Một kiếm của Dương Bách Xuyên hóa giải những ma hồn oán linh bị lão ma đầu luyện hóa.
Trong lòng hắn rất khó chịu, nhưng cũng không làm gì được, chỉ có thể giết ma tế điện.
Cầm kiếm Đồ Long chém ra một kiếm về phía Vu Minh Tuyền.
Kiếm ý kiếm khí cường đại làm không gian vặn vẹo.
Vu Minh Tuyền lạnh lùng nói: “Nếu ngươi chỉ có chút năng lực này thì tự sát sớm đi, ha ha…”
Trong giọng nói tràn ngập sự khinh thường, vừa nói vừa phất tay, ma khí ngập trời chống chọi với pháp tắc dung hợp của Dương Bách Xuyên.
“Ầm đùng…”
Sau tiếng nổ động trời, lão ma đầu dùng một cái tát hóa giải kiếm của Dương Bách Xuyên.
Dương Bách Xuyên cũng giật mình khi thấy lão ma đầu dùng một cái tát hóa giải đòn tấn công của mình, nhưng cũng không ngoài ý muốn, hắn biết rõ lai lịch của lão ma đầu, gã có rất nhiều thủ đoạn, đây mới chỉ là bắt đầu.
“Lão ma đầu, đây mới chỉ là bắt đầu…” Dương Bách Xuyên lại chém ra một kiếm, một tay khác vận chuyển lực lượng pháp tác Phương Thốn Càn Khôn chuẩn bị thí nghiệm trên người lão ma đầu.
Mặc dù thần thông Phương Thốn Càn Khôn của Lam Tâm Tiên Vương không phải loại hình tấn công nhưng cũng là thần thông phụ trợ thượng thừa.
Có thể thay đổi hoàn cảnh thiên địa xung quanh, cũng có thể thêm vào sự vật hay cơ thể sổng, thay đổi kích cỡ của bọn họ.
Lúc này lão ma đầu hóa thân thành người khổng lồ, cho nên Dương Bách Xuyên rất khó chịu, hắn cũng có pháp tướng thần thông, nhưng không có tác dụng với lão ma đầu, cho nên đây là lần đầu tiên hắn sử dụng Phương Thốn Càn Khôn để chiến đấu.
Chỗ nghịch thiên của thần thông Phương Thốn Càn Khôn là hắn có thể tùy ý thay đổi hoàn cảnh sự vật xung quanh, tất nhiên bởi vì sự hạn chế của tu vi nên thời gian và thay đổi hoàn cảnh cũng bị hạn chế.
Nhưng chỉ cần có thể thành công, hiệu quả như nhau.
“Hừ, vẫn chiêu số cũ, làm một trăm lần cũng vô dụng, hiện tại ta tiễn người xuống địa ngục, không có hứng chơi với ngươi.”
Lão ma đầu tùy ý hóa giải một kiếm này của Dương Bách Xuyên, lạnh lùng nói. Ban đầu gã kiêng kị hai thần hồn cường đại trên người Dương Bách Xuyên nên không dám tùy tiên ra tay.
Nhưng sau vài chiêu, gã phát hiện Dương Bách Xuyên vẫn dùng chiêu cũ, gã không kiên nhẫn, lạnh lùng nghĩ liệu hai thần hồn cường đại trên người Dương Bách Xuyên không tiện đi ra không.
Nếu vậy giết chết tên tiểu tử này rồi tính.
Nhưng lúc này Dương Bách Xuyên nở nụ cười xấu xa, bởi vì lúc lão ma đầu hóa giải kiếm của hắn, thần thông Phương Thốn Càn Khôn của hắn đã rơi xuống người gã.
Hắn có thể cảm nhận được mình có thể tùy ý thay đổi kích thước to nhỏ của lão ma đầu.
Dương Bách Xuyên có thể cảm nhận rõ ràng hiện tại hắn có thể khống chế mọi thứ trong phạm vi khoảng trăm mét, nói cách khác trong vòng trăm mét, hắn có thể tùy ý phóng to phóng nhỏ mọi thứ, bao gồm cả lão ma đầu.
Nếu sau này tu vi của hắn tăng lên, phạm vi khống chế có thể không ngừng tăng lớn, hơn nữa độ to nhỏ của sự vật cũng không ngừng tăng, hóa lớn nhỏ trăm ngàn vạn lần……
Tất nhiên thời gian khống chế cũng có hạn chế, chính hắn cũng không biết có thể thao tác bao nhiêu, phải đợi thực chiến xong mới có kết quả.
Dương Bách Xuyên lạnh lùng nói: “Vậy để xem là ai đưa ai xuống địa ngục…”
Dứt lời, Dương Bách Xuyên nói: “Phương Thốn Càn Khôn… Pháp tắc không gian, vạn vật biến hóa -- nhỏ.”
Sau khi nghe xong Dương Bách Xuyên niệm một đoạn ngôn ngữ tối nghĩa, Vu Minh Tuyền cảm thấy không thích hợp, cả người căng thẳng, sau đó thiên địa xung quanh bắt đầu dày nặng.
Sau đó gã phát hiện lực lượng ngũ hành đánh gãy thi pháp của gã, khủng bố hơn là gã phát hiện thân thể của Dương Bách Xuyên không ngừng phóng to, cỏ cây xung quanh cũng vậy.
Nghĩ như vậy, giây tiếp theo lão ma đầu lại cảm thấy không đúng.
“Không đúng, là thân thể của ta đang thu nhỏ…”
Cuối cùng lão ma đầu cũng có chút hoảng sợ, đây là lần đầu tiên gã gặp phải chuyện quỷ dị như này.