Mục lục
Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai bên không hẹn mà gặp.

Dương Bách Xuyên nheo mắt nhìn, sáu người đều là Tán Tiên cấp năm, nhưng trong đó có mạnh có yếu, thực lực của Tán Tiên cũng giống như tu chân, cũng có những cảnh giới nhỏ, chẳng qua Dương Bách Xuyên không biết cụ thể, nhưng cũng chỉ khác cách gọi mà thôi.

Nhìn thấy mấy người này, hắn liền biết hẳn là không sai.

Lúc này đối phương cách Dương Bách Xuyên hơn ba mươi thước.

Vạn Linh Chân Nhân nhìn chằm chằm Dương Bách Xuyên, bình tĩnh nói: "Tiểu tử ngươi chính là Dương Bách Xuyên của Vân Môn Tu Chân Giới?"

Dương Bách Xuyên không biết đối phương là ai, nhưng rõ ràng không phải người tốt, hừ lạnh đáp: "Là ta, còn ngươi là ai?"

"Ha ha, là tiểu tử ngươi thì dễ giải quyết rồi, lão phu chính là Tán Tiên của thánh địa, hai trăm năm trước ngươi đã giết bao nhiêu Tán Tiên đến Tu Chân Giới phục ma rồi?" Vạn Linh Chân Nhân hỏi lại.

Lúc này Dương Bách Xuyên đã hiểu, là Tán Tiên của mấy thánh địa ở Tu Chân Giới đến báo thù, Dương Bách Xuyên biết sẽ sớm có ngày này, nhưng không ngờ lại gặp nhau ngay tại đây.

Nếu đã là kẻ thù, vậy thì không cần phải khách khí nữa.

Hắn nghiêm mặt cười ha ha: "Ta còn tưởng là ai, hóa ra là tìm ta trả thù, nhưng mà năm đó ta quả thực đã giết hết đám khốn kiếp cấu kết với Ma tộc kia."

"Vô sỉ~ Kiêu ngạo như vậy, Vạn Linh đạo huynh, nếu là hắn thì cứ trực tiếp bắt lại, không cần nhiều lời." Tán Tiên núi Thiên Kiếm lên tiếng mắng.

Nói xong liền ra tay với Dương Bách Xuyên, trong tay lóe lên một tia hàn quang, sau đó biến mất tại chỗ, biến thành một tàn ảnh lao về phía Dương Bách Xuyên.

"Đại địa liệt."

Tán Tiên của núi Thiên Kiếm trầm giọng nói ba chữ, chỉa kiếm về phía Dương Bách Xuyên, người của núi Thiên Kiếm tu kiếm đạo, Đại Địa Kiếm cũng là kiếm kĩ thành danh của ông ta.

Một kiếm chém ra, mang theo sức mạnh Pháp Tắc mạnh mẽ chém về phía Dương Bách Xuyên.

Đám người Vạn Linh Chân Nhân không động thủ mà đứng yên nhìn, bọn họ cũng muốn xem thử bản lĩnh của Dương Bách Xuyên, càng biết vị núi Tiên Kiếm này muốn lập công trước, dù sao nếu ai bắt được Dương Bách Xuyên đưa đến trước mặt các vị lão tổ trước cũng sẽ có ưu đãi, mấy người có mặt đều hiểu, nhưng cũng không sốt ruột.

Có thể tu luyện đến trình độ này, đều không phải người lỗ mãng, cẩn thận đã dung nhập vào xương cốt của bọn họ.

Người bốc đồng đã biến thành tro bụi từ lâu.

Điều này Tán Tiên núi Thiên Kiếm ra tay với Dương Bách Xuyên trước cũng biết, mặc dù ông ta giành ra tay trước, nhưng vẫn rất cẩn thận, duy trì khoảng cách tương đối với Dương Bách Xuyên.

Dương Bách Xuyên cũng đã chú ý đến chi tiết này, trong lòng thầm nghĩ: "Mấy lão già này đúng là cáo già."

Bề ngoài nhìn qua, Dương Bách Xuyên trong mắt những Tán Tiên cấp năm này chỉ là một tiểu tử Phi Thăng Cảnh nho nhỏ mà thôi, kém hai cảnh giới khác nhau, chẳng khác nào sư tử vồ thỏ.

Dương Bách Xuyên trong lòng có chút ngưng trọng, cũng cảnh giác vài phần, hắn càng phải cẩn thận với mấy lão Tán Tiên này.

Thấy đối phương xuất hiện, trong lòng Dượng Bách Xuyên cười lạnh: "Bàn về kiếm thì ta chưa từng sợ ai."

Từ lúc bắt đâu tu chân, hầu hết các đòn công kích của hắn đều là kiếm kỹ, Hắc Liên Kiếm Quyết, Phong Lôi Kiếm, vân vân, đến hiện giờ sử dụng Phá Không Kiếm Đạo, kiếm kỹ đã biến thành Kiếm đạo Pháp Tắc, chiến đấu bằng kiếm, hắn chưa bao giờ thua.

Đúng lúc này, Tán Tiên của núi Thiên Kiếm ra Đại Địa Kiếm, Đồ Long Kiếm trong tay Dương Bách Xuyên lóe lên, đột nhiên chém ra, trong miệng lẩm bẩm: "Phá Không... Trảm."

Lấy kiếm đối kiếm.

Kiếm đạo của đối phương mang theo sức mạnh Pháp Tắc, Phá Không Kiếm của hắn cũng vậy.

Lúc này người ở hai bên chiến trường, dù là phía Vạn Linh Chân Nhân hay phía Mai tỷ, Thiê Hồ đều chăm chú quan sát Dương Bách Xuyên và Tán Tiên núi Thiên Kiếm.

Tiểu Phượng Hoàng toàn thân tỏa ra ngọn lửa, nói với Mai tỷ: "Mai tỷ, hay là ta đi giúp ca ca?"

Mai tỷ là nữ nhân của Dương Bách Xuyên, Tiểu Phượng Hoàng và những người khác đều tôn trọng ý kiến của nàng ấy.

"Tạm thời không cần, một Tán Tiên cấp năm mà thôi, Vân Tử có thể ứng phó được, chúng ta để mắt tới năm người còn lại, nếu bọn họ có hành động khác thường, chúng ta sẽ ra tay, không cần nương tay, nếu lên thì cứ giết chết bọn họ, dùng hết toàn lực, mấy Tán Tiên cấp bậc này đều là lão quái vật, thủ đoạn vô biên, cho nên cứ giết bọn họ trước chúng ta mới không gặp nguy hiểm." Lúc Mai tỷ nói chuyện, trong mắt lóe lên, đồng tử hoàn toàn chuyển sang màu vàng.

Thiên Hồ ở bên cạnh nghe Mai tỷ nói chuyện, cũng xem trọng nhìn thoáng qua nàng ấy một cái, trong lòng thầm nói: "Không hổ là nữ nhân của tiểu tử kia, người nào cũng thông minh quyết đoán, nhưng mà... Lão nương đây cũng không kém..."

"Biết rồi Mai tỷ~"

Tiểu Phượng Hoàng gật đầu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK