Mục lục
Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Hơn nữa hắn ngang nhiên ra tay với ta, hoàn toàn không để tiên tử ở trong mắt, đây là sự coi thường đối với Thông Tiên Cung. Mộc Ngưng Hiên ta tôn trọng tiên tử nên không ra tay, nhưng Dương Bách Xuyên hắn lại dùng vũ lực với ta, bây giờ đề nghị tiên tử cho ta một cơ hội dạy dỗ tiểu tử này.”

Lời này của Mộc Ngưng Hiên mang theo mũi nhọn, trực tiếp kéo Mai Hoa tiên tử lên, chính là muốn đề phòng Mộ Trường Phong nói chuyện, Mai Hoa tiên tử vừa xuất hiện đã nói không thể dùng vũ lực rồi.

Bây giờ Dương Bách Xuyên ra tay, chính là không để Mai Hoa tiên tử ở trong mắt, như vậy cho dù Mộ Trường Phong muốn cầu tình cũng không còn gì để nói.

Điều Mộc Ngưng Hiên muốn là chiếm lý lẽ, danh chính ngôn thuận ra tay với Dương Bách Xuyên.

Gã ta nuốt không trôi cục tức này.

Mộc Ngưng Hiên vừa dứt lời, sắc mặt Mộ Trường Phong chợt thay đổi, y biết vai vế của sư tổ này của hắn cao, nhưng tu vi cũng chỉ là Độ Kiếp sơ kỳ thôi, còn Mộc Ngưng Hiên lại không giống.

Chỉ riêng về tu vi, Mộc Ngưng Hiên cũng là Độ Kiếp đại viên mãn, hơn nữa được xưng là tiểu kiếm tiên của núi Thiên Kiếm, môn phái này chủ tu Kiếm đạo, vốn chính là chiến kỹ công kích mạnh mẽ. Trăm năm trước, Mộ Trường Phong và Mộc Ngưng Hiên từng đấu một trận, mặc dù trận đấu kia là Mộ Trường Phong thắng, nhưng cũng chỉ là chiến thắng sít sao. Mộ Trường Phong hiểu rõ nhất sức chiến đấu của Mộc Ngưng Hiên, y biết nếu như Dương Bách Xuyên đối đầu với Mộc Ngưng Hiên thì chắc chắn sẽ thua.

Mà bây giờ Mộc Ngưng Hiên trực tiếp lấy Mai Hoa tiên tử ra, Mộ Trường Phong biết chính là để chặn miệng y.

Vừa nãy Mai Hoa tiên tử từng nói không thể dùng vũ lực, ngay sau đó Dương Bách Xuyên đã đập vỡ đầu của Mộc Ngưng Hiên, điều này khiến Mộ Trường Phong thật sự cảm thấy đau đầu, thầm lẩm bẩm sư tổ Dương Bách Xuyên này không bớt lo.

Nhưng mà lời của Mộc Ngưng Hiên chiếm lý, lúc này Mộ Trường Phong thật sự không tiện lên tiếng, nếu y lên tiếng, thì tức là cũng không để Mai Hoa tiên tử ở trong mắt.

Phải biết rằng Mai Hoa tiên tử đại diện cho Thông Tiên cung, mà Thông Tiên cung lại là đứng đầu cửu đại thánh địa, trên danh nghĩa bát đại thánh địa còn lại đều tôn trọng Thông Tiên cung.

Lần này đúng là không dễ xử lý rồi.

Mộ Trường Phong biết đầu Mộc Ngưng Hiên bị đánh vỡ, nhẫn nhịn không ra tay, chính là để kéo Mai Hoa tiên tử ra đè người, cuối cùng tìm một lý do danh chính ngôn thuận ra tay với Dương Bách Xuyên. Nếu như vậy Mai Hoa tiên tử chắc chắn sẽ không để y giúp Dương Bách Xuyên, kết quả chỉ có thể là sư tổ Dương Bách Xuyên này bị Mộc Ngưng Hiên chém giết.

Nghĩ đến đây, trong lòng Mộ Trường Phong sốt ruột rồi.

Y không thể nào để sư tổ Dương Bách Xuyên xảy ra chuyện, bởi vì Dương Bách Xuyên là sư đệ của thánh chủ Vân Trường Sinh, cho dù liều cái mạng cũng không thể có chuyện.

Mộ Trường Phong vừa định lên tiếng nói chuyện, Mai Hoa tiên tử đã nói với Dương Bách Xuyên, giọng nói lạnh nhạt: “Dương Bách Xuyên, nghe đại danh đã lâu, bài khảo nghiệm của Tinh Cương Ngân Hà, có thể phá hỏng hết chăn khảo nghiệm (考验被?), từ đó làm kinh động đến cửu đại thánh địa, thánh chủ các nhà đều đưa ra một tiềm lực thiên phú có thể sánh ngang Cổ Thánh Chủ, hy vọng lôi kéo ngươi…”

“Mà ngươi… Có phải chính vì như vậy, nên có thể không hề kiêng nể gì không? Ta vừa mới nói không thể dùng vũ lực, ngươi đã trở tay đánh Mộc Ngưng Hiên, ngươi nói xem ta nên đối với ngươi thế nào đây?”

“Vốn còn muốn dẫn ngươi cùng đi xông pha Thiên Yêu Hành Cung, bây giờ xem ra chính ngươi không quý trọng cơ hội. Mộc Ngưng Hiên nói đúng, đối với Thiên Yêu Hành Cung thất tinh, nói không hề khoa trương đều là kinh nghiệm người của cửu đại thánh địa bọn ta dùng máu tươi để đổi lấy, có thể dễ dàng đi đến cung thứ sáu hơn người bình thường.”

“Không liên thủ với người của cửu đại thánh địa, một cung cũng khó vượt qua. Bây giờ không nói ngươi dám làm lơ lời nói của ta, ra tay với Mộc Ngưng Hiên, chỉ nói Mộc Ngưng Hiên phản đối ngươi đi cùng bọn ta, thì đã không thể để ngươi đi cùng rồi.”

“Còn về ân oán của ngươi và Mộc Ngưng Hiên, bây giờ cho ngươi hai lựa chọn, thứ nhất xin lỗi Mộc Ngưng Hiên, chuyện này đều cho qua. Thứ hai ngươi không xin lỗi cũng được, nhưng không thể đi theo người của cửu đại thánh địa bọn ta vào trong Thiên Yêu Hành Cung. Như vậy, ngươi chọn đi?”

Lúc này, mắt Mộ Trường Phong chợt sáng lên, nói to: “Mai Hoa tiên tử, Dương Bách Xuyên là sư tổ của Trường Sinh Điện ta, cũng là người của chúng ta.”

Mộ Trường Phong nghĩ nếu như vậy, Mộc Ngưng Hiên sẽ không thể gây phiền phức cho Dương Bách Xuyên, ít nhất là không thể ở Thiên Yêu Hành Cung, hơn nữa còn có thể dẫn Dương Bách Xuyên vượt Thiên Yêu Hành Cung thất tinh cùng.

“Hừ, Mộ Trường Phong, Dương Bách Xuyên là tình huống gì, ngươi nghĩ bọn ta đều là kẻ ngốc à? Ngươi nói là sư tổ của Trường Sinh Điện thì là vậy ư? Rõ ràng là dã tiểu tử vừa nãy không biết làm sao quen biết, mở to mắt nói điêu à? Ngươi nói hắn là người của Trường Sinh Điện ngươi, vậy thì lấy mệnh bài Trường Sinh Điện ra…?” Trình Vĩ Khang rất không vui, nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK