Mục lục
Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này Giao Long hàn khí đã thét dài bay tới, ngoác mồm chuẩn bị cắn hắn.

Dương Bách Xuyên vội vàng lui về phía sau, trở tay vung Đồ Long Kiếm chém về phía nó.

"Ầm ầm...

Một kiếm một long va chạm dữ dội, tuy nhiên kết quả lại nằm ngoài dự đoán của hắn, không hề tạo thành thương tổn gì với Giao Long hàn khí, giống như chém vào bông, chẳng có tác dụng gì.

"Ngao... Ầm..."

Giờ phút này, một kích Thần Long Bãi Vĩ ập tới nhanh như chớp, không cho Dương Bách Xuyên bất cứ cơ hội tránh né nào, quất mạnh lên người khiến hắn bay ngược ra sau.

Lúc trước hắn dùng Đồ Long Kiếm chém Giao Long hàn khí như chém vào bông, ngược lại khi nó tung chiêu mang cho hắn cảm giác cứng rắn như đập phải sắt thép.

Chẳng qua may mà hắn đã mở hết pháp lực toàn thân từ trước, cộng thêm tố chất cơ thể mạnh mẽ nên vẫn miễn cưỡng chịu đựng được đòn này.

Sau khi bay khoảng mấy chục mét, Dương Bách Xuyên rơi xuống đất.

Lúc này Giao Long hàn khí thét dài phóng thẳng lên trời từ linh trì, lần thứ hai lao về phía Dương Bách Xuyên, Điêu Nhi đã biến mất nên ánh mắt của nó khóa chặt vào người hắn.

Dương Bách Xuyên nhác thấy Mai Hoa tiên tử dẫn theo đám người đứng ở bờ linh trì bên kia, nở nụ cười âm hiểm.

Dương Bách Xuyên biết hắn nhất định phải bắt được Giao Long, hơn nữa phải càng nhanh càng tốt, nếu không Mai Hoa tiên tử kia sẽ ra tay với hắn, lòng dạ nữ tử kia sâu không thấy đáy.

Hắn thúc giục Đồ Long Kiếm trong tay, gầm lên một tiếng: "Bát Hoang Quy Nhất, Trảm...

Một kiếm vừa ra, Đồ Long kiếm tỏa ra ngân quang chói mắt và kiếm khí cường đại ngút trời, kiếm khí dài ba trượng xẹt qua như muốn cắt ngang bầu trời chém thẳng về phía Giao Long.

Chớp mắt, kiếm khí lóe lên bên hông Giao Long hàn khí.

"Ngao..."

Giao Long hàn khí gầm lên đầy đau đớn, thân hình dài ba mươi thước bị một kiếm này của Dương Bách Xuyên chặt đứt làm đôi.

Cuối cùng hắn cũng thở phào nhẹ nhõm.

Tuy nhiên, sắc mặt của Mai Hoa tiên tử kia lại rất kỳ lạ, dường như nàng ta không hề quan tâm, ngược lại còn mỉm cười vui sướng khi thấy người khác gặp họa.

Trong lòng Dương Bách Xuyên nhảy dựng, chẳng lẽ con mụ này còn quỷ kế nào nữa?

Hắn vừa nghĩ như vậy thì phát hiện Giao Long hàn khí vốn bị một kiếm của mình chém thành hai khúc đã ngưng tụ lại, thân hình khổng lồ khôi phục như lúc ban đầu, dường như một kiếm chém đứt kia chẳng có tác dụng gì với nó.

"Ngao...

Π

Một tiếng thét dài rung chuyển đất trời, Giao Long hàn khí càng ngày càng hung mãnh. Nó ngoác cái miệng rộng, phun ra một ngụm hàn khí thô kệch cỡ cánh tay, quét về phía Dương Bách Xuyên với khí thế kinh người.

Vốn dĩ Dương Bách Xuyên định tránh đi, ai ngờ tốc độ của ngụm hàn khí kia nhanh như chớp giật, hơn nữa diện tích của nó quá lớn, phủ lên đầu hắn như một đám mây đen, hoàn toàn không cho hắn cơ hội phản ứng.

Trước khi chạm mặt, Dương Bách Xuyên vội vàng vận chuyển Càn Khôn Tạo Hóa Quyết đến cực hạn để phòng ngự công kích của Giao Long hàn khí, có điều hắn phát hiện mình đã xem thường đối thủ rồi.

Ngụm hàn khí kia lợi hại hơn hắn tưởng, mạnh hơn hàn khí trong sơn động mấy trăm ngàn lần, lớp phòng ngự của hắn hoàn không có tác dụng, bị đánh vỡ tan nát, ngay sau đó hàn khí lập tức đông cứng hắn thành tượng băng.

Thế vẫn chưa xong, ngay sau khi Dương Bách Xuyên bị đồng thành tượng băng, Giao Long hàn khí lại lao về phía hắn.

Trong tầm mắt Dương Bách Xuyên, đầu Giao Long dài hơn ba mươi thước đang bay thẳng về phía mình, càng đến gần thì kích thước càng nhỏ đi..

Đến khi Giao Long tới trước người hắn tầm một mét đã hóa thành một đầu giao long dài chừng nửa thước, nhỏ bằng đầu ngón tay, lóe lên rồi biến mất, chui thẳng vào trong cơ thể hăn.

Một giây sau, Giao Long đã đi tới Tử Phủ của Dương Bách Xuyên.

Trong lòng Dương Bách Xuyên vô cùng sốt ruột nhưng cơ thể hắn đã bị đông thành tượng băng, chỉ có thể trơ mắt nhìn Giao Long tiến vào Tử Phủ.

Lúc này hắn cũng biết, cũng không phải một kiếm của mình không có tác dụng với Giao Long mà là Giao Long vốn do hàn khí biến thành, công kích cường ngạnh không làm nên trò trống gì là đúng rồi.

Sự hùng mạnh của Giao Long nằm ở thuộc tính đặc thù, đó là tạo nên vô số bạch yêu thú cùng thuộc tính.

Nói trắng ra Giao Long chỉ là tiểu yêu thú phiên bản thăng cấp, chẳng qua hàn khí siêu cường đại mà thôi.

Giờ khắc này, Giao Long chui vào cơ thể hắn cũng có cùng mục đích với tiểu yêu thú trong sơn động lúc trước, đóng băng cơ thể, phá hủy đan điền.

Tuy hiện giờ trong ngoài cơ thể Dương Bách Xuyên đều bị hàn khí cực hạn đông cứng nhưng hắn không quá lo lắng.

Chỉ cần thuộc tính của Giao Long và những tiểu yêu thú trong sơn động giống nhau, cánh cửa U Đô trong cơ thể hắn có thể xử lý được.

Nói không chừng còn đạt được lợi ích to lớn.

Mệnh tinh Thái Âm, cánh cửa U Đô của hắn cũng không có ăn chay.

Thân thể không nhúc nhích được nhưng ý thức đâu có bị đông lạnh, Dương Bách Xuyên vội vàng thúc hai đại mệnh tinh Thái Âm, Thái Dương.

"Boong..."

Chuông Đông Hoàng vừa xuất hiện đã phát ra một tiếng du dương, phù văn màu vàng lưu chuyển, bảo vệ mệnh tinh Thái Dương. Quả nhiên hàn khí kia đã dừng lại, không thể tạo thành bất cứ uy hiếp gì.

Cánh cửa U Đô của mệnh tinh Thái Âm xuất hiện, mở ra thông đạo U Đô, phù văn màu đen xoay tròn thoáng cái đã hấp thu Giao Long vào trong.

Một giây sau Dương Bách Xuyên chỉ cảm thấy mệnh tinh Thái Âm khẽ chấn động, hắn cảm nhận được sau khi cánh cửa U Đô hấp thụ Giao Long, lực lượng chí âm của mệnh tinh Thái Âm đã viên mãn.

Ngay sau đó mệnh tinh Thái Âm tỏa ra ánh sáng đen như mực, tự vẩn chuyển, mỗi một chu kỳ đều tỏa ra khí lưu xám xịt, phiêu đãng vào Tử Phủ, cuối cùng lại bay ra khỏi Tử Phủ, chảy vào kỳ kinh bát mạch.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK