Mục lục
Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi Dương Bách Xuyên phá vỡ kết giới rồi tiến vào, âm thanh giết chóc lập tức vang bên tai.

Hắn nhìn qua thì phát hiện một khung cảnh say đắm lòng người.

Nơi này mới chính là chỗ bị ẩn giấu, bên ngoài kết giới chỉ là lối vào.

Vừa ngẩng đầu thì giật mình, tiếng hô giết vang bên tai, hắn phát hiện mười tên thuộc hạ đại yêu của mình lại đang chém giết lẫn nhau…

Ngoại trừ mười đại yêu kia thì không phát hiện ra bất cứ kẻ địch nào khác.

“Dừng tay…”

Dương Bách Xuyên gầm lên.

Tiếng quát này của hắn chẳng những không làm cho bọn họ dừng đánh nhau, mà khiến cho một đại yêu nghe thấy, dẫn theo đại yêu đi về phía hắn với vẻ mặt đằng đằng sát khí.

“Rống rống…”

Hai đại yêu gầm lên rồi tấn công về phía hắn, giống như giữa họ có thâm cừu đại hận.

Dương Bách Xuyên né đòn tấn công của thuộc hạ, hắn vừa gọi bọn họ vừa dùng thần thức để rống giận, nhưng không hề có chút tác dụng, từ ánh mắt của đại yêu, Dương Bách Xuyên nhìn thấy từng tia sáng đỏ sẫm đang di chuyển.

Bản thân hắn cảm nhận được một luồng khí chui vào trong cơ thể, không tiếng động nhưng không giống linh lực…

Hắn cũng ngửi thấy mùi hương kỳ lạ.

Lúc này, Dương Bách Xuyên giật mình, hắn đã đoán được là gì.

Độc!!!

Sau khi ở cạnh Lục Yên Chi, Dương Bách Xuyên cũng hiểu biết chút về độc, nghe Lục Yên Chi nói, độc càng mạnh thì càng vô hình, có loại thậm chí còn mang mùi hương quỷ dị.

Có thể khiến người ta sinh ra các loại ảo giác, mê hoặc nguyên thần...

Khó lòng phòng bị!

Loại độc này khi vận công sẽ làm tăng tốc độ khuếch tán độc trong cơ thể.

Vừa tránh sự truy giết của hai đại yêu đang mất đi tâm trí, vừa vội vàng vận công hóa giải luồng khí độc quỷ dị trong cơ thể, điều khiến Dương Bách Xuyên khiếp sợ là, Càn Khôn Tạo Hóa Quyết không vận công thì vẫn ổn, nhưng khi vận chuyển, luồng khí hay nói đúng hơn là độc tố trong cơ thể lại hợp nhanh hơn, trực tiếp dung nhập vào trong chân nguyên.

Lúc này, Dương Bách Xuyên cảm nhận được một luồng sức mạnh tiến thẳng vào ý thức hải, muốn đi về phía nguyên thần.

Dương Bách Xuyên hoảng sợ, vội hô lên: “Hắc Liên...”

Độc vào trong cơ thể thì hắn có cách, nhưng một khi nguyên thần bị độc tố xâm nhập thì hắn không có cách nào cả, may mà ý thức hải có Hắc Liên, lúc này chỉ có thể trông cậy Hắc Liên sẽ bảo vệ được nguyên thần.

Giây sau, Hắc Liên bùng sáng, ánh sáng đen tỏa ra trực tiếp cắn nuốt độc tố đang chạy về phía nguyên thần.

Dương Bách Xuyên cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng vào lúc này, thân thể của hắn cũng gặp phải phiền phức, độc tố đang lan tràn khắp nơi trong cơ thể.

Thân thể hắn như nhũn ra...

Thần kinh cũng bắt đầu tê dại.

Dương Bách Xuyên vội vàng gọi hai mệnh tinh, Thái Dương Thái Âm vận chuyển, cánh cửa U Đô và chuông Đông Hoàng cũng xuất hiện ở đan điền trong cơ thể.

Ngay sau đó, Dương Bách Xuyên thở ra một ngụm khí đục, độc trong cơ thể đã bị hai mệnh tinh hấp thu.

Nhưng rất chậm.

Dù là như thế nhưng Dương Bách Xuyên cũng không cần lo lắng bản thân mất đi tâm trí, biến thành như đám đại yêu.

Lúc này, bên tai vang lên tiếng va chạm.

Trong nháy mắt, hai đại yêu đang đuổi theo hắn đột nhiên ngã xuống đất như ngất đi, sau đó tám đại yêu còn lại cũng ngừng chiến đấu, lần lượt ngã xuống.

Dương Bách Xuyên sửng sốt, trong lòng vô cùng khiếp sợ.

Hắn không biết đây là độc gì mà lại có uy lực lớn như vậy, lại có thể độc ngã được đám đại yêu cấp bậc Thiên Yêu dưới tay hắn?

Lúc này, Dương Bách Xuyên nghe được tiếng bước chân cách đó không xa, hắn đảo mắt một vòng rồi dứt khoát nằm trên mặt đất giả ngất.

Hắn cũng muốn xem thử, người phía sau là ai.

Rõ ràng bọn họ bị lừa, chắc chắn tiểu Phượng Hoàng và đám đại yêu cũng như vậy.

Mặc dù bị thương nhưng không chết, chỉ là một đám ngất xỉu xụi lơ.

Có lẽ người ở phía sau kia cũng không muốn giết chết bọn họ lập tức.

Liệu người kia có phải Vạn Độc Vương đã hạ độc cho Viên Tiểu Lôi không?

Sau khi giả ngất Dương Bách Xuyên nghĩ, cơ thể vẫn đang hóa giải khí tộc chui vào.

Lúc này hắn mới phát hiện, đâu đâu khắp đất trời đều có mùi hương quỷ dị kia, có lẽ đều là độc.

Hoa cỏ khắp nơi, chẳng trách mọi người đều trúng chiêu.

“Hahaha...lại là Thiên Yêu, ông trời quả là đang giúp lão phu!”

“Haha, chúc mừng sư tôn, có đám Thiên Yêu lần này, công phu độc của người sẽ tăng mạnh, phi thăng thành tiên chỉ là chuyện sớm muộn...”

Ngay lúc này, Dương Bách Xuyên nghe được cuộc trò chuyện giữa hai người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK