Mục lục
Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nguyên Vô Thường miệt mài bày trận, Dương Bách Xuyên vung kiếm Đồ Long đánh tát tất cả băng nhũ, bảo vệ hai người.

Hắn cũng không thúc giục Nguyên Vô Thường, chắc là lão già này có phương pháp riêng.

Mặt khác, uy lực của những băng nhũ này cũng không lớn, hắn có thể đối phó được.

Một bước của hắn đã kích hoạt sát trận băng nhũ, may mà uy lực không mạnh, nếu không thì phiền to rồi.

Mặc dù uy lực của trận pháp băng nhũ này không quá lớn, nhưng phiền phức là băng nhũ trên bầu trời không ngừng tấn công về phía bên này, nếu kéo dài thời gian thì sẽ hao tổn rất nhiều chân nguyên.

Vậy nên hiện tại Dương Bách Xuyên phải trông cậy vào Nguyên Vô Thường rồi, lão già này đã nói nếu rải linh thạch xung quanh là có lý do, vậy hẳn là có chuẩn bị.

Quả nhiên, khoảng chừng năm phút sau, Nguyên Vô Thường bỗng hét lớn: “Phiên thiên địa phúc, càn khôn nghịch chuyển, lên cho ta.”

Mặc dù Dương Bách Xuyên không quay đầu nhìn nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận được, sau khi Nguyên Vô Thường hô lên, trời đất xung quanh bắt đầu thay đổi, giống như hai luồng không khí nghịch chuyển va chạm...

Ngay sau đó là rung chuyển kịch liệt.

“Ầm ầm ầm...”

Lúc này, Dương Bách Xuyên cảm nhận được dao động cực lớn.

Hắn cảm thấy trong không gian đất trời tỏa ra ánh sáng vô cùng chói mắt.

Cảnh tượng quỷ dị là, lúc này băng nhũ trên bầu trời dừng lại giống như biến mất vào như không.

Ngay sau đó hắn cảm nhận được lực lượng không gian cuốn lấy mình...

Bị ánh sáng chói mắt và rung chuyển kịch liệt, Dương Bách Xuyên nhắm mắt theo bản năng...

Trạng thái này kéo dài khoảng chừng mười giây, mọi thứ mới yên tĩnh lại.

Nhưng ngay sau đó, bên tai hắn vang lên giọng nói vội vàng của Nguyên Vô Thường: “Dương thánh chủ, chuẩn bị phòng ngự.”

Dương Bách Xuyên nghe được giọng điệu gấp gáp của Nguyên Vô Thường, hắn gần như vung kiếm theo bản năng, kiếm khí tung hoành hơn mười trượng, bảo vệ hắn và Nguyên Vô Thường ở phía sau.

Lúc này, Dương Bách Xuyên mở hai mắt, đồng thời cũng cảm nhiệt được nhiệt độ cực cao đang ập tới.

Lúc này hắn mới nhìn thấy trên bầu trời, từng quả cầu lửa to chừng nắm tay đang không ngừng lao xuống.

Mí mắt Dương Bách Xuyên giật giật, hắn mắng: “Lão đầu, cái quái gì vậy?

Vừa thoát khỏi trận pháp băng nhũ, giờ lại tiến vào thế giới quả cầu lửa.

“Còn có thể là chuyện gì nữa, lão phu tốn mười vạn linh thạch thượng phẩm, bày trận pháp nghịch chuyển, mở một con đường trong trận pháp băng nhũ...

Lúc trước đã nói rồi, nơi này là Tru Ma Thiên Sát, một khi kích hoạt một trận pháp thì tất cả các trận pháp sẽ liên kết với nhau, chúng ta thoát ra khỏi một trận pháp thì sẽ tiến vào một trận pháp khác, vòng tuần hoàn sẽ tiếp tục như vậy...

Chỉ là hình như vận may của ngươi rất thối, vừa ra khỏi trận pháp băng nhũ đã rơi vào trận pháp cầu lửa, những thứ này đều là sát trận, không biết còn bao nhiêu sát trận đang chờ đợi chúng ta...

Ngươi đừng phân tâm, làm tốt phòng ngự, lão phu tiếp tục phá trận, chỉ mong lần sau vận may của chúng ta sẽ tốt hơn chút, đừng gặp phải sát trận tấn công, nếu không chỉ cuối cùng chỉ có con đường chết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK