Mục lục
Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hơn nữa, điều kiện của La Phù đạo quân cũng không phải quá hà khắc, chỉ cần hậu nhân của ông vẫn còn huyết mạch ở Sơn Hải Giới, hắn sẽ đi tìm, có lẽ là không quá khó.

“Được, ta đáp ứng với tiền bối, có điều dù sao thì tiền bối cũng phải đưa manh mối cho ta chứ? Nếu không ta có gặp họ thì cũng không biết ~” Dương Bách Xuyên vì sư phụ, vì thiên tài địa bảo trong tam cung lục viện của La Phù, hắn cũng muốn đồng ý với La Phù đạo quân.

Một tia chấp niệm, hay nói đúng hơn là thần hồn của La Phù đạo quân, sau khi nghe được Dương Bách Xuyên đồng ý, ông lão liền vui vẻ nói: “Đương nhiên rồi, thật ra tìm hậu nhân của ta rất đơn giản, ở trong điện La Phù có một giọt máu của ta, ngươi mang theo máu của lão phu, nếu gặp phải hậu nhân của ta thì máu sẽ nổ tung, lão phu cũng không làm khó ngươi, chỉ cần ngươi giúp ta, tận lực tìm kiếm ba năm là được.

Nếu như sau ba năm vẫn không tìm thấy, coi như bọn họ không còn nữa, nếu tìm thấy thì ở trong điện La Phù, lão phu có để lại vật chí bảo của La Phù, ngươi cứ giao cho hậu nhân của ta là được…”

La Phù đạo quân quả thật cũng không làm khó Dương Bách Xuyên, điều kiện này hắn hoàn toàn có thể tiếp nhận.

Dương Bách Xuyên gật đầu nói: “Được, tiền bối yên tâm, ta thề sau khi ra ngoài, nhất định sẽ huy động toàn bộ lực lượng để tìm kiếm.”

La Phù đạo quân gật đầu cảm tạ: “Đa tạ, ngươi qua đây, lão phu truyền cho ngươi phương pháp để đi lại trong tam cung lục viện La Phù.”

Nghe vậy, Dương Bách Xuyên bước nhanh, ngay sau đó La Phù đạo quân vươn tay, ngón tay nhanh như chớp điểm lên mi tâm của Dương Bách Xuyên, ngay lập tức trong đầu hắn xuất hiện một lượng tin tức rất lớn…

Đầu trướng đâu, bên tai Dương Bách Xuyên nghe được giọng của La Phù đạo quân: “Cuối cùng một tia chấp niệm này của lão phu cũng hoàn thành sứ mệnh, tiểu tử có duyên gặp lại.”

Dứt lời, chỉ thấy chấp niệm của La Phù đạo quân hóa thành tia sáng, biến mất ngay trước mắt Dương Bách Xuyên.

Dương Bách Xuyên cũng không cảm thấy kỳ quái khi nhìn thấy cảnh này, hắn biết thứ biến mất không phải là La Phù đạo quân chân chính, đó chỉ là chấp niệm của ông, sau khi giải quyết xong tâm nguyện hoặc có thể nói là chuyển chấp niệm của ông lên người hắn, La Phù đạo quân tiêu tán cũng là lẽ bình thường.

Một lát sau, đầu óc Dương Bách Xuyên khôi phục lại như cũ, tiêu hóa xong lượng thông tin mà La Phù đạo quân truyền thụ, trong lòng hắn ngập tràn mừng rỡ.

Trong lượng tin tức mà La Phù đạo quân truyền thụ bao gồm cả bản đồ của cả đạo cung La Phù và phương thức để tiến vào tam cung lục viện.

Đương nhiên còn có một nơi quan trọng nhất của đạo cung La Phù – điện La Phù.

Muốn đi vào những nơi này đều cần những phương thức đặc biệt, nếu không thì phải vượt qua kết giới mới có thể vào, giống như quy tắc ở cung Tu Đạo, phải lĩnh hội được chân lý tu đạo mà La Phù đạo quân để lại, thì mới có thể tiến vào cung Lưu Ly.

Sau khi Dương Bách Xuyên đạt được những tin tức này từ La Phù đạo quân, đồng nghĩa với việc có được giấy thông hành, không cần phải đi cảm ngộ hay là hoàn thành nhiệm vụ giống như người khác mới có thể vào, hắn có thể trực tiếp thông qua.

Xem ra những nơi như tam cung lục viện đương nhiên sẽ có thiên tài địa bảo, hắn hoàn toàn có thể vào đó vơ vét trước, không có gì sảng khoái hơn chuyện này.

Còn về chuyện hắn đáp ứng sẽ tìm hậu nhân cho La Phù đạo quân, thật ra cũng không phải là không làm được, chỉ cần huyết mạch của La Phù đạo quân vẫn chưa tuyệt, dùng máu đạo quân để cảm ứng, muốn tìm ra cũng không phải là quá khó.

Mặc dù La Phù đạo quân nói thê nhi của ông là người bình thường, nhưng thân là La Phù đạo quân sao có thể không thể lại đường lui cho thê nhi mình, đã ba vạn năm, hắn nghĩ có lẽ hậu nhân của ông vẫn còn ở Sơn Hải Giới, thậm chí còn có khả năng trở thành đại gia tộc, nếu như vậy thì việc tìm kiếm sẽ không khó khăn.

Có điều, theo như La Phù đạo quân nói, thê nhi mà ông để lại ở thế tục giới không biết được thân phận của ông, nếu như biết, sợ là hậu nhân của ông sớm đã tìm tới đạo cung La Phù rồi.

Những đồ quan trọng mà La Phù đạo quân để lại đều nằm ở điện La Phù, hơn nữa còn là cho hậu nhân của ông, người khác cũng không thể lấy được, phải dùng huyết mạch chi lực mới có thể mở.

Về bí mật cuối cùng Thiên Trảm của Sơn Hải Giới, nghe xong quả thật là chấn động, La Phù đạo quân đã tự nghiên cứu ra một bí pháp để vượt qua Thiên Trảm, đúng là không cần đợi tu luyện tới Đại Thừa, tu vi Xuất Khiếu cũng có thể đi qua được Thiên Trảm để sang Tu Chân Giới.

Không thể không nói, La Phù đạo quân chính là một thiên tài tuyệt thế.

Thiên Trảm chính là cây cầu bắc từ Sơn Hải Giới sang tới Tu Chân Giới, nhưng nơi này lại có đủ các loại hạn chế sức mạnh, nguy hiểm là điều đương nhiên, nếu không thì cũng chẳng cần tu luyện tới Đại Thừa mới vượt qua Thiên Trảm.

Vô số năm qua, tất cả mọi người đều cho rằng như vậy, muốn đi qua Thiên Trảm thì tu vi nhất định phải đạt tới Đại Thừa.

Ràng buộc thần thoại này lại bị La Phù đạo quân phá vỡ.

Có thể nói, La Phù đạo quân là người đầu tiên biết được Xuất Khiếu kỳ cũng có thể vượt qua Thiên Trảm, hiện tại Dương Bách Xuyên chính là người thứ hai biết điều đó.

Không thể không nhắc tới, lần này có thể gặp được La Phù đạo quân chính là cơ duyên lớn của hắn.

Nhưng điều khiến Dương Bách Xuyên hoài nghi là, nhìn từ mọi mặt, núi La Phù là một thế lực rất mạnh, nhưng vì sao lại biến thành một bí cảnh tịch diệt?

Không có lý do gì mà một thế lực cường đại như núi La Phù lại trở thành như vậy.

Nó hoàn toàn trơ trọi hoặc giống như một di tích sau khi bị người phá hủy.

Nơi này không nên như thế này.

Dựa theo chấp niệm của La Phù đạo quân, ông là một nhân vật kỳ tài ngút trời, sáng lập ra giáo phái nhưng lại cô đơn tịch mịch.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK