Mục lục
Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Nửa năm? Không được, thời gian quá dài, ta không thể chờ đợi lâu như vậy?” Dương Bách Xuyên lắc đầu tiếp tục nói: “Nếu như cộng thêm hai bọn ta, ba người chúng ta cùng lên thì có thể chắc chắn bắt được con rệp mà ngươi nói không?”

Nghe thấy Dương Bách Xuyên nói vậy, Thú Ngũ Hành ngây ngẩn cả người, vốn dĩ hắn ta cứ tưởng sau khi Dương Bách Xuyên thu phục mình trở thành vật cưỡi thì vận mệnh của hắn ta chỉ có thể lên núi đao xuống biển lửa theo lời chủ nhân nói.

Dương Bách Xuyên đưa ra yêu cầu là cần cỏ Ngũ Hành, Thú Ngũ Hành lại nghĩ là chủ nhân sẽ bắt hắn ta đi chịu chết, bắt hắn ta phải đi chiến đấu một mất một còn với kẻ thù không đội trời chung.

Không ngờ chủ nhân này lại nói một câu, cộng thêm hai người bọn họ?

Đây là điều Thú Ngũ Hành sẽ không ngờ tới, Thú Ngũ Hành chỉ nghĩ đã làm chủ nhân thì chắc chắn sẽ không đi mạo hiểm, hiện giờ xem ra chủ nhân này cũng không tệ lắm, không có ý nghĩ để cho Thú Ngũ Hành đi chịu chết.

Sau khi suy nghĩ một hồi, Thú Ngũ Hành nói: “Chủ nhân, nếu như cộng thêm hai người các ngươi thì chúng ta vẫn có cơ hội, đương nhiên cho dù chém không được con rệp kia thì ta và ngươi cùng nhau ngăn cản con rệp kia, để chủ mẫu đi hái cỏ Ngũ Khí Triều Nguyên cũng thuận lợi.”

“Tốt, cứ làm như thế đi, mục đích của chúng ta chủ yếu là cỏ Ngũ Khí Triều Nguyên, lấy được linh dược mới là điều quan trọng, chỉ cần cố gắng tránh là được chứ không cần liều mạng, ở đây vậy, ngươi dẫn đường đi, chúng ta vừa đi vừa nói tình hình.”

Lúc này Dương Bách Xuyên bấm tay tính toán, từ khi xuất môn đến bây giờ tính ra cũng đã qua hơn một tháng, hắn không thể nào chờ nửa năm sau để Thú Ngũ Hành vượt qua đại thiên kiếp mới nghĩ cách đi kiếm cỏ Ngũ Khí Triều Nguyên được, cho dù hắn có thể chờ thì Tinh Thần Môn cũng không đợi được.

“Mời chủ nhân và chủ mẫu ngồi lên.”

Hiện giờ Thú Ngũ Hành đã hoàn toàn thần phục Dương Bách Xuyên, không dám giở trò bịp bợm gì nữa, vội vàng để Dương Bách Xuyên và Thương Vũ Tình ngồi lên lưng hắn ta, ngoan ngoãn làm vật cưỡi. Sau khi bị Dương Bách Xuyên dạy dỗ một phen, trong lòng Thú Ngũ Hành chỉ muốn lấy lòng chủ mẫu chứ không dám có bất kỳ sự bất kính nào.

Còn đi nịnh bợ cả Thương Vũ Tình, miệng gọi nàng là chủ mẫu.

Sắc mặt Thương Vũ Tình đỏ lên, cũng không nói gì.

Dương Bách Xuyên mỉm cười nói: “Tiểu tử này, ngươi cuối cùng cũng biết điều rồi, biểu hiện không tệ, tiếp tục cố gắng đi.” Hắn khen Thú Ngũ Hành một câu, sau đó gật đầu ra hiệu cho Thương Vũ Tinh nhảy lên ngồi trên lưng Thú Ngũ Hành.

Thú Ngũ Hành thân dài ba thước, hình thể khổng lồ, hắn cõng ba người trên lưng cũng không có chút vấn đề nào.

Sau khi Thương Vũ Tình ngồi lên xong, Thú Ngũ Hành vững chắc bay lên, tứ chi giẫm lên trong không khí giống như là giẫm lên mặt đất, có thể giữ vững thăng bằng mà chạy trên không trung.

Dương Bách Xuyên cũng có thể cảm nhận được, tứ chi của Thú Ngũ Hành có khí ngũ hành cuồn cuộn không ngừng hội tụ, cung cấp cho Thú Ngũ Hành sử dụng.

Tuy là tên này không có cánh nhưng vẫn có thể chạy như điên trên không trung và phi hành mà không có bất kỳ khác biệt gì với có cánh, cũng không có chút cảm giác xóc nảy nào.

Dương Bách Xuyên ngồi trên lưng Thú Ngũ Hành, trong lòng rất vui sướng, cuối cùng cũng có vật cưỡi thay cho việc đi bộ rồi, tướng mạo của Thú Ngũ Hành uy mãnh nhưng không hung ác lại còn có thể so với tu vi Độ Kiếp kỳ, cưỡi trên lưng nó quả thật rất đẹp rất phong cách.

Vừa chạy đi, Dương Bách Xuyên vừa hỏi: “Đúng rồi, ngươi nói thử xem kẻ thù không đội trời chung là con rệp mà ngươi nhắc tới rốt cuộc như thế nào vậy? Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng.”

“Hồi bẩm chủ nhân, thật ra con rệp kia là một con rắn năm đầu, nó giống như ta, cũng có thể hấp thụ lực Ngũ Hành của trời đất. Hắn ta là một con rắn thân dài có năm cái đầu lưỡi, cũng có năm cái mạng, quan trọng nhất là năm cái đầu rắn, năm đầu rắn có thể phun ra ngũ độc ngũ khí, rất đáng sợ, năm đầu rắn độc có thể ăn mòn Nguyên Thần, hóa đá thép mục, đều độc hại đối với thân thể và Nguyên Thần.

Đến lúc đánh nhau với hắn ta, chủ nhân và chủ mẫu phải tuyệt đối cẩn thận nọc độc của rắn năm đầu, một khi trúng độc thì không chết cũng coi như mất nửa cái mạng, quan trọng là sau khi trúng độc thì rất khó giải độc, ta và con rệp đó đều được xưng là Ngũ Hành, rắn độc năm đầu, ngũ hành đan xen rất đáng sợ.”

Lúc nói chuyện, Thú Ngũ Hành vẫn bày ra dáng vẻ rất sợ hãi, rõ ràng là đã từng nếm trải thiệt thòi.

Dương Bách Xuyên và Thương Vũ Tình hết sức lưu ý điểm này, người có thể khiến Thú Ngũ Hành kiêng dè như thế thì rắn năm đầu cũng không phải hạng người đơn giản.

“Tên năm đầu kia ở đâu?” Dương Bách Xuyên hỏi.

“Hồi bẩm chủ nhân, rắn năm đầu đang ở Đầm Hàn Bích Ba cách đây sáu mươi dặm, chỗ ở của con rệp đó vốn là nơi âm lãnh máu lạnh nhất, cỏ Ngũ Khí Triều Nguyên sinh trưởng bên cạnh Đầm Hàn Bích Ba, cỏ Ngũ Khí Triều Nguyên vốn dĩ là bảo dược do tinh hoa ngũ khí của thiên địa sinh ra, ngày thường bị con rệp kia chiếm lĩnh gắt gao, sinh linh trong phạm vi mười dặm tới gần đều bị con rệp đó giết chết bá đạo ngay tại chỗ.


Cách ba trăm năm mới xuất hiện một gốc cỏ Ngũ Khí Triều Nguyên được sinh ra, quá trình sinh trưởng cần ba trăm năm, lại thêm ba trăm năm nữa mới trưởng thành. Ở Đầm Hàn Bích Ba cũng sinh trưởng được ba gốc cây, thời gian trưởng thành của ba gốc này cũng khác nhau, tính toán thời gian thì lúc này chắc cũng có một gốc trưởng thành rồi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK