Mục lục
Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau đó, Dương Bách Xuyên tỉnh lại đã thấy mình trở về Vân Môn, cũng đã là mười ngày sau rồi.

Dương Bách Xuyên mở mắt ra đã thấy một đám nữ nhân...

Từng người đều vui mừng khôn xiết khi thấy hắn tỉnh lại:

"Tỉnh rồi, tỉnh rồi..."

Đó đều là nữ nhân của hắn, còn có cả Hiên Viên Linh Hề.

"Ta không sao..."

Dương Bách Xuyên đối mặt với sự quan tâm của bọn họ, lòng cảm thấy ấm áp, thực ra hắn hiểu rõ, sao có thể không sao được, lúc này độc trong người chỉ cảm giác bị áp chế, không tổn thương đến tim mạch.

Xem ra hẳn là công lao của Hiên Viên Linh Hề và Lục Yên Chi.

Một người là y tu, một người là độc tu, hai người phối hợp với nhau, tuy không thể giải độc cho hắn nhưng muốn áp chế độc thì không thành vấn đề.

"Ca ca..."

Dương Bách Xuyên đang nói chuyện với mấy nữ nhân thì ngoài cửa vang lên giọng nói của muội muội Dương San San.

Nghe giọng nói rất khoẻ mạnh, Dương Bách Xuyên biết đan điền của nàng ấy đã khôi phục, không khỏi nhìn về phía Hiên Viên Linh Hề nói: "Đa tạ."

"Không có gì, có nhũ thạch mười vạn năm, ta cũng chỉ giúp San San điều dưỡng một phen, giờ đan điền của nàng ấy đã hoàn toàn bình phục." Hiên Viên Linh Hề nói.

"Ca ca... huynh thế nào rồi?"

Dương San San vừa nói vừa lao đến bên giường, mắt cũng hơi đỏ, nàng biết lần này Dương Bách Xuyên vì đi tìm linh dược cho nàng mà bị thương.

"Không sao, ca ca của muội thần thông quảng đại, pháp lực vô biên, làm sao có chuyện gì được, đan điền của muội khôi phục thế nào rồi?" Dương Bách Xuyên cười cười, vẫn cưng chiều tiểu muội muội này.

"Đều nhờ Hiên Viên tỷ, nhờ sự giúp đỡ của tỷ ấy, đan điền của ta đã hoàn toàn khôi phục..."

Tiếp theo, Lưu Tích Kỳ, Lý Đại Nghị, cùng ba đồ đệ của Dương Bách Xuyên đều đến. Nghe nói Dương Bách Xuyên tỉnh lại, mọi người lần lượt đến...

Hồ Tiên Nhi và Viên Tiểu Lôi cũng theo sau mà đến, nhìn thấy Hồ Tiên Nhi, Dương Bách Xuyên mới nhớ ra, Chiêm Khánh Nhân và tiểu Phượng Hoàng vẫn còn trong không gian của bình Càn Khôn.

Ý thức hắn tiến vào nhìn, tiểu Phượng Hoàng dù sao cũng là thần thú nên đã tỉnh lại, chỉ có Chiêm Khánh Nhân vẫn còn hôn mê, vẫn đang trong trạng thái trúng độc, còn có hơn nghìn yêu binh yêu tướng. Lúc đó sau khi trúng độc, hắn không kịp giải độc cho bọn họ, lúc này đều ở trong không gian bình Càn Khôn.

Dương Bách Xuyên bước ra khỏi điện, thả tất cả yêu tu ra, sắp xếp người giải độc cho bọn họ. Nhưng Lục Yên Chi có mặt, trực tiếp vung tay hấp thụ hết độc của tất cả yêu tu, lập tức hơn nghìn yêu binh yêu tướng đều tỉnh lại. Chỉ có Chiêm Khánh Nhân tuy đã giải độc nhưng bị thương rất nặng, vẫn hôn mê bất tỉnh, nhưng có Hiên Viên Linh Hề là y tu ở đây, nàng cũng nói không sao, nghỉ ngơi vài ngày là tỉnh lại.

Dương Bách Xuyên bảo Hồ Tiên Nhi đi chăm sóc Chiêm Khánh Nhân nghỉ ngơi, sau đó mới quay trở lại đại điện...

Đối với những người đến thăm hỏi liên tục, Dương Bách Xuyên không những không thấy phiền, ngược lại còn rất hưởng thụ cảm giác thân tình này. Theo sự gia tăng tu vi, hắn có thể cảm nhận rõ những người quen cũ của Vân Môn trước đây đứng bên cạnh hắn không còn cảm giác lão hữu với nhau nữa, ngược lại từng người đều mang theo sự kính sợ.

Chỉ có Lý Đại Nghị và Lưu Tích Kỳ cùng mấy thành viên ban đầu của Vân Môn là không để tâm đến việc tu vi chênh lệch, vẫn nói cười với hắn như trước.

Chớp mắt đã trôi qua nửa ngày, chỉ có Lục Yên Chi và Hiên Viên Linh Hề biết tình hình của Dương Bách Xuyên, thực ra độc tố chỉ bị áp chế chứ chưa thực sự giải quyết.

Lục Yên Chi đã là nữ nhân của Dương Bách Xuyên, đương nhiên biết lúc này nên tìm chánh cung nương nương Triệu Nam nói chuyện, lặng lẽ gọi Triệu Nam sang một bên, kể lại tình hình của Dương Bách Xuyên...

"Được rồi, mọi người giải tán trước đi, Bách Xuyên vừa tỉnh, cần nghỉ ngơi, chúng ta ra ngoài nói chuyện..." Triệu Nam vừa lên tiếng, một số Vân Môn lão nhân cũng không tiện nói gì, từng người cáo lui.

Đợi mọi người ra ngoài hết, Dương Bách Xuyên bảo Hiên Viên Linh Hề và Lục Yên Chi ở lại, hắn muốn tìm hiểu tình hình độc tố trong cơ thể mình.

"Hiên Viên cô nương, nàng nói đi, độc trong cơ thể ta có thể giải được không?" Dương Bách Xuyên hỏi thẳng.

Chỉ có hắn mới biết rõ loại độc còn sót lại trong cơ thể là loại độc gì, có thể nói hắn đã liều mạng mới giết được Vạn Độc Vương, dẫn đến độc vào trong cơ thể, tuy tu vi đã tăng lên nhưng di chứng của việc dùng Cửu Tiêu Độc Thần Đan vẫn còn.

Điều này hắn không bất ngờ.

"Không thể, độc trong cơ thể chàng có thể nói là một loại sức mạnh cường đại, cũng có thể nói là một loại độc, đã hòa vào từng tấc cơ thể chàng, cũng hòa vào đan điền của chàng. Muốn giải độc chỉ có cách hút cạn sức mạnh của chàng, nhưng như vậy chàng cũng phế rồi..." Hiên Viên Linh Hề nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK