Mục lục
Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đâu chỉ là đi, chẳng khác mẹ gì là đang chạy…” Thẩm Bạch tới bên cạnh Khương Thế Long, nói.

“Tiểu bạch kiểm, ngươi nhìn ra cái gì rồi?” Khương Thế Long hỏi.

Sao Thẩm Bạch biết được nhóm Dương Bách Xuyên là chuyện gì, nhưng Khương Thế Long hỏi như vậy, vẻ mặt hắn ta nghiêm chỉnh, gật đầu nói: “Đương nhiên rồi, bổn thiếu tất nhiên đã nhìn ra trên người Dương Bách Xuyên xảy ra chuyện gì.”

“Xảy ra chuyện gì?” Khương Thế Long hỏi.

“Dựa vào cái gì phải nói cho tên rồng cương thi ngươi biết?” Thẩm Bạch hừ lạnh, trực tiếp vượt qua Khương Thế Long tiếp tục đi về phía trước.

“Ngươi…” Khương Thế Long tức tới nghiến răng nghiến lợi.

Hai người đang cãi nhau, phía sau đã vang lên tiếng nói: “Khương huynh, Thẩm huynh…”

Khương Thế Long và Thẩm Bạch quay đầu nhìn.

“Trình Vĩ Khang?” Hai người đồng thanh.

Người tới chính là Trình Vĩ Khang của Thánh địa Vạn Linh.

Thế hệ thanh niên của cửu đại Thánh địa đều quen biết lẫn nhau, không có ai không quen biết ai.

Trong mắt Khương Thế Long và Thẩm Bạch, tốc độ của Trình Vĩ Khang rất nhanh, có mười đệ tử của Thánh địa Vạn Linh đi theo phía sau hắn ta, hai người cũng quen biết người dẫn đầu, đó là người xuất sắc của điện Vạn Thánh Thánh địa Vạn Linh, Lãnh Tiêu Dật.

Thực lực không tầm thường.

Trình Vĩ Khang là con trai út được Vạn Linh Thánh Mẫu yêu thương nhất, thân phận địa vị ở Thánh địa Vạn Linh chỉ dưới Thánh tử, ra ngoài lăn lộn mọi người đều phải nể mặt chút.

Khương Thế Long và Thẩm Bạch cũng như vậy, cho nên hai người một trước một sau dừng lại chờ Trình Vĩ Khang và Lãnh Tiêu Dật bước tới, thuộc hạ của hai bọn họ cũng ở phía sau, dứt khoát chờ nhau đi cùng là được.

Mấy phút sau, Trình Vĩ Khang đã đến bên cạnh Khương Thế Long và Thẩm Bạch, hai bên chào hỏi xong, Trình Vĩ Khang hỏi thẳng: “Trình huynh, Thẩm huynh có từng thấy một thanh niên tóc trắng và một nữ tử xinh đẹp không?”

“Ngươi nói là Dương Bách Xuyên và Lục Yên Chi à?” Khương Thế Long buột miệng nói ra.

Trình Vĩ Khang sửng sốt, nhưng ngay sau đó đã gật đầu: “Đúng, tiểu tử kia chính là Dương Bách Xuyên, Khương huynh từng gặp ư?”

“Đâu chỉ từng gặp, Khương mỗ cũng muốn mời Dương Bách Xuyên và Lục Yên Chi gia nhập Thánh địa Đao Chủng, đáng tiếc người ta không có hứng, ta đoán Trình huynh chắc cũng không có kịch đâu, he he.” Khương Thế Long cười nói.

Có điều tiếp theo hắn lại nghe Trình Vĩ Khang sát khí hừng hực nói: “Ta không cần loại hèn hạ đó gia nhập Thánh địa Vạn Linh của ta, ta muốn băm vụn xác hắn. Dám hỏi Khương huynh, tiểu tử kia có phải đã vào Thiên Yêu Hành Cung trước các ngươi rồi không?”

Nửa tháng trước Trình Vĩ Khang được Lãnh Tiêu Dật tìm thấy, lúc này mới biết Vạn Linh Thánh Mẫu mẹ hắn ta nổi trận lôi đình, còn biết Dương Bách Xuyên vậy mà đã luyện hóa pháp trượng Vạn Linh của Vạn Linh Thánh Mẫu mẹ hắn ta, khiến cho Vạn Linh Thánh Mẫu và thập đại trưởng lão phẫn nộ, đã phái trưởng lão thứ mười Võ Văn Trạch và Lãnh Tiêu Dật dẫn theo mười sư huynh đệ điện Vạn Thánh đến giúp hắn ta.

Giúp hắn ta chém giết Dương Bách Xuyên, đoạt lại pháp trượng Vạn Linh từ trong tay Dương Bách Xuyên, pháp trượng Vạn Linh là tượng trưng truyền thừa của Thánh Chủ Thánh Mẫu các thế hệ, đó là thứ tuyệt đối không thể đánh mất.

Nếu như không lấy lại được pháp trượng Vạn Linh, Trình Vĩ Khang có thể tưởng tượng điều chờ đợi hắn ta sẽ là sự trừng phạt của Thánh điện, càng biết dụng ý mẹ hắn ta không tiếc phái ra thập trưởng lão Võ Văn Trạch cấp bậc Địa Tiên tam chuyển và mười đệ tử tinh anh là để giúp hắn lần cuối cùng. Nếu như thật sự không lấy lại được pháp trượng Vạn Linh, thì hắn ta chỉ có một con đường chết.

Lúc này trưởng lão thứ mười Võ Văn Trạch còn chưa đến nơi, lão ta không đi cùng với Lãnh Tiêu Dật, mà là từ tấm chắn pháp tắc qua đây, cần áp chế cảnh giới tiêu hao thủ đoạn.

Vốn nên đợi trưởng lão thứ mười, nhưng sau khi Trình Vĩ Khang khôi phục vết thương, đã sử dụng khí tức để lại trên người Dương Bách Xuyên mà đuổi theo tới đây. Dương Bách Xuyên đã tiến vào Thiên Yêu Hành Cung, hắn ta càng không muốn chờ trưởng lão thứ mười Võ Văn Trạch nữa, trực tiếp đuổi đến Thiên Yêu Hành Cung với Lãnh Tiêu Dật. Sở dĩ hắn ta hỏi Khương Thế Long và Thẩm Bạch chính là muốn xác nhận lại hành tung của Dương Bách Xuyên, bây giờ xem ra quả thật Dương Bách Xuyên đã tiến vào Thiên Yêu Hành Cung rồi.

Sau khi vội vàng chào hỏi Khương Thế Long và Thẩm Bạch, Trình Vĩ Khang và Lãnh Tiêu Dật đã trực tiếp sải bước đi về phía trước, hắn ta phải giết Dương Bách Xuyên, đoạt lại pháp trượng Vạn Linh của mẹ hắn ta.

Nhưng Trình Vĩ Khang đi chưa được mấy bước thì đột ngột dừng lại quay đầu nhìn Thẩm Bạch nói: “À đúng rồi Thẩm huynh, bỗng dưng ta nhớ tới một chuyện…”


Thẩm Bạch sửng sốt hỏi: “Chuyện gì vậy?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK