Mục lục
Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tại khu vực cấm phía Nam, núi Dao Trì.

Toàn bộ tân Vân môn giăng đèn kết hoa, dòng người qua lại nô nức.

Quá rõ ràng, đó là do cả Vân môn đều chung vui cùng với môn chủ đại nhân sau khi môn chủ được đoàn tụ với gia đình nên mới có cảnh tượng này.

Sau khi giải tỏa được khúc mắc trong lòng với mẫu thân, Dương Bách Xuyên trở về núi Dao Trì để tổ chức bữa tiệc linh đình này trong sự vui mừng từ tận đáy lòng.

Từ nay về sau, hắn và muội muội Dương San San sẽ được ở bên cha mẹ rồi.

Bây giờ có Vân môn, có cha mẹ, có ông ngoại Đoan Mộc Hành Thiên, có thê tử, có con cái, có thể nói rằng cuộc sống của hắn đã trọn vẹn.

Ba ngày sau tiệc rượu nhộn nhịp, Dương Bách Xuyên cần phải chuẩn bị cho công cuộc bế quan một thời gian dài. Nhưng trước khi bế quan, hắn ban Thiện Linh cho con trai Đoàn Đoàn và Linh Trùng Nhân Diện cho con gái Viên Viên.

Cả hai đứa con hắn đều đã bốn tuổi, dù vậy hắn vẫn không yên tâm lắm nên sai Thiện Linh và Trùng Tử bảo vệ hai đứa con của mình.

Còn phụ thân Dương Quốc Trung và mẫu thân Đoan Mộc Uyển Nhi của hắn thì chuẩn bị về Trái Đất một chuyến để làm đám giỗ bà nội. Đây là điều mà họ luôn nhung nhớ và cũng là nghĩa vụ của họ.

Ngày thứ tư, Dương Bách Xuyên tự mình tiễn cha mẹ đi, đường hai người họ dùng để về chính là nơi sau núi Kình Thiên Môn ngày đó. Sở dĩ tạo ra con đường này là để dẫn đường cho cha mẹ, nhân tiện truy lùng Kình Thiên lão tổ để thanh toán nợ nần năm xưa nên mới tạo ra trận pháp dẫn đến thác nước ngoài hồ Hoàng Hà ở Trái Đất. Vân môn phải nắm giữ con đường này, nếu không Dương Bách Xuyên sẽ chẳng thể nào yên tâm nổi.

Đồng hành cùng họ có cả Mạnh Trường Thanh và sư tổ Dương Vấn Thiên.

Kể ra thì sau hôm họ trở lại Vân môn, Dương Bách Xuyên còn cố ý sai người đến tận Dương gia để thông báo với Mạnh Trường Thanh và Dương Vấn Thiên đang dưỡng thương tại đó. Hai người họ chờ mãi mà không được vào khu vực cấm của Nghiêm gia, bỏ lỡ mất một hang Ma Vương.

May mà cả hai người họ đều không đi tiếp ứng trong lúc dưỡng thương.

Sau đó, Dương Vấn Thiên lại đưa ra một quyết định khiến cho Dương Bách Xuyên mừng rỡ: Lão và Mạnh Trường Thanh sẽ vào Vân môn sống. Theo như lão nói thì lão muốn thảo luận Trận Pháp đạo với lão Mạnh, Dương Bách Xuyên tán thành hai tay hai chân với quyết định của lão.

Dương Vấn Thiên là cao thủ Phân Thần cảnh, thêm cả cao thủ cảnh giới Phân Thần cảnh là Mạnh Trường Thanh thì tân Vân môn sẽ có hai đại cường giả Phân Thần cảnh trấn giữ, cho dù có kẻ biết giao long và hai đại yêu thú của sư phụ Hạ Lộ đã đi thì bây giờ Dương Bách Xuyên cũng không cần phải lo lắng nữa.

Có trận pháp diễn sinh khổng lồ và hùng mạnh, có hai đại cao thủ Phân Thần cảnh là Mạnh Trường Thanh và Dương Vấn Thiên trấn thủ, cho dù túc lão thứ ba của điện Mạo Hiểm - Viên Thiên Cương đến tận nơi thì cũng không lo không đánh lại.

Tân Vân môn nghiễm nhiên trở thành một phe thế lực ở châu Tây Sơn, hơn nữa còn là thế lực có cao thủ tọa trấn.

Khoan nói đến Mạnh Trường Thanh và Dương Vấn Thiên, đừng nhìn hai cha con họ chỉ là cao thủ Xuất Khiếu cảnh đại viên mãn mà coi thường, nói bọn họ có thể đánh tay đôi với Phân Thần Cảnh cũng không ngoa.

Phụ thân hắn tu luyện Huyết Trận, thực lực phi phàm, còn bản thân hắn thì khỏi cần phải nói. Kể từ khi bước vào Xuất Khiếu cảnh đại viên mãn, hắn đã có sức mạnh tiêu diệt phân thân của cường giả Phân Thần cảnh sơ kỳ rồi.

Tu vi của các đệ tử Vân môn cũng nhanh chóng tăng lên dưới sự hỗ trợ của đan dược, tất cả đều đang hướng tới một tương lai tốt đẹp hơn.

Có một triển vọng khiến Dương Bách Xuyên ngạc nhiên là, hắn phát hiện rằng hễ đệ tử nào từ Trái Đất đến Vân môn ở Sơn Hải Giới thì có vẻ tu luyện nhanh hơn người bản địa ở Sơn Hải Giới.

Sau này ngẫm lại, hắn nghĩ đó là do sự chênh lệch về linh khí trời đất giữa Sơn Hải Giới và không gian ở Trái Đất. Linh khí trời đất ở Trái Đất vốn dĩ đã ít ỏi nên một khi tiến vào Sơn Hải Giới sẽ như cá gặp nước, lại thêm mọi người đều khắc khổ tu luyện, thế là mỗi ngày đều có đệ tử trong môn đột phá.

Dương Bách Xuyên vô cùng mừng rỡ về điều này, hắn tin rằng qua một thời gian nữa, Vân môn nhất định sẽ đưa tên tuổi đi khắp châu Tây Sơn, thậm chí là khắp Sơn Hải Giới.

...

Trong lần đưa cha mẹ rời khỏi Sơn Hải Giới để đến Trái Đất này, Dương Bách Xuyên dự định sẽ xây một Truyền Tống Trận sau núi Kình Thiên Môn, Mạnh Trường Thanh và Dương Vấn Thiên sẽ là người bố trí trận pháp, từ đó hoàn toàn đưa nó dưới quyền kiểm soát của Vân môn.

Năm ngày sau, nhóm bốn người rời khỏi châu Tây Sơn, đến cột mốc đánh dấu ranh giới sa mạc, nơi mà tại đó Dương Bách Xuyên từng bị Kình Thiên Môn lão tổ ép vào châu Tây Sơn khi xưa.


Bốn năm trôi qua, có một điều làm Dương Bách Xuyên bất ngờ là người của Kình Thiên Môn vẫn còn đang trông coi ở bên ngoài cột mốc ranh giới. Đến khi đi ra, hắn nhận ra lượng nhân lực canh giữ tại đây cực kỳ ít ỏi, chỉ có bốn đệ tử Nguyên Anh kỳ mà thôi. Dương Bách Xuyên chỉ cần phất tay một cái đã chế ngự được bốn kẻ nọ, hỏi thăm về tung tích của lão tổ Kình Thiên Môn mới biết lão già chết bầm đó đã rời đi sau ba tháng hắn vào châu Tây Sơn, chỉ để lại bốn đệ tử trông nom từ đó đến nay, nếu như Dương Bách Xuyên đi ra thì phải truyền tin cho lão ngay lập tức.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK