Dương Bách Xuyên còn một vấn đề nữa rất muốn biết, không nhịn được hỏi: “Ở Tiểu Yêu giới có Yêu tu hay không?”
“Có, Tiểu Yêu giới còn có Yêu tu đến từ Sơn Hải giới, thật ra ở Tiểu Yêu giới, đa phần là huyết mạch nửa người nửa yêu, còn lại là Yêu tu, thế lực không kém.” Tiểu trích tiên nói.
Dương Bách Xuyên gật đầu, hắn cũng hiểu biết sơ sơ về Tiểu Yêu giới.
Trong lúc nói chuyện, hai người đã đi đến đình viện nhà Dương Bách Xuyên, nơi này là khu sinh hoạt mà hắn kiến tạo.
Tiểu trích tiên là người cũng đến từ Sơn Hải giới, đi vào Vân Môn cũng có thể ôn lại chuyện cũ với một ít tu sĩ Sơn Hải giới.
Con đường tu sĩ là cô độc, yêu cầu sự thư giãn về tâm linh, ví dụ như tìm cố nhân quê nhà tâm sự chuyện cũng cũng có ích cho tâm cảnh.
Dương Bách Xuyên kể về chuyện Thiên Hồ cho tiểu trích tiên, Thiên Hồ là bằng hữu của tiểu trích tiên, mặc dù Thiên Hồ không đến Vân Môn, nhưng đệ tử Trịnh Bân Bân của Thiên Hồ lại ở lại, Trịnh Bân Bân cũng là người Sơn Hải giới, tiểu trích tiên có thể tìm Trịnh Bân Bân để tâm sự chuyện Thiên Hồ…
…...
Dương Bách Xuyên muốn đi theo Thần Phượng bà bà đến Tiểu Yêu giới, trước khi đi cần phải nói mấy câu với mấy cô vợ.
Trong viện của Vân Môn Tiên Cảnh, mọi người đều ở, Dương Bách Xuyên triệu tập mọi người lại, sau đó nói: “Ngày mai ta phải đi theo Thần Phượng bà bà đến Tiểu Yêu giới, chuyến này không có thời gian cụ thể, cho nên các nàng lo liệu chuyện trong nhà.
Không lo hết được cũng không sao, có lẽ đảo Tán Tiên và Tiểu Yêu giới sẽ không ra tay với Vân Môn, các nàng có thể an tâm tu luyện, tu chân không năm tháng, mờ ảo khó dò, sau tu chân còn có cánh cửa phi thăng lên Tiên giới đang chờ.
Ta đang là Phi Thăng đại viên mãn, nhìn như sắp bước vào Tiên giới, nhưng ta lại hy vọng các nàng có thể đi trước, sau này phu thê chúng ta có thể đoàn tụ ở Tiên giới…”
“Xuyên Tử, ý của chàng lần này rời đi sẽ không trở về?” Triệu Nam ngắt lời Dương Bách Xuyên, hai mắt đỏ ửng.
“Ta đi cùng chàng.” Độc Cô Vô Tình nói.
“Còn có ta…”
“Ta cũng đi…”
Lập tức nổ tung chảo, Lâm Hoan, Ninh Kha, Viên Kim Phượng, Âu Dương Ngọc Thanh, Thương Vũ Hoan, Thương Vũ Tình, Lâu Hải Đường, Diệp Vô Tâm, Hạ Lộ, Thu Nhi, Khổng Tước, Hỉ Thước, Mai tỷ, Lục Yên Chi, Bộ Thanh Mai và Ruth đều muốn đi theo Dương Bách Xuyên.
Sau khi các nàng nghe Dương Bách Xuyên nói lần này đi ra ngoài không thể gặp mặt, khả năng cao sẽ phi thăng Tiên giới.
Mọi người đều biết Tiên giới, biết về biết, nhưng đó là một thế giới còn cao hơn cả Tu Chân giới, ai biết cuộc đời này của các nàng có thể tu luyện phi thăng hay không?
Hiện tại những nữ nhân này không phải tay mơ tu chân năm đó, biết rõ người tu chân có người cả đời có khi không tu luyện đến cảnh giới Phi Thăng, thậm chí Độ Kiếp còn khó, đừng nói phi thăng Tiên giới.
Mọi người đều sợ không gặp lại được Dương Bách Xuyên.
Dương Bách Xuyên cười khổ: “Ta chỉ nói trước như vậy, khoảng cách phi thăng còn rất xa, muốn phi thăng lên Tiên giới còn phải hiểu được ánh sáng tiếp dẫn, có khả năng hơn ngàn năm vạn năm sẽ chỉ dừng lại ở cảnh giới Phi Thăng.
Cho nên các nàng đừng lo lắng, sau khi ta đi Tiểu Yêu giới còn có việc đi đảo Tán Tiên, phi thăng không dễ dàng như vậy, ta hứa với các nàng lúc sắp phi thăng sẽ trở về Vân Môn để phi thăng lên Tiên giới, lần này đi ra ngoài không xác định thời gian nên mới nói trước với các nàng.
Các nàng cố gắng tu luyện, phu thê chúng ta phi thăng thành tiên trường sinh bất tử, ta hy vọng trong dòng sông thời gian vĩnh hằng này sẽ không bỏ lại ai trong số các nàng, cố gắng tu luyện, chúng ta sẽ đoàn tụ ở Tu Chân giới.
Trước kia là phàm tục, nhưng con đường hiện tại chỉ tiến không lùi, mọi người tu hành cho tốt, phi thăng Tiên giới không phải chuyện khó, con đường tu luyện không có giới hạn, cả các nàng cả ta đều mới bắt đầu tu luyện mà thôi…”
Dương Bách Xuyên an ủi các cô vợ, thật ra cũng hy vọng các nàng không cần chậm trễ dừng lại, rốt cuộc rất nhiều người trong số các nữ nhân đều chưa đến Độ Kiếp, cách phi thăng còn rất xa.
Nói như vậy cũng muốn cho các nàng một ít áp lực, không ngờ lại làm các nàng nghe thành sinh ly tử biệt.
Các nữ nhân đều yên tĩnh lại, các nàng không ngốc, ngược lại ai cũng thông minh, đều hiểu ý của Dương Bách Xuyên.
Cố gắng tu luyện mới có thể đuổi kịp bước chân của Dương Bách Xuyên, nếu không lần này đi theo hắn ra ngoài sẽ chỉ trở thành gánh nặng của hắn, mọi người đều thầm quyết định mục tiêu cố gắng cho bản thân.
Tiếp theo Dương Bách Xuyên dặn dò tỷ muội Lục Tuyết Hi, Lưu Tích Kỳ, Lý Đại Nghị, sau khi dàn xếp xong, lúc này mới nói với Kiều Phúc: “A Phúc, gọi mấy đứa nhỏ đến.”
“Ta đi ngay đây.” Nói xong Kiều Phúc biến mất tại chỗ.