Mục lục
Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đợi sau khi Dương Bách Xuyên nói xong, Mai Thi Dĩnh lo lắng nói: “Dương đại ca, có thể đến vương thành Mạo Hiểm tìm Chiêm Khánh Nhân và Tiên Nhi muội muội không? Nghe đồn, Viên Văn Thiên kia chính là ác bá, gã cũng là túc lão thứ ba của điện Mạo Hiểm, ta rất lo lắng cho bọn họ.”

Lúc này Dương Bách Xuyên còn chưa nói với Mai Thi Dĩnh chuyện của không gian bình Càn Khôn, dù sao vẫn còn ba dân bản địa của Sơn Hải Giới ở đây. Dù ba người bọn họ có phải bạn bè của nhóm Mai Thi Dĩnh và Chiêm Khánh Nhân hay không, thì tóm lại bí mật của bình Càn Khôn là bí mật lớn nhất của hắn, không phải người thân cận, Dương Bách Xuyên sẽ không nói ra trước mặt người ngoài.

Nghe Mai Thi Dĩnh nói, Dương Bách Xuyên nhìn Hạ Lộ, hỏi: “Hạ Lộ, có mật thất tu luyện không? Ta đi điều dưỡng chân khí một lát?”

Hạ Lộ nhìn ánh mắt của Dương Bách Xuyên lập tức hiểu ra điều gì đó, vội vàng nói: “Ở hậu điện có.”

Dương Bách Xuyên gật đầu rồi nói với Mai Thi Dĩnh: “Đúng rồi Dĩnh Nhi, ngươi đi với ta lát, ta tiện thể kiểm tra tình hình huyết mạch trong người ngươi.”

“Ồ.” Mặc dù không biết tại sao Dương Bách Xuyên lại né tránh chuyện nàng bảo đi tìm Chiêm Khánh Nhân và Hồ Tiên Nhi, nhưng nàng cũng không hỏi nhiều, đứng dậy chào ba người bạn, rồi đến hậu điện với Dương Bách Xuyên.

Đến hậu điện, Dương Bách Xuyên mỉm cười nói với Mai Thi Dĩnh: “Sự việc quan trọng, trên người ta có một số bí mật, không thể để người ngoài biết. Chiêm Yêu Nghiệt và Hồ Tiên Nhi không sao, lúc này đều đang ở trong pháp bảo động thiên của ta, ngươi đừng phản kháng, ta đưa ngươi vào thăm bọn họ.”

“Thật sao?” Mai Thi Dĩnh ngạc nhiên vui mừng reo lên.

“Ta còn có thể lừa ngươi à?” Dương Bách Xuyên cười.

“Được được được, ta chỉ là kích động quá.” Mai Thi Dĩnh nói.

Dương Bách Xuyên trầm ngâm một lát lại nói: “Ta còn có tin tốt muốn nói với ngươi.”

“Cái gì?” Mai Thi Dĩnh sửng sốt hỏi.

“Tỷ tỷ ngươi chưa chết, chỉ là năm đó xảy ra chút chuyện, bây giờ đã hóa thành cá Rồng, có điều ta tin rằng rất nhanh sẽ có thể hoàn toàn hóa thành hình người.” Dương Bách Xuyên nghĩ rồi cuối cùng vẫn nói tin tức của chị Mai cho Mai Thi Dĩnh. Hắn biết Mai Thi Dĩnh vẫn luôn có nút thắt trong lòng đối với cái chết của tỷ tỷ nàng, mặc dù Mai Thi Dĩnh đã tha thứ cho hắn, chuyện của chị Mai năm đó cũng không thể trách hắn, nhưng dù thế nào thì cuối cùng cũng có thể cho Mai Thi Dĩnh một lời giải thích rồi.

“Dương đại ca, không phải ngươi đang lừa ta đấy chứ?” Nghe Dương Bách Xuyên nói tỷ tỷ chưa chết, cả người Mai Thi Dĩnh run lên, run giọng hỏi.

Nàng chỉ sợ Dương Bách xuyên đang nói đùa với nàng, quả thật địa vị của tỷ tỷ trong lòng nàng không thể thay thế, cũng là nút thắt trong lòng nàng.

Nhưng bây giờ Dương Bách Xuyên lại nói tỷ tỷ chưa chết, chỉ là biến thành cá Rồng.

Điều này đối với nàng thì có là gì đâu, chỉ cần tỷ tỷ còn sống là tốt rồi, trong lòng đã có một nơi gửi gắm tinh thần.

Nước mắt của Mai Thi Dĩnh lập tức chảy xuống, không có tin tức nào tốt hơn tin tức này.

Dương Bách Xuyên biết đối với Mai Thi Dĩnh, chị Mai chưa chết, quả thật rất khó tin, nên hắn nói: “Thế này đi, ta đưa người đi gặp tỷ tỷ ngươi trước, đến lúc đó nàng ấy sẽ nói cho ngươi biết tất cả.”

Dứt lời, trong lòng hắt chợt động trực tiếp đưa Mai Thi Dĩnh vào đáy hồ của cá Rồng trong không gian bình Càn Khôn, xuất hiện trước mặt chị Mai.

Bản thân Dương Bách Xuyên không tiến vào, mà quay lại đại điện tìm Hạ Lộ, bây giờ hắn phải ra ngoài xem địa hình của khu vực cấm phía Nam, về sau phải sắp xếp ổn thỏa cho người của Vân Môn đang ở trong không gian bình Càn Khôn.

Sau này khu vực cấm phía Nam châu Tây Sơn sẽ là căn cứ địa ở Sơn Hải Giới của Vân Môn.

Vân Môn sẽ đâm chồi nảy lộc ở Sơn Hải Giới.

Bắt đầu bước đi mới.

Sau khi ra ngoài với Hạ Lộ, Dương Bách Xuyên tất nhiên đã kể với Hạ Lộ chuyện trong không gian bình Càn Khôn trên người hắn có mấy trăm đệ tử Vân Môn, đương nhiên không gian bình Càn Khôn trong miệng hắn chính là một pháp bảo động thiên.

Hắn giải thích ý tưởng xong, Hạ Lộ đề nghị: “Nếu ngươi muốn xây dựng căn cứ mới của Vân Môn, ý kiến của ta là chọn trên núi Tiểu Dao Trì đi.”

Dừng một lát, Hạ Lộ nói tiếp: “Núi Tiểu Dao Trì có hướng đi Nam Bắc, phía Bắc là núi tuyết mịt mù, rất ít yêu thú, cũng là chỗ đạo tràng của sư phụ Phi Hùng của ta. Phía Nam hoàn toàn ngược lại, một vùng xanh um tươi tốt, toàn là rừng cây nguyên thủy mênh mông bát ngát. Tiếp tục đi về phía Nam sẽ trực tiếp tiến vào dãy núi Dao Trì của địa hạt Đại Hoang, núi Tiểu Dao Trì chính là một nhánh nhỏ của dãy núi Dao Trì Đại Hoang.”

“Ở giữa núi Tiểu Dao Trì có một chỗ đất khá bằng phẳng, vừa hay là điểm giao giới Nam Bắc, thích hợp xây dựng tông môn, hai bên Nam Bắc có chín ngọn núi, tạo thành hai cánh tung ra trông như bay lượn, đó là vùng bảo địa phong thủy không tệ.”

“Mà núi Tiểu Giao Trì, hồ Tinh Thần, núi Hoả Diệm, ba nơi này tạo thành hình chữ phẩm, chúng cách nhau ba nghìn dặm, không tính là xa. Quan trọng nhất là ta từng nghe sư phụ nói, trung tâm của ba nơi này là chỗ đại trận Truyền Tống do vương quốc Mạo Hiểm cổ xưa xây dựng, có thể thông đến bất cứ nơi nào của Sơn Hải Giới, nhưng mà đã bị hư hỏng, không biết sau bao nhiêu năm còn có thể sửa và dùng lại không.”

“Ngươi có thể xây một thành trấn ở đó, lúc trước nó vốn là một khu vực trong thành của vương quốc Mạo Hiểm. Còn về núi Hỏa Diệm, môi trường không thích hợp lắm, dù sao trên núi cũng có núi lửa, hơn nữa hỏa diễm uy lực không nhỏ, không thích hợp cho đệ tử tu luyện, nhưng có thể làm nơi lịch luyện của tông môn. Núi Hỏa Diệm được coi như là điểm nối liền với các chỗ sâu của sa mạc châu Tây Sơn, quanh năm có yêu thú sa mạc xuất hiện.”

“Còn hồ Tinh Thần cũng không thích hợp lắm, vừa nãy ngươi cũng đi xem đáy hồ rồi, đó là cung Giao Long sư phụ ta để lại, ta phải coi giữ. Không phải ta không muốn để ngươi quấy nhiễu, mà là chỗ sâu của hồ Tinh Thần nối liền với địa hạt Đại Hoang, lối đi đã bị ba người sư phụ sư thúc ta liên thủ phong ấn, nếu không vùng này đã có hải yêu từ lâu rồi. Nếu như có người không cẩn thận kích động trận pháp, đến lúc đó sẽ rất phiền phức…”


Hai người vừa nói vừa phi hành, rất nhanh đã đến địa điểm Hạ Lộ nói, ở khu vực cấm phía Nam này không xuất hiện cơn lốc, cũng có linh khí trời đất nồng đậm, ngược lại không có gì mà không thể phi hành.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK