Mục lục
Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mà người đàn ông trung niên đến cùng với Trang Tất Phương nhìn thấy lão già chợt xuất hiện, con ngươi co lại, giơ tay đấm một quyền qua.

Nhưng mà lão già hừ lạnh một tiếng, trở tay trực tiếp tóm lấy cổ tay hắn ta.

"Răng rắc!"

"A!"

Người đàn ông trung niên kêu thảm thiết, ở trong mắt Dương Bách Xuyên, hắn ta đã bị lão già sống sờ sờ xé toạc một cánh tay vứt trên mặt đất.

Ngay sau đó trong tiết hét của người đàn ông trung niên, chỉ thấy lão già lại phất tay tóm lấy đầu của người đàn ông trung niên.

"A..."

Người đàn ông trung niên tức khắc hét thảm, nhưng Dương Bách Xuyên lại cảm nhận được cánh tay mình đang truyền đến từng luồng chân khí, hắn thầm hít hà một hơi trong lòng, lúc này mới phát hiện người đàn ông trung niên đã bị lão già không biết dùng thủ đoạn gì luyện hóa sưu hồn.

Trong nháy mắt người đàn ông trung niên đã trở nên khô héo.

Trang Tất Phương ở cách đó không xa mở to hai mắt nhìn, vẻ mặt vô cùng hoảng sợ, hắn ta hưng phấn tìm tiểu sư thúc Hoa Thiếu tới để giết tiện dân, không ngờ tiện dân lại trở tay luyện tiểu sư thúc Hoa Thiếu thành người khô.

Trang Tất Phương nuốt một ngụm nước miếng, nhanh chân bỏ chạy, hắn ta rõ ràng cảm nhận được hơi thở truyền đến từ trên người tiện dân còn mạnh hơn gia gia của hắn trăm ngàn lần.

Phải biết rằng gia gia của Trang Tất Phương chính là một vị Nhị Chuyển Địa Tiên, hơi thở của tiện dân này mạnh hơn gia gia hắn ta, chứng tỏ rằng tiện dân này còn mạnh hơn cả gia gia của hắn ta.

Hơn nữa tiểu sư thúc Hoa Thiếu có tu vi Phân Thần Cảnh Ngũ Hành Phân Thân viên mãn đã trực tiếp bị hạ gục trong nháy mắt...

Tu vi cường đại cỡ này khiến lá gan Trang Tất Phương như muốn nứt ra, hắn ta biết lần này mình quả thật đã đá trúng ván sắt rồi, sau khi phản ứng lại hắn ta lập tức bỏ chạy, giờ phút này chạy trốn mới là điều quan trọng nhất.

...

Dương Bách Xuyên nhìn thấy Trang Tất Phương chạy, nhưng hắn không lên tiếng, bởi vì hắn biết lão già tự nắm rõ.

Giờ phút này, điều mà hắn quan tâm nhất chính là khi lão già sưu hồn của người đàn ông trung niên, hắn mới biết được người đàn ông trung niên có tên là Hoa Thiếu, là tiểu đệ tử của Trang Tính trưởng lão Thiên Nguyên Tông, mà Trang Tất Phương lại là tôn tử của trưởng lão Thiên Nguyên Tông.

Đương nhiên đây không phải là trọng điểm, trọng điểm là từ trong ký ức đã lấy được từ việc sưu hồn Hoa Thiếu, hắn biết được Tinh Thần Môn của nhị sư huynh quả thật đã bị Thiên Nguyên Tông chiếm đoạt địa bàn. Hơn nữa vào năm nghìn năm trước bọn họ còn từng chém giết Tinh Thần Môn, cuối cùng Tinh Thần Môn bị đánh bại đành phải phong bế sơn môn, Tổ sư gia của Thiên Nguyên Tông quả thật đã bày ra cấm chế cường đại ở ngay trước sơn môn của Tinh Thần Môn, hoàn toàn phong kín Tinh Thần Môn ở trong đó.

Mà tổ sư gia của Thiên Nguyên Tông đã phong ấn Tinh Thần Môn năm đó cũng đã phi thăng thượng giới vào ba nghìn năm trước rồi. Hiện tại Thiên Nguyên Tông quả thật đã trở thành tông môn đệ nhất trong bán kính ngàn dặm của núi Tinh Thần, thay thế địa trí của Tinh Thần Môn, là một kiểu “tu hú chiếm tổ” điển hình.

Hiện giờ Thiên Nguyên Tông có khoảng mấy ngàn đệ tử, tông môn có Địa Tiên tọa trấn, có Thái Thượng trưởng lão là Tam Chuyển Địa Tiên...

Chung quy lại là rất mạnh.

Dương Bách Xuyên có thể nhìn thấy ký ức sưu hồn đó, đương nhiên sư phụ Vân Thiên Tà cũng có thể nhìn thấy.

Lão già không để ý đến Trang Tất Phương đang chạy trốn mà bắt đầu tiêu hóa ký ức của Hoa Thiếu, vài phút sau lão già lạnh giọng mắng: "Chết tiệt."

Ngay sau đó ông lắc mình xuất hiện trước lối vào sơn môn của Thiên Nguyên Tông ở phía tây Tinh Thần Môn, bỗng nhiên tung một chưởng vào trong rừng rậm.

"Ầm vang!"

Tiếng động lớn tựa như núi lở đất dời vang lên.

Ở trong tầm mắt của Dương Bách Xuyên, một chưởng của lão già trực tiếp phá hủy khu rừng rậm có diện tích hai, ba hoặc bốn trăm mét, rồi sau đó một toà sơn môn xuất hiện, chính là Thiên Nguyên Tông đã nhắc đến bên trên.

Dương Bách Xuyên hít sâu một hơi, hắn đã biết được từ trong ký ức sưu hồn của Hoa Thiếu rằng mảnh rừng này cũng không phải là một khu rừng đơn giản mà là đại trận bảo vệ sơn môn của Thiên Nguyên Tông, chính là đại trận do tổ sư gia và trưởng lão qua các thời kỳ của Thiên Nguyên Tông đã kết hợp bố trí, nhưng hiện tại lại lão già phá vỡ bằng một chưởng dưới cơn tức giận.

Ở trong mắt Dương Bách Xuyên, quả thật lão già mạnh đến không gì cản nổi.

Trong ký ức sưu hồn của Hoa Thiếu, tuy rằng khá là mơ hồ về tu vi của tổ sư gia và trưởng lão qua các thời kỳ của Thiên Nguyên Tông, nhưng Dương Bách Xuyên đoán bọn họ ít nhất cũng phải có cấp bậc Địa Tiên.

Nhưng mà giờ phút này, đại trận hộ sơn do mấy nhân vật Địa Tiên đó bày ra lại không hứng nổi một kích dưới tay lão già nhà mình, có thể thấy được lão già mạnh tới nhường nào, ngay cả chính hắn cũng không thể nào tưởng tượng ra nổi.

Một chưởng đã phá hủy đại trận hộ sơn của Thiên Nguyên Tông, ngay sau đó Dương Bách Xuyên nhìn thấy lão già lại giơ tay lên, một chưởng khác trực tiếp đánh thẳng vào sơn môn rộng lớn của Thiên Nguyên Tông.

Một chưởng khổng lồ được tung ra, che kín cả bầu trời.

"Uỳnh!"

Ngay sau đó sơn môn của Thiên Nguyên Tông đã trở thành một đống đổ nát.

"To gan!"


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK