Bạch Ngọc này chính là lối đi thông tới cung Lưu Ly, muốn vào thì phải cần tới ba mảnh chìa khóa của chúng ta hợp lại, nếu còn dây dưa thì thiên tài địa bảo trong tam cung lục viện sẽ vô duyên với chúng ta đó.”

Mọi người ngơ ngác nhìn nhau, cũng không biết Hắc Hoa bà bà có ý gì, nghe giọng điệu của bà như đang gọi Bách Biến Thần Quân, nhưng nhìn ánh mắt quét qua tất cả mọi người, dường như chính bà ta cũng không biết ai là Bách Biến Thần Quân.

Nhưng nghe cái tên Bách Biến Thần Quân cũng có thể biết người này rất giỏi ngụy trang biến hóa.

Đối với Hắc Hoa bà bà mà nói quả thực là như vậy, bà chỉ biết tới cái tên Bách Biến Thần Quân, căn bản cũng không hề biết tên thật của người này, đừng nghĩ Nguyên Anh trung kỳ là có thể hiểu rõ thuật biến hóa, cho tới hiện tại cũng chưa một ai thấy được diện mạo chân chính của Bách Biến Thần Quân.

Cũng không biết Bách Biến Thần Quân là nam hay là nữ, mọi người truyền tai nhau, Bách Biến Thần Quân có lúc là nam, có lúc lại là nữ, hình dáng cụ già hay trẻ nhỏ đều có đủ, thay đổi như chong chóng, vì thế nên mới được xưng là Bách Biến Thần Quân.

Hắc Hoa bà bà biết hôm nay Bách Biến Thần Quân nhất định đã tới, nhưng lại không biết người này thật sự là ai?

Vì vậy, bà mới lớn tiếng nói với tất cả mọi người.

Sau khi Hắc Hoa bà bà dứt lời, một tu chân giả ăn mặc giản dị trong đám người khẽ mỉm cười, sau đó chậm rãi lên tiếng: “Trăm năm không gặp Hắc Hoa bà bà, Sơn Mộc đạo nhân. Bách Biến đến đâu ~”

“Hắn ta…chính là Bách Biến thần quân? Sao lại giống nông phu vậy?” Có người lên tiếng nói.

“Rất bình thường mà, nếu không thì vì sao người ta lại gọi là Bách Biến Thần Quân…”

“Nói cũng đúng…”

Trong lúc mọi người đang bàn tán, Bách Biến Thần Quân đi tới trước mặt đám người Hắc Hoa bà bà, hắn cười nói: “Chìa khóa minh văn tới đây.”

Hắc Hoa bà bà và Sơn Mộc đạo nhân nhìn về phía người ăn mặc giống như nông dân, vẻ mặt bọn họ có chút hoài nghi, lần gặp trăm năm trước Bách Biến Thần Quân là một lão giả, nhưng bây giờ lại là một trung niên làm ruộng, có điều nghĩ tới bản lĩnh biến hóa của Bách Biến Thần Quân thì cũng không có gì quái lạ.

Nông phu Bách Biến Thần Quân giống như đoán được suy nghĩ của Hắc Hoa bà bà và Sơn Mộc đạo nhân, người đó vung tay lên, lúc hạ xuống thì gương mặt đã biến lại già nua, sau đó khàn giọng nói: “Bách Biến gặp qua hai vị đạo hữu.”

Hắc Hoa bà bà và Sơn Mộc đạo hữu nhìn thấy dáng vẻ một trăm năm trước của Bách Biến, trong lòng thoáng chấn động, thuật biến hóa này không thể tìm được bất cứ sơ hở nào, điều này khiến bọn họ cũng phải kiêng dè đối với người xưng là Bách Biến Thần Quân này, nếu như người này biến thành người quen để đâm lén thì bọn họ sẽ không thể nào đề phòng được.

Hoa bà bà nhìn Bách Biến Thần Quân bằng ánh mắt phức tạp: “Thủ đoạn của Bách Hóa đạo hữu quả là nghịch thiên, bà già đây xin được bái phục, chỉ mong ba người chúng ta có thể chân thành hợp tác, chớ để xảy ra chuyện rắc rối không hay.”

Bách Biến cười gian trá nói: “Hắc Hoa bà bà lo lắng nhiều rồi, Bách Biến đương nhiên là sẽ thành thật hợp tác.” Kỳ thật, hắn ta biết rõ sự kiêng kỵ và cảnh giác từ trong lời nói của Hắc Hoa bà bà.

“Như vậy là tốt ~” Sơn Mộc đạo nhân nói.

“Được rồi, nếu người đã đến đông đủ, ba người chúng ta hợp lực mở ra văn bia Bạch Ngọc, có được chìa khóa minh văn ở đây thì không sợ không vào được tam cung lục viện, cũng có thể đuổi theo tiện nhân Lê Nặc kia để đoạt được quyển da thú.”

Sau đó Hắc Hoa bà bà và Sơn Mộc đạo nhân cũng lấy ra lệnh bài xanh giống nhau như đúc, đây chính là chìa khóa minh văn, ba người bọn họ đặt chìa khóa lên văn bia Bạch Ngọc, ngay lập tức văn bia truyền tới một lực hút.

“Được rồi ~” Vẻ mặt Hắc Hoa bà bà tràn đầy vui vẻ, sau đó nhìn một cao thủ Nguyên Anh phía sau rồi nói: “Ngươi đi vào dò đường.”

Gã trung niên nghe thấy Hắc Hoa bà bà chỉ đích danh tên mình thì run rẩy, rõ ràng gã bị lôi làm bia đỡ đạn, bên trong văn bia Bạch Ngọc có không gian mà Dương Bách Xuyên và Lê Nặc đều đã tiến vào trong đó, nếu bây giờ bọn họ cũng vào thì sẽ rất nguy hiểm.

Gã thật sự không muốn đi, nhưng nhìn thấy ánh mắt hung ác của Hắc Hoa bà bà, gã lại không dám làm trái, chỉ có thể run rẩy bước vào trong văn bia Bạch Ngọc.

Giây tiếp theo, cơ thể người trung niên này chạm lên văn bia, sau một tia sáng lóe lên thì biến mất.

Mấy người Hắc Hoa bà bà trông thấy vậy thì xác định bên trong văn bia thật sự tồn tại không gian, nếu như lúc trước chỉ là suy đoán thì hiện tại đã chắc chắn, bọn họ cũng muốn thử tác dụng của chìa khóa minh văn

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK