Mục lục
Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mà Phong Âm Dương cũng không có bất kỳ phản ứng gì.

“Chết rồi?”

Quá thuận lợi, làm cho Dương Bách Xuyên rất kinh ngạc.

Nhưng lập tức ngẫm lại cũng đúng, bản thân Phong Âm Dương đã bị Thẩm Dạ dùng bùa Long Lân làm bị thương nặng, hơn nữa còn một kích này của mình, với uy lực cường đại của bùa Long Lân thì lão ta cũng bình thường.

Trong lòng hắn cuối cùng cũng trút một hơi.

Tuy nhiên... Đúng lúc này Dương Bách Xuyên đột nhiên cảm thấy một trận kinh hồn bạt vía.

Một cỗ khí tức vô cùng cường đại xuất hiện ở đây.

Nơi bắt nguồn chính là thi thể của Phong Âm Dương.

Dương Bách Xuyên không hề do dự thúc giục kiếm Đồ Long, một vầng sáng xuất hiện làm ra phòng ngự.

Nhưng mà ngay trong lúc ấy, hắn nhìn thấy thân thể Phong Âm Dương hóa thành một vầng ánh sáng nóng rực chói mắt, một ảo ảnh khổng lồ xuất hiện.

Nhìn dáng vẻ giống một con Phong Vân Thần Khuyển.

“Gầm gừ…”

Tiếng gầm của Phong Vân Thần Khuyển như muốn xuyên thủng màng nhĩ của hắn.

Mặt mày Dương Bách Xuyên biến sắc, hắn biết đây là Nguyên Thần của Phong Âm Dương, bản chất Nguyên Thần của lão bất tử này thực ra chính là Phong Vân Thần Khuyển.

“Mẹ kiếp, ta biết ngay cái lão khốn kiếp nhà ngươi nào dễ chết như vậy.”

Dương Bách Xuyên nguyền rủa một tiếng.

Lúc này hắn thực sự rất sợ hãi. Chỉ sợ lão bất tử Phong Âm Dương này không chết, còn chém hắn ra làm đôi, ai biết đã đi được nửa đường mà vẫn xảy ra biến cố thế chứ.

Trong tiếng gầm giận dữ mạnh mẽ, mang theo khí thế phong vân chuyển sắc, khiến cho thần hồn của Dương Bách Xuyên cũng nhảy lên.

Hắn biết giờ phút này Phong Âm Dương đang phô bày sức mạnh Nguyên Thần Địa Tiên tam chuyển cường đại.

Trong lòng hắn vô cùng cay đắng, nhưng cũng đã quá trễ để đối phó với lão.

Hắn thúc giục bùa Long Lân trong tay thêm một lần nữa.

Huyết quang quét về Nguyên Thần của Phong Âm Dương lần nữa, đây là phản ứng công kích nhanh nhất, mạnh nhất mà Dương Bách Xuyên nghĩ đến.

Hắn có thể cảm nhận rõ ràng Nguyên Thần của Phong Âm Dương cường đại vượt xa tưởng tượng của mình, hắn cảm giác mình hoàn toàn bị áp chế, trong đầu hắn nảy sinh ảo giác không được phản kháng.

Lão bất tử là Địa Tiên tam chuyển bị áp chế ở Độ Kiếp cảnh đại viên mãn, từ bình chướng pháp tắc mà đến, mà nay lão ta không có thân thể che chở, xem như đã hoàn toàn không còn trói buộc.

Không có thân thể làm vật dẫn, Dương Bách Xuyên biết Phong Âm Dương sẽ vô cùng nguy hiểm, nhưng đồng thời cũng cởi bỏ xiềng xích cảnh giới đè nén lão ta.

Lão ta đã khôi phục cấp bậc tam chuyển Nguyên Thần vậy nên sức mạnh Nguyên Thần thi triển ra vô cùng lớn mạnh, Phong Âm Dương muốn đối phó với hắn quả thực là chuyện dễ như trở bàn tay.

Cho nên Dương Bách Xuyên bất chấp việc máu huyết có thể sẽ bị hút cạn khô thúc giục bùa Long Lân lần nữa, ôm hy vọng nó sẽ có tác dụng.

Trong khoảng khắc khi huyết quang quét tới Nguyên Thần của Phong Âm Dương, tức thì Dương Bách Xuyên nghe được tiếng gầm nổi giận của Nguyên Thần Phong m Dương Phong Vân Thần Khuyển lần nữa.

“Gầm gừ…” Nghe tiếng gầm gừ trong lòng Dương Bách Xuyên trầm xuống, dường như hắn phát hiện lực lượng của bùa Long Lân không gây ra tổn thương gì đến Nguyên Thần của Phong Âm Dương.

Lúc này hắn hiểu được lực lượng bùa Long Lân chỉ có thể nhằm vào thân thể, nó không gây ra sát thương đối với Nguyên Thần.

Quả nhiên một giây sau Nguyên Thần của Phong Âm Dương đột nhiên từ trong huyết quang vọt ra, trực tiếp nhào tới chỗ hắn.

“Gầm gừ…”

Trong tiếng rống giận kèm theo uy áp khiến trái tim Dương Bách Xuyên muốn trào ra khỏi lồng ngực, Nguyên Thần Phong Vân Thần Khuyển lập tức há miệng cắn vào đầu Dương Bách Xuyên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK