Mục lục
Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hơn một vạn ma chúng của Ma tộc đã tiêu đời. Đại yêu Vân Môn gia nhập, sau đó lại có người của các đại thánh địa tham gia, cuộc tàn sát gần như chỉ nghiêng về một chiều, trận chiến kết thúc.

Tứ đại kim cương - thuộc hạ của lão đầu vẫn đang bị thần thú Tiểu Phượng hoàng và nghé con quấn chân, mặc dù vẫn đang tấn công lẫn nhau nhưng có vẻ cũng không cầm cự được lâu nữa.

Đúng lúc này, lão ma đầu đột nhiên lên tiếng.

Gã nói với Dương Bách Xuyên: “Tiểu tử, không ngờ ngươi lại dám tính kế sau lưng ta, dám trở lại đây. Cũng tốt, hôm nay bổn quân sẽ tính cả nợ cũ lẫn nợ mới một thể. Cho đại nhân nhà ngươi ra mặt đi, tiểu tử như ngươi không có đủ tư cách để bổn quân động thủ. Khi nào giải quyết xong đại nhân nhà ngươi thì bổn quân sẽ cho cả tiểu tử ngươi lên đường theo.”

Nghe lão ma đầu nói vậy, Dương Bách Xuyên cảm thấy hơi buồn cười, hắn biết đối phương đang thử thăm dò mình. Hắn cười lạnh: “Sao nào, lão ma đầu nhà ngươi cũng biết sợ hả?”

Mấy lần chạm trán trước đó, lão đầu tử và Hắc Liên đều giúp hắn đối phó với lão ma đầu. Hiện tại Dương Bách Xuyên gần như đã trở thành bóng ma ám ảnh trong lòng đối phương rồi.

“Hừ, tiểu tử chán sống hả. Nếu là mấy chục năm trước thì bổn quân có lẽ còn kiêng kị ngươi ba phần, nhưng hôm nay thì bổn quân sẽ làm ngươi sống không bằng chết. Mặc cho ngươi có ai đứng ra bảo vệ, hôm nay ngươi cũng khó thoát khỏi cái chết.” Lão ma đầu Vu Minh Tuyền có phần tức giận, đúng là gã vẫn khá kiêng dè Dương Bách Xuyên.

Các Tán Tiên nghe thấy cuộc đối thoại giữa Dương Bách Xuyên và lão ma đầu, tất cả đều dậy sóng trong lòng.

Nghe có vẻ như sau lưng Dương Bách Xuyên còn có nhân vật lớn chống lưng?

Nhân vật lớn đến mức lão ma đầu cũng phải kiêng kị.

Chuyện này…

Bản thân Dương Bách Xuyên đã ghi hận việc bọn họ tính kế với Vân Môn, nếu bây giờ đằng sau Dương Bách Xuyên còn có sự tồn tại của một nhân vật lớn khác, sợ rằng… Mấy lão già bọn họ không dám nghĩ tiếp nữa.

Đại nhân vật đứng sau Dương Bách Xuyên có thể khiến lão ma đầu phải kiêng dè, điều này chứng tỏ cái gì?

Chứng tỏ rằng đằng sau Dương Bách Xuyên là một nhân vật còn lợi hại hơn cả lão ma đầu.

Người ta có sư môn đấy!

Trong khi mọi người đang thấp thỏm không yên, Dương Bách Xuyên cũng lên tiếng, hơn nữa những lời hắn nói ra còn làm bọn họ đứng tim.

Dương Bách Xuyên nói với đám đại yêu: “Bày trận giết chết năm tên khốn kiếp này, để lại lão ma đầu cho ta.”

Khi năm người Nạp Lan Ngự Phong nghe thấy Dương Bách Xuyên gọi mình là năm tên khốn kiếp, còn giơ tay chỉ về năm người bọn họ…

“Láo xược, tiểu bối to gan…”

Thiên Lang Chân Quân là người đầu tiên đưa ra phản ứng, ông ta giận dữ mắng Dương Bách Xuyên.

“Ha ha, sao vậy? Giận à? Nhân lúc ta không có mặt, các ngươi đường đường là tiền bối chính đạo mà lại mưu hại Vân Môn bé nhỏ của ta, chẳng phải là rất sảng khoái hay sao?” Dương Bách Xuyên cười khẩy.

Hỏi xong, hắn lạnh lùng nói: “Chửi mắng bọn ngươi khốn kiếp còn là nhẹ nhàng chán. Thế này nhé, bây giờ Dương Bách Xuyên ta cho các người một cơ hội, tự vẫn đi, bằng không ta sẽ nghiền xương đám rùa già các ngươi thành tro.”

“Ăn nói ngông nghênh thật, bổn toạ muốn xem Dương Bách Xuyên có bản lĩnh gì.” Nạp Lan Ngự Phong hừ lạnh.

Lúc này, Dương Bách Xuyên lười chăng thèm tốn nước bọt với đám khốn kiếp kia, hắn cất giọng nói với bọn Tử Hoàng: “Giết được thì giết. Nếu không đủ sức giết thì ta sẽ dùng trận pháp vây hãm, khiến bọn họ hao mòn dần. Người của ngũ đại thánh địa Tu Chân Giới mà tới can thiệp vào thì giết tất, một người đến thì giết một người.”

Dứt lời, ánh mắt sắc bén như dao của Dương Bách Xuyên trực tiếp nhắm thẳng vào Diệu Tiên cung chủ của Thông Tiên Cung và Thánh Chủ Đao Chủng. Nếu xét thật kĩ thì hai người này khi xưa cũng từng giúp đỡ hắn, vì vậy Dương Bách Xuyên muốn nhớ chút tình bạn cũ.

Nhưng, thái độ của hắn vẫn không khách khí chút nào, hắn nói: “Hai vị cũng tham gia vào việc mưu hại Vân Môn của ta, lần này Dương Bách Xuyên ta sẽ coi như các ngươi bị ép vào thế bất đắc dĩ. Vậy phải xem biểu hiện của các ngươi thôi, nếu chủ động ra tay tiêu diệt Ma tộc thì chuyện này xem như xí xoá.

Sau này, Dương Bách Xuyên ta và toàn thể Vân Môn Tiên Cảnh cũng sẽ không tính toán so đo với các người. Nếu các ngươi muốn tham gia vào những sự việc về sau, ta nhất định không hề cản trở, nhng chút tình cảm xưa cũ giữa chúng ta cũng sẽ bị xoá bỏ. Hôm nay, các ngươi đứng cùng phe với mấy tên Tán Tiên khốn kiếp này, ta muốn lấy mạng già của bọn hắn.

Đừng nghi ngờ ta có bản lĩnh đó hay không. Ta chỉ khuyên các ngươi một câu, hoặc các ngươi có thể coi đó là lời cảnh cáo. Đó là đừng can dự vào.”

Giờ phút này, Dương Bách Xuyên tỏ ra ngang ngược độc đoán vô cùng, đằng đằng sát khí, không thèm để ý đến cảm nhận của Diệu Tiên và Thánh Chủ Đao Chủng mà nói thẳng luôn.

Diệu Tiên và Thánh Chủ Đao Chủng đã hiểu ý của Dương Bách Xuyên. Sau đây sẽ là trận chiến giữa thần tiên, các người chớ chõ mũi vào. Nếu các ngươi dám nhúng tay vào chuyện này, đừng trách Dương Bách Xuyên đồ sát cả thánh địa nhà ngươi.

Lúc này, Diệu Tiên và Thánh Chủ Đao Chúng không dám nghi ngờ phát biểu của Dương Bách Xuyên. Các nàng và Dương Bách Xuyên từng qua lại với nhau, đều hiểu rõ tính tình Dương Bách Xuyên, cũng biết tốc độ phát triển của hắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK