Bầy khỉ và gấu núi điên cuồng đuổi theo bọn họ, phá hủy rất nhiều đóa hoa, hoặc phải nói là kinh động mới đúng, hậu quả là, ong mật đang ẩn trong những đóa hoa khổng lồ đều chui ra.
Nơi này gần núi ong mật, mà thiên chức của ong mật là hút mật hoa, kết quả lại bị bầy khỉ và gấu núi quấy rầy.
Lúc này, đàn ong mật chi chít bắt đầu tấn công bầy khỉ và gấu núi.
Tình huống như vậy khiến Dương Bách Xuyên lo lắng không biết mình có thể dụ bầy khỉ và gấu núi này đến núi ong mật hay không?
Tốc độ của hắn và Mai tỷ thoáng chậm lại rồi nhìn xuống phía dưới, một lát sau, khóe miệng hắn nhếch lên.
“May mà, nguyên tắc cân bằng ở đây phát huy tác dụng. Ong có số lượng đông nhất, nhưng khi đối mặt với những con khỉ và gấu núi to gấp nhiều lần, chúng vẫn có thể chống chọi lại đàn ong trong trạng thái điên cuồng. Những đuôi ong chích vào lũ khỉ và gấu núi như những mũi tên đâm, dường như không ảnh hưởng nhiều đến lũ gấu núi da dày thịt béo.
Ngay cả những con khỉ nhỏ hơn rất nhiều so với gấu núi, nhưng cũng không để ý đến sự tấn công của đàn ong, bọn chúng vẫn gầm lên đuổi sát theo Dương Bách Xuyên, mục tiêu của đàn khỉ chưa bao giờ rời khỏi trứng thủy tinh trên vai hắn.
Ba sinh vật sống giao chiến, đối mặt với số lượng lớn ong mật, gấu núi gầm lên, ve vẩy cái đuôi đã có thể dọa được mấy con ong mật, còn đám khỉ thì thông minh hơn, chúng nhổ những bông hoa có lá cây lớn rồi đập liên tục để đối phó với đối phương, cách này đã giết được rất nhiều ong mật.
Vừa khua tay vừa chạy nhanh nên cũng không bị nhiều ong mật chích.
Nhìn thấy đám khỉ và gấu núi không bị ảnh hưởng nhiều, Dương Bách Xuyên mới yên tâm, chỉ cần đi the là tốt rồi.
Đương nhiên hắn cũng biết khó đối phó nhất vẫn còn ở phía sau, đám ong này chỉ là những con ong ẩn nấp trong hoa để lấy mật, tổ ong mới thật sự quan trọng.
Mục đích hắn dẫn dụ bầy khỉ và gấu núi tới đây để chọc tổ ong để thu hút hỏa lực. Hiện tại xem ra mọi chuyện vẫn nằm trong tầm kiểm soát của hắn, đúng là đáng mừng.
…
Chớp mắt hai người đã tới núi ong mật.
Lúc này, Dương Bách Xuyên nói với Mai tỷ: “Mai tỷ, tỷ vào không gian Càn Khôn trước đi…”
Hắn chưa nói xong thì đã bị Mai tỷ ngắt lời: “Không được, một mình đệ quá nguy hiểm.”
Dương Bách Xuyên được Mai tỷ quan tâm thì trong lòng rất ấm áp: “Yên tâm đi, đợi lát được ta chỉ dẫn bầy khỉ và gấu núi vào trong, sẽ không giao chiến trực tiếp với ong mật, nếu như có sự cố thì ta sẽ triệu hoán tỷ ra ngoài, lát nữa tỷ nói với tiểu Phượng Hoàng một tiếng để muội ấy chuẩn bị sẵn sàng, có lẽ đối phó với đám ong mật này, hỏa diễm của tiểu Phượng Hoàng mới là khắc tinh của bọn chúng.”
Mai tỷ nghe Dương Bách Xuyên nói vậy thì cũng không nói nhiều, nàng được Dương Bách Xuyên thu vào trong không gian Càn Khôn.
Sau khi Mai tỷ tiến vào, Dương Bách Xuyên nheo mắt rồi nhảy xuống, hắn vọt thẳng vào trong núi ong mật.
Đợi sau khi vào bên trong thì mới phát hiện, hình như có gì đó không đúng.
Bởi vì hắn phát hiện, khi giẫm xuống, đất của núi ong mật dường như không được rắn chắc lắm…
Vết chân sâu bảy – tám tấc.
Theo lý mà nói thì tình huống không nên vậy mới đúng, nhưng lại cứ phải là như thế, toàn bộ ngọn núi này giống như không phải là bùn đất hay núi đá của thiên nhiên, nó giống một ngọn núi làm từ tấm bọt biển hơn.
Hắn còn có thể ngửi được mùi hoa thoang thoảng…
Trong lòng Dương Bách Xuyên khẽ động, hắn cầm kiếm Đồ Long chém xuống dưới chân.
Phập một tiếng như cắt đậu hũ, hắn cắt ra một vết dài ở dưới chân.
Cúi đầu nhìn, Dương Bách Xuyên mới phát hiện mình đoán đúng, đây không phải là một ngọn núi được hình thành tự nhiên từ đất, đá.
Mà là...
Bề mặt là một lớp bùn đất dày nửa thước, bên trong lại toàn là lá hoa khô héo.
Dương Bách Xuyên chợt bừng tỉnh.
Ngọn núi này vốn là một tổ ong khổng lồ, nhớ tới tổ ong vò vẽ mà hắn chọc vào lúc nhỏ, chất liệu bên trong cũng không phải thực thể…
Chẳng trách giẫm xuống lại để dấu chân sâu như vậy, cảm giác như đang giẫm trên tấm bọt biển, hóa ra toàn bộ ngọn núi này là một tổ ong cực lớn.
Bây giờ nghĩ lại, khi nhìn từ trên cao, chẳng trách núi ong mật lại nhỏ hơn ba ngọn núi lớn khác rất nhiều, bên ngoài còn là một hình tròn, thì ra là hang ổ do ong mật xây dựng.
Sau khi hiểu rõ những chuyện này, Dương Bách Xuyên nở nụ cười gian trá, đột nhiên hắn nghĩ tới một ý tưởng xấu xa.
Dù sao lũ khỉ và gấu núi cũng sắp đuổi kịp , hắn cũng chỉ thiếu một mồi lửa, gặp họa là khỉ và gấu, chỉ cần chọc được tổ ong khổng lồ, tất cả ong bên trong sẽ chui ra, khi đó hắn sẽ trốn vào không gian Càn Khôn.
Đợi tất cả ong mật ra khỏi tổ, hắn lại xuất hiện rồi vào trong tổ ong, vậy chẳng phải tiện hơn sao?
Hơn nữa có thể đoán được, đợi sau khi toàn bộ ong mật ra ngoài sẽ chỉ nhìn thấy thân hình khổng lồ của bầy khỉ và gấu núi, tới khi đó ba loài sẽ đánh nhau, hắn cũng sẽ có cơ hội.
Nghĩ đến đây, Dương Bách Xuyên còn do dự nữa, hắn vác quả trứng thủy trên vai rồi lao thẳng về phía đỉnh núi ong mật, hắn chuẩn bị đứng sau đỉnh núi để bổ một kiếm.
Khi đó sẽ đạt được hiệu quả.
Không đến ba phút Dương Bách Xuyên đã đến đỉnh núi, cả núi ong mật cũng cao chừng ngàn mét, so với những ngọn núi khác thì được coi là một ngọn núi rất nhỏ.
Nhưng nhìn theo góc độ đây là một tổ ong thì quả thật là rất lớn.
Đặt quả trứng thủy tinh xuống, Dương Bách Xuyên lấy kiếm đào một cái hố to, hắn thả quả trứng vào trong, dùng đất lấp lên, ít nhiều gì cũng che cho khỏi bị đàn ong phát hiện.
Sau khi làm xong mọi thứ, nhìn thấy bầy khỉ và gấu núi đã đến chân núi ong mật, hắn cười gian trá rồi giơ thanh kiếm Đồ Long lên chém xuống.
“Kiếm Phá Khai – mở cho ta...”
Thanh kiếm phát toàn lực, kiếm khí gần trăm trượng bộc phát, từ trên cao rơi xuống núi mật ong.
“Ầm ầm ầm...”
Một kiếm chém xuống khiến cả ngọn núi đều nổ vang như trời đất rung chuyển.
Nhưng Dương Bách Xuyên lại cười, từ dưới chân hắn xuất hiện một vết nứt rộng ba mét, bên trong là ánh sáng nhàn nhạt đang phun trào chỉ cách bề mặt ba mét.
“Vù vù vù...”
Giây sau, âm thanh khiến người ta tê dại từ trong vết nứt truyền tới.
Dương Bách Xuyên biết mình đã thành công dẫn dụ những con ong trong tổ xuất hiện, hắn lập tức trốn vào không gian Càn Khôn.