Đối với những tu sĩ trên trái đất bây giờ, trong lòng Dương Bách Xuyên cũng đó suy tính phương án...
Dương Bách Xuyên thu hồi tầm mắt, quay người lại, tầm mắt dừng lại trên những người còn lại ở giữa sân vẫn chưa bị hắn tiễn đi.
Thật ra Dương Bách Xuyên sao có thể không biết những thế lực này, bao gồm cả Võ Đang đều đã tiếp xúc với sứ giả do Birdman Phyllis Yale cử đến.
Bọn họ đều đã thỏa thuận với nhau, sẽ đến Đông Hải để tiêu diệt di tích cổ.
Không đuổi bọn họ đi là bởi vì hôm nay bọn họ đều đã đến đây, chứng minh trong lòng bọn họ còn có Vân Môn, còn cứu được.
Nhưng dù là vậy thì Dương Bách Xuyên cũng đã thất vọng rồi.
Tiếp theo, đã đến lúc nói chuyện vơi những người này.
"Mọi người đi chuẩn bị đi, một tháng sau tôi sẽ đưa mọi người đến Sơn Hải Giới, có thể gia nhập Vân Môn ở Sơn Hải Giới, còn hậu bối của các tông môn trên trái đất đều nhập vào Vân Môn, có ý kiến gì không?"
Giọng nói Dương Bách Xuyên đầy uy nghiêm, thậm chí còn có ý uy hiếp.
Từ chuyện lần này có thể thấy, nếu cứ để các tu sĩ trên trái đất tiếp tục phát triển, nhất định sẽ gây ra đại loạn, cho nên Dương Bách Xuyên đều phải đưa tất cả bọn họ đến Sơn Hải Giới.
Nhưng điều không thông chính là đã quá hời cho Võ Đang, Côn Lôn các tông môn này, sau khi đến Sơn Hải Giới có thể gia nhập Vân Môn Sơn Hải Giới, không bị lưu đày giống ba người lúc trước.
Còn về vấn đề quản lý tông môn của bọn họ, Dương Bách Xuyên liền cho nhập vào Vân Môn, từ nay về sau do Vân Môn tiếp quản toàn diện, không cho họ cơ hội phát triển ngang tàn bạo ngược.
Nghe Dương Bách Xuyên nói vậy, sắc mặt của mọi người đều thay đổi, đây là muốn chấm dứt hoàn toàn truyền thừa của bọn họ mà!
Nhưng... Bọn họ dám phản đối sao?
Không dám, có cho mười lá gan cũng không dám, đối mặt với sát ý như ẩn như hiện đang bao phủ trên người bọn họ của Dương Bách Xuyên, không có kẻ nào dám phản đối.
Nghĩ đến mấy gia chủ đã bị nổ tung cơ thể thành sương máu, cùng với mấy trăm tu sĩ bị đưa đến thế giới khác kia, ai dám chứ?
Mọi người đều biết, chỉ cần phản đối một tiếng thôi thì mấy người trước đó chính là tấm gương của bọn họ.
Mọi người đều có tâm tư riêng, nhưng tình thế mạnh hơn người, bây giờ Dương Bách Xuyên trong mắt họ chẳng khác nào thần thánh, tuân mệnh đi thì hơn.
Hơn nữa Dương Bách Xuyên cũng cho họ thời gian, cũng xem như điều kiện có ưu đãi, một tháng sau đưa họ đến Sơn Hải Giới, còn có thể vào Vân Môn ở Sơn Hải Giới.
Cũng chỉ có thể làm vậy...
Trong lúc mọi người do dự, chưởng giáo Võ Đang Hoa Thanh Chân Nhân tiến lên một bước nói: "Toàn bộ Võ Đang nguyện nghe theo sự sắp xếp của sư tổ vô điều kiện, tôi sẽ trở về chuẩn bị, để mọi người đến Vân Môn báo cáo."
Dương Bách Xuyên gật đầu hài lòng, hắn cảm thấy chỉ có Võ Đang là không tệ, dù hắn biết Võ Đang có liên quan đến chuyện tiếp xúc với phương Tây, nhưng bây giờ chưởng giáo Võ Đang Hoa Thanh Chân Nhân có thể đứng ra ủng hộ trước, chứng minh Võ Đang vẫn luôn ủng hộ Vân Môn giống như mấy trăm năm trước, cũng không hề quên quan hệ sâu xa của Võ Đang và Vân Môn.
Có Võ Đang đi đầu, Côn Lôn, Thiên Kiếm Sơn và Thiếu Lâm cũng lần lượt bày tỏ thái độ, sẽ nghe theo sắp xếp của Dương Bách Xuyên.
Hết cách rồi, dù sao thì cũng không có ai dám phản đối.
"Mọi người về đi~"
Dương Bách Xuyên nhận được đáp án hài lòng, vung tay sử dụng sức mạnh thần hồn mạnh mẽ, đuổi đám người này đi lần nữa.
Cũng đã thể hiện được bản lĩnh của thần tiên.
Dù sao thì ở trái đất sức mạnh thần hồn của hắn hoàn toàn có thể bắt một người đến hoặc là đưa người đó đi xa hàng ngàn dặm đều không thành vấn đề.
...
Xung quanh trở nên yên tĩnh, chỉ còn lại Ngô Nam và Dương Tinh Phó.
Dương Bách Xuyên quay đầu nhìn Ngô Nam nói: "Tất cả các thế lực đã hợp nhất, trước khi tôi rời đi, ông hãy gia nhập Vân Môn, trở thành trưởng lão của Vân Môn ở trái đất đi."
Ngô Nam sửng sốt, vốn đang lo lắng sau khi Dương Bách Xuyên hợp nhất tất cả tông môn trên trái đất sẽ xuất hiện cục diện nhất gia độc đại, đến lúc đó sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển của thế tục, nhưng nghe Dương Bách Xuyên nói muốn ông ấy làm trưởng lão cho Vân Môn, ông ấy lập tức hiểu được ý của Dương Bách Xuyên, đây là muốn ông ấy thay mặt quốc gia quản lý hoặc cũng chính là giám sát Vân Môn, bởi vì phía sau Ngô Nam chính là cả đất nước.
Điều này cũng khiến Ngô Nam kính nể Dương Bách Xuyên từ tận đáy lòng, hắn muốn Ngô Nam làm trưởng lão cho Vân Môn, cũng đồng nghĩa với việc đã giao một nửa Vân Môn cho quốc gia.
Sự quyết đoán này ít người có thể làm được và dám làm vậy, nhưng Dương Bách Xuyên lại nói ra một cách dễ dàng, không khỏi khiến người ta bội phục.