Mục lục
Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chi bằng nói thẳng ra là kẻ nào mạnh kẻ đó có lý còn dễ nghe hơn. Thứ logic cưỡng ép ấy không hợp với tôi đâu, đám già chết tiệt các ông tìm sai đối tượng rồi.

Hôm nay Dương Bách Xuyên tôi tuyên bố tại đây, muốn đánh thì tôi theo đến cùng. Đám già vô liêm sỉ các ông đến một người tôi giết một người, đến hai người tôi giết cả đôi. Chỉ cần tôi còn sống, nhà họ Hồng ở Hồng Kông chính là tấm gương của các người.

Nói đến nhà họ Hồng, hừ hừ, mấy lão già chết tiệt kia, sao các ông không nói tại sao nhà họ Hồng lại bị tôi giết sạch? Muốn tẩy não mọi người à? Được thôi, hôm nay tôi sẽ nói ra hết. Nhà họ Hồng ở Hồng Kông sử dụng thuốc nổ hại tôi, tiếc là tôi mạng lớn không bị nổ chết, vì vậy tôi còn sống, tiêu diệt nhà họ Hồng.

Tông môn giới võ cổ có quy định không cho phép võ cổ giả sử dụng bất kỳ loại vũ khí nóng nào. Nhà họ Hồng dùng một tấn thuốc nổ hại tôi, gia tộc vi phạm quy tắc giới võ cổ như thế lẽ nào không nên tiêu diệt?"

Cuối câu giọng nói của Dương Bách Xuyên cao vút, cố ý cho mọi người ở đây đều nghe thấy anh tiêu diệt nhà họ Hồng không phải không có lý do, mấy lão già chết tiệt này đừng hòng dùng danh nghĩa lẽ phải gán tội cho anh.

Dương Bách Xuyên đằng đằng sát khí nói một tràng dài, luôn miệng nói lão già chết tiệt làm cho sắc mặt ba người của Thần Tông, m Nguyệt Môn và Mật Tông Tự tím như gan heo.

"A Di Đà Phật, cậu ta đã nhập ma, các vị đạo huynh hãy nghe lão tăng, tốt nhất chúng ta siêu độ." Lão lạt ma Barda của Mật Tông Tự niệm Phật hiệu cất lời.

"Đại sư Barda nói chí phải." Mộc Đạo Nhiên lau vết máu bên mép, lập tức phụ họa.

"Đúng thế, đáng chém." Lão già phái Thần Tông híp mắt hùa theo.

"Vậy thì giết đi." Lão già phái m Nguyệt Môn lạnh lùng lên tiếng.

"Giết!"

Mộc Đạo Nhiên hét to một tiếng, lập tức ra tay.

"Càn rỡ!"

Trần Vân Phong phái Thiên Cương Sơn tức giận quát, đồng thời chặn trước mặt Mộc Đạo Nhiên.

"Trần Vân Phong, ông muốn đối địch với Thanh Thành chúng tôi sao?" Mộc Đạo Nhiên sầm mặt nói.

"Mộc Đạo Nhiên, lão phu đã nói là nếu các người có ân oản thì đợi đến sau đại hội luận võ hẵng giải quyết, cùng lắm thì vào bí địa giải quyết. Hôm nay Thiên Cương Sơn chúng tôi là chủ nhà, chủ trì tổ chức đại hội luận đạo, lão phu không cho phép chém giết." Trần Vân Phong thay đổi dáng vẻ hòa nhã lúc trước, trở nên cứng rắn vô cùng. Sau đó ông ta hô to: "Đệ tử Thiên Cương Sơn đâu?"

Tức thì từng tiếng trả lời vang lên từ bốn phương tám hướng.

"Chào trưởng lão..."

Hai mươi giọng nói liên tiếp đáp lại, đám đệ tử Thiên Cương Sơn từ trong đám đông lần lượt đi tới trước mặt Trần Vân Phong.

Hai mươi đệ tử Thiên Cương Sơn đều có khí tức tu vi Tiên Thiên tầng chín sơ cấp hoặc trung cấp, tuy không có ai tu vi trên Tiên Thiên cao cấp, nhưng hai mơi Tiên Thiên tầng chín quả thật là sức mạnh không thể coi thường.

"Đệ tử Thiên Cương Sơn nghe lệnh, bày Thiên Cương Kiếm Trận, kẻ nào dám đánh nhau chém giết thì giết luôn!"

"Tuân lệnh!"

Hai mươi giọng nói đồng thanh vang dội.

Lần này tất cả mọi người đều chấn động.

Hai mươi võ cổ giả Tiên Thiên tầng chín đã phô bày thế lực hùng mạnh của Thiên Cương Sơn, không hổ là tông môn lâu đời nằm trong tám tông môn lớn nhất Trung Quốc, vừa ra lệnh là có hai mươi võ cổ giả Tiên Thiên tầng chín nhận lệnh.

Thử hỏi ai mà chẳng sợ?

Cho dù là Tiên Thiên tầng chín đại viên mãn có năng lực thì sao nào, Thiên Cương Kiếm Trận của Thiên Cương Sơn nổi tiếng khắp giới võ cổ không phải thứ vô dụng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK