Mục lục
Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này nhìn thấy tên mập nhắc tới bốn chữ Tà Thiên Chí Tôn với vẻ mặt nghiêm túc, Dương Bách Xuyên liền muốn bật cười.

Nhưng hắn vẫn nhớ kỹ lời Tề Mậu Đốn dặn, ở đảo Tán Tiên khi nhắc tới Thiên Tà Chí Tôn thì không được bất kính.

Lúc này, tiên mập tiếp tục nói: “Thật ra trước kia nơi thành không có thành Tán Tiên, nhưng bởi vì có núi Chí Tôn ở đây nên tòa thành trì này mới xuất hiện.”

Nói trắng ra là tu sĩ của thành Tán Tiên coi Thiên Tà Chí Tôn như thần linh, toàn thành cấm chế phi hành, mọi người đều ăn ý nghĩ như vậy, thành Tán Tiên thành lập vì có núi Chí Tôn, cấm không cho phi hành là bởi vì tôn kính Thiên Tà Chí Tôn.

Hơn nữa ở thành Tán Tiên, thậm chí là cả đảo Tán Tiên không cho phép quân sĩ hay thế lực tông môn nào xuất hiện, đây là quy tắc do Thiên Tà Chí Tôn đặt ra, là vì để tu sĩ đảo Tán Tiên đều đoàn kết với nhau, không hy vọng đảo Tán Tiên bị rối loạn…”

Tên mập vừa đi vừa nói, rất nhanh mất người đã đi vào trong thành.

Sau khi vào trong thành Tán Tiên, quả nhiên không giống với những thành trì mà Dương Bách Xuyên từng thấy, mặc dù cũng có cổng thành nhưng không có thủ vệ canh gác hay xuất hiện tình huống thu phí vào thành.

Nhìn qua, thành Tán Tiên cũng rất khổng lồ, những con đường đan xen đều được làm bằng những phiến đá ngọc trắng, đi lại không nhiễm hạt bụi, vô cùng sạch sẽ.

Điểm khác biệt của nơi này so với Tu Chân Giới là hai bên đường không có những tiểu thương buôn bán rong, nhưng cửa hàng lại không thiếu, trên đường đi Dương Bách Xuyên có thể nhìn thấy mỗi một cửa hàng đều có người, chỉ là hơi vắng vẻ mà thôi.

Trong lòng thầm nghĩ, có lẽ đây mới là con đường tu hành chân chính!

Mặc dù nhìn thì quạnh quẽ nhưng lại thích hợp cho người tu luyện cần yên tĩnh.

Mai tỷ, Thiên Hồ, tiểu Phượng Hoàng đi phía sau hắn, Chồn Nhi ngồi xổm trên vai, tất cả đều mở to hai mắt nhìn xung quanh…

Đây là lần đầu tiên mọi người vào thành Tán Tiên, tất cả đều đánh giá nơi này bằng ánh mắt đầy tò mò.

Theo như những gì tên mập nói thì đảo Chí Tôn nằm giữa thành Tán Tiên, bọn họ đi chừng hai mươi dặm sẽ tới.

Dương Bách Xuyên cũng không vội, dù sao cũng là lần đầu tiên tới đây, vừa vặn có thể ngắm nhìn phong cảnh thành Tán Tiên.

Ở Tu Chân Giới, trên thực tế, mỗi nơi, mỗi thành trì đều có những đặc điểm và phong cách riêng, vậy nên phong cảnh cũng không giống nhau.

Mai tỷ tò mò nói: “Vân Tử, nơi này cho ta cảm giác giống như thành trì tu hành, ít đi bầu không khí của thế tục, nhiều thêm vài phần yên tĩnh, đúng là một nơi tốt để tu hành, ta sắp được ngây ngốc ở đây mấy ngày, hihi, thích bầu không khí như tranh vẽ thế này.”

Lúc này, tên mập đắc ý nói: “Đạo khách nói đúng rồi, mỗi tu sĩ tới thành Tán Tiên, cho dù là nhân hay yêu tộc, tán tiên hay tu chân giả thì đều thích sự yên tĩnh của nơi này.

Trong thành trì khổng lồ, dân số cũng có mấy trăm vạn, cửa hàng tửu lâu nhiều nhưng không có tiếng ồn ào, có tu sĩ đến từ các nơi Tu Chân Giới sẽ đặc biệt tới đây để tu hành, ở đây chỉ cần có thiên tài địa bảo thì đều có thể đổi thành tài nguyên tu luyện mình cần.

Đương nhiên điều tiện tiên quyết là phải có mới được, nhưng một nửa kia của đảo Tán Tiên là hoang vu, ở đó có rất nhiều thiên tài địa bảo cũng có tiên thạch, nếu các người cảm thấy hứng thú thì có thể tới dãy núi đó thử vận may, không chừng đào được tiên thạch đó, có tiên thạch thì các người sẽ mua được rất nhiều thiên tài địa bảo ở thành Tán Tiên…”

Tên mập không ngừng nói về chuyện ở đảo Tán Tiên…

Nhưng lại bị Thiên Hồ cắt ngang nói: “Mập Tử, nghe ý của ngươi thì nhân tộc và yêu tộc có thể sống chung ở đảo Tán Tiên, tu chân giả cũng có thể vào đảo Tán Tiên để tu luyện?”

“Đúng vậy, mặc dù tên gọi là đảo Tán Tiên nhưng cũng không phải là vườn hoa riêng của ai đó, chỉ cần có bản lĩnh vào được đảo Tán Tiên thì bất cứ tu sĩ sinh vật sống nào cũng không bị ngăn cản, nhưng mà…” Tên mập nói tới đây thì dừng lại.

“Nhưng cái gì, nói nhanh đi, ấp a ấp úng gì vậy?” Thiên Hồ trợn mắt nhìn tên mập.

Tên mập chỉ là một Tán Tiên nhị chuyển, sao có thể chống lại được ánh mắt của Thiên Hồ?

Đương nhiên không phải lợi hại, mà vì…ánh mắt của Thiên Hồ rất quyến rũ khiến hắn bị mê hoặc.

Chịu không nổi.

Gương mặt tên mập đỏ lên, hắn không dám nhìn thẳng Thiên Hồ, hắn sợ mình không chống đỡ được mà bất kính với Thiên Hồ, bị Dương Bách Xuyên băm thành trăm mảnh.

Tên mập vội vàng cúi đầu giải thích: “Nhưng mà yên tộc tu vi thấp nhất là những nữ yêu, chảy dòng máu yêu thú linh thú nếu tới đảo Tán Tiên thì sẽ bị cường giả bắt đi, vậy nên đạo hữu vẫn nên cẩn thận thì hơn, đừng để bị người ta nhìn trúng, mặc dù ở đây cấm đánh giết nhưng cũng có một số cường giả không kiêng dè.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK