Không ngờ ông ấy sẽ còn cần sự giúp đỡ của hắn, nhưng cũng có chút tò mò, rốt cuộc là ông ấy cần hắn giúp cái gì?
Đương nhiên, chỉ cần hắn có thể làm được, hắn tất nhiên sẽ không đứng nhìn.
Ngô Nam cười khổ, Dương Bách Xuyên bây giờ càng ngày càng sâu không lường được, năm ấy Dương Bách Xuyên mời ông ấy đi Sơn Hải Giới nhưng ông ấy không đi.
Thay vào đó, ông ấy chọn ở lại, hiện tại nghe nói Dương Bách Xuyên đã trở lại, ông ấy lập tức tới thăm hỏi.
“Có hai chuyện, thứ nhất, đã mấy trăm năm rồi, tôi cũng muốn ra ngoài đi ngắm nhìn một chút, tôi cảm giác dị năng của tôi đạt tới đỉnh phong, muốn đột phá thì phải ra ngoài một chuyến, tôi biết ngài vẫn sẽ còn rời đi nên lần này ngài có thể dẫn tôi đi cùng không?” Ánh mắt Ngô Nam tràn đầy hy vọng.
“Ha ha, việc nhỏ, ông hắn cũng biết sự tồn tại của Sơn Hải Giới, lần này nếu ông muốn đi, vậy thì chúng ta cùng nhau đi.” Dương Bách Xuyên sẽ không từ chối Ngô Nam.
Năm đó Ngô Nam là thuộc hạ của Hạ Lộ, sau khi Hạ Lộ rời khỏi Địa Cầu, Ngô Nam hận Dương Bách Xuyên một thời gian, nhưng ông ấy cũng giúp hắn không ít, nói gì thì nói vẫn là bạn bè, mà Hạ Lộ vẫn còn tồn tại, khi Triệu Nam và những người khác đến Tu Chân Giới, Hạ Lộ cũng không ở cùng một chỗ, hắn cũng không biết liệu có còn ở Sơn Hải Giới hay không.
“Nói chuyện thứ hai đi.” Dương Bách Xuyên nhìn Ngô Nam.
Vẻ mặt Ngô Nam trở nên nghiêm túc nói: “Lúc trước ngài truyền thụ công pháp Tu Chân cho mấy đại tông môn ở Võ Giới, sau đó các ngài rời đi, nhưng người rời đi đều là cao thủ, chỉ còn có một số Võ giả chưa đến Hư Cảnh hoặc là Kim Đan cảnh ở lại, bọn họ cũng bắt đầu tu luyện...
Bây giờ trăm năm đã trôi qua, một số người trong số họ, lúc có thực lực, đã phát hiện ra một số di tích cổ xưa trên Địa Cầu, có người thì một bước lên trời, có người lại rơi vào Tà Đạo, cộng thêm trong một trăm năm qua, sinh vật ngoài hành tinh đã giáng xuống Địa Cầu khiến tham vọng của một số người bành trướng...
Mấy năm qua, tôi đã nhờ lão gia nhà ngài ra tay mấy lần, tôi đã tìm kiếm một số manh mối rồi viết ra, đây cũng không tính là vấn đề lớn, từ đó đến nay đã ổn định hơn rất nhiều, nhưng gần đây dường như đã có người xuất hiện trở lại, mà lần này người xuất hiện rất mạnh, tôi đã phải chịu tổn thất.
Một số tu sĩ của chúng ta ở Trung Quốc thật ra đã trực tiếp đầu hàng trước sự tồn tại của phương Tây, tôi đã điều tra qua hẳn phải là một sinh vật ngoài hành tinh, rất mạnh mẽ, nhưng cụ thể thì không rõ ràng lắm, có người muốn đến Trung Quốc để tìm thứ gì đó, tôi đã kiên quyết phản đối điều này.
Tôi tới tìm ngài là muốn ngài ra mặt, khuyên bảo những người kia ở Võ Giới, để họ ổn định một chút, nói đến Võ giả năm đó, đã không thể gọi là Võ giả, mà là tất cả được ngài ban tặng công pháp Tu Chân, gọi là Tu Chân giả càng phù hợp hơn.
Cũng coi như là đồ tử đồ tôn của ngài đi, tôi lo lắng bọn họ sẽ hợp lực kiếm chuyện, lần này khác với quá khứ, mấy trăm năm đã trôi qua, cường giả Tu Chân trong bọn họ nếu hợp lại sẽ là một thế lực không nhỏ, vậy nên ý tôi là, xin ngài ra mặt…”
Sau khi Ngô Nam nói xong, Dương Bách Xuyên cau mày nói: “Ý của ông là... Trung Quốc chúng ta có đồ vật gì đó khiến những sinh vật ngoài hành tinh ở phương Tây nhắm đến? Mà một số tu sĩ bên phía chúng ta đã đầu hàng?
Vật bị nhắm tới là gì? Nhà nào thần phục đám dị tộc ngoài hành tinh kia? Ông có biết đám sinh vật ngoài hành tinh đó đến từ đâu không?” Dương Bách Xuyên liên tiếp hỏi vài câu.
Nếu thật sự là Võ giả bên phía Trung Quốc dám thông đồng với người ngoài hành tinh phương Tây, hắn tự nhiên sẽ không khoanh tay đứng nhìn.
Ngô Nam nói đúng, nói như vậy, trong này quả thật có trách nhiệm của hắn, năm đó chính xác do hắn đã truyền lại công pháp Tu Chân cho người trong Võ Giới Trung Quốc, mục đích là để bọn họ trợ giúp đất nước lớn mạnh hơn trong tương lai, nhưng hắn chưa bao giờ nghĩ đến sự việc sẽ ngược lại hoàn toàn.
Giờ phút này, hắn có chút ý nghĩ muốn giết người.
Ngô Nam cười khổ: “Tôi không biết chi tiết cụ thể, nhưng những gì tôi nhận được là thủ lĩnh của Võ giả hoặc là nói Tu Chân giả hầu hết đã đầu hàng...
Chừng nào còn có sinh vật ngoài hành tinh ở phương Tây tồn tại, tôi còn chưa điều tra rõ ràng được tình huống, nhưng tháng trước, tôi đã phát hiện ra sự xâm nhập của dị năng giả của phương Tây ở Đông Hải nước ta, tôi đã đưa người đến giao đấu, nhưng lại thất bại, nghĩ rằng mục đích của họ là ở đâu đó trong Đông Hải, hẳn là đang tìm kiếm một cái gì đó.
Mà ở trong đám dị năng giả đó vậy mà lại có một người điều khiển lôi điện như tôi, hắn ta còn mạnh hơn tôi, tôi dựa vào vũ khí công nghệ khiến hắn ta bị thương, nhưng máu chảy ra có màu xanh sẫm, vì vậy tôi nghĩ đó có thể là một sinh vật ngoài hành tinh ẩn nấp ở phương Tây.
Song phương đều bị thương, khi chúng tôi rời đi, kẻ kia đã đe dọa tôi rằng nếu chủ nhân của họ đến, hắn ta sẽ huyết tẩy chúng tôi... Cách đây không lâu, mấy kẻ cầm đầu lực lượng Tu Chân giả, đều đã đến phương Tây, cho nên tôi nhận được tin rằng bọn họ dường như đã đầu hàng những sinh vật ngoài hành tinh ở phương Tây.
Có thể làm cho tu sĩ bên phía chúng ta đầu hàng cũng không dễ dàng, đây là nguyên nhân tại sao tôi đến tìm ngài, bất kể như thế nào, xin hãy ra tay, ít nhất các tu sĩ bên phía Trung Quốc chúng ta không thể loạn.”
“Ông chẳng lẽ không có thực lực để đối phó với các tu sĩ phái bên này sao?” Dương Bách Xuyên hỏi Ngô Nam, Ngô Nam nắm trong tay Thần Long Đàm, sở hữu dị năng giả, thậm chí còn có tu sĩ, lúc đó hắn còn đưa cho Ngô Nam một bản phương pháp tu luyện, trọng điểm là người sáng lập chân chính phía sau Thần Long Đàm, đó chính là lão quỷ Lữ Xuân Thu kia, Dương Bách Xuyên vẫn tin rằng Lữ Xuân Thu không phải là một tu sĩ đơn giản.
Ngô Nam cười khổ nói: “Cho dù ở Thần Long Đàm có nhiều người, bọn họ cũng không thể tránh khỏi toàn bộ tu sĩ của các thế lực lớn ở Trung Quốc, trong mấy trăm năm phát triển, chỉ có Vân Môn các ngài không phát triển nhiều chiêu mộ đệ tử, sau khi thế hệ cũ của các tông mong khác rời đi, bọn họ chuyển hình thành Tu Chân, thế nhưng lại trắng trợn phát triển, thế lực cộng lại, tôi cũng vô cùng kiêng kỵ, mấu chốt là có một số Tu Chân giả có tu vi rất manh~”
Dương Bách Xuyên hiểu, nói một cách dễ hiểu, thế lực Tu Chân giả cộng lại có rất nhiều người, mà một số còn có kỳ ngộ, tu vi cũng không kém.
Lập tức, Dương Bách Xuyên nhìn chằm chằm Ngô Nam, đột nhiên nói: “Lão quỷ Lữ Xuân Thu kia có từng xuất hiện chưa?”
Năm đó Lữ Xuân Thu tiến vào lăng Thủy Hoàng, bí mật lớn nhất trong lăng Thủy Hoàng là Thần Mộ Viên, Lữ Xuân Thu tiến vào Thần Mộ Viên, không biết sau này ông ấy có ra ngoài hay không.
Đó là lý do tại sao Dương Bách Xuyên hỏi câu này, nếu Lữ Xuân Thu tọa trấn Trung Quốc, Dương Bách Xuyên tin rằng sẽ không có kẻ nào có thể gây nên sóng gió gì.
Ngô Nam ngây ra một lúc rồi nói: “Lữ Tổ đã biến mất mấy trăm năm, ngài có biết tung tích của ông ấy không?”
Dương Bách Xuyên đương nhiên sẽ không nói Lữ Xuân Thu đã đi đâu, bí mật của Thần Mộ Viên bên trong lăng Thủy Hoàng, Dương Bách Xuyên luôn cảm thấy đó là một bí mật kinh thiên động địa, cũng không dám tiết lộ bất cứ điều gì.
Lắc đầu xong, Dương Bách Xuyên lên tiếng: “Không, tôi không biết, được rồi, việc này tôi đã biết, ông để mắt đến phương Tây, để vấn đề của Tu Chân bên này cho tôi xử lý.”