Mục lục
Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kỳ thật Dương Bách Xuyên cũng lo Mặt Sẹo sẽ ngáng chân mình vào lúc này nên cố ý thăm dò, bây giờ xem ra chắc Mặt Sẹo sẽ không ra tay, sẽ chỉ đứng xem trò vui.

Mà hoàn toàn chính xác, lúc này tình huống trong cơ thể Dương Bách Xuyên đã vô cùng hỏng bét, xương cốt sau khi bị m Phong xâm nhập đã càng lúc càng nghiêm trọng, kinh mạch cơ thể từ trong ra ngoài đều có cảm giác bị đốt cháy, chân khí của hắn cơ bản đã không còn hiệu quả chống đỡ.

"Chẳng lẽ cứ chết như vậy sao?" Trong lòng Dương Bách Xuyên tự nói một câu.

Ngay sau khi những lời này vang lên trong lòng, một giọng nói quen thuộc vang lên.

"Thằng nhóc thối, mới đó mà đã muốn từ bỏ rồi sao? Con đúng là phế vật mà, chỉ là một Phong Hỏa Kiếp của Kim Đan Kỳ cũng đã khiến con sinh lòng e sợ, sau này uy lực đại thiên kiếp của Độ Kiếp Kỳ còn lớn hơn, nếu như con đã có tâm thái thế này thì có mười vạn trăm vạn cái mạng thì cũng chỉ có một con đường chết.

Nếu như cả một thiên kiếp thử thách Kim Đan mà con cũng không chống lại nổi thì chết sớm đầu thai sớm, miễn cho vi sư mất mặt." Giọng nói chửi bới không ngừng Dương Bách Xuyên vừa xuất hiện ngay trong đầu Dương Bách Xuyên này chính là sư phụ Vân Thiên Tà của hắn.

Dương Bách Xuyên nghe thấy giọng nói của Vân Thiên Tà thì chẳng hiểu sao cảm thấy trong lòng yên ổn lại, nghe thấy giọng nói quen thuộc của ông, tiếng chửi bới đã lâu không nghe, ngược lại trong lòng cảm thấy yên tâm.

Dương Bách Xuyên vội vàng già mồm nói: "Lão già đáng chết, có phải lúc người cắn nuốt bổn nguyên thạch trong bình Càn Khôn đã sớm tỉnh hay không?"

"Đúng thì sao? Chẳng lẽ chuyện gì con cũng muốn trông chờ vi sư hay sao? Vi sư nói cho con biết, bây giờ con đã bước chân vào thế giới tu chân giả chân chính, từ nay về sau những gì con phải đối mặt sẽ tàn khốc hơn trên Trái Đất của con nghìn lần vạn lần, con đường sau này của con chỉ có thể dựa vào chính bản thân con. Đừng hi vọng vi sẽ sẽ giúp đỡ con, nếu không thành tựu của con chỉ dừng lại ở bước này thôi. Một thiên kiếp Kim Đan nho nhỏ cũng khiến con sinh lòng sợ hãi thì con còn có thể làm gì?"

"Ai nói con từ bỏ. Chỉ là tiểu thiên kiếp mà thôi, đương nhiên con có thể vượt qua được." Dương Bách Xuyên mạnh miệng không thừa nhận.

Vân Thiên Tà hừ lạnh nói: "Hừ, trước mặt vi sư còn mạnh miệng. Thằng nhóc thối con hãy nhớ kỹ, tuy rằng thiên kiếp đáng sợ nhưng là thử thách của Thiên Đạo, là thử thách thì có trừng phạt, cũng có phần thưởng. Thiên kiếp cũng là sức mạnh trời đất, không phải là không thể chiến thắng, nếu là sức mạnh trời đất thì có thể tiện thể hấp thu luyện hóa để cho bản thân sử dụng.

Nghe cho kỹ, đừng luôn chống cự, hãy nghĩ cách mà mượn sức mạnh thiên kiếp để rèn luyện cơ thể, cơ hội như vậy cả đời chỉ có một lần thôi, Càn Khôn quyết cũng không phải ăn chay, chẳng qua chỉ là chịu chút nỗi khổ da thịt mà thôi, cắn răng chịu đựng cho qua, con có thể đạt được Kim Đan đại đạo, phải có lòng đi ngược với ý trời mới có thể mượn thiên địa chi thế."

“Ặc, lão đầu, con ít đọc sách, người đừng có mà lừa con, con chưa từng nghe nói dùng sức mạnh thiên kiếp rèn luyện thân thể, ba tia thiên kiếp lúc trước, nếu như không phải chân khí chống đỡ thì lúc này con đã sớm bị đánh thành tro bụi rồi.” Dương Bách Xuyên bị lời của Vân Thiên Tà dọa sợ, hiện tại hắn nghi ngờ có phải mình đã gặp phải sư phụ giả hay không.

“Thằng nhóc vô sỉ, vi sư con là Thập Nhị Kiếp Tán Tiên, cả đời đã từng trải qua mười bốn lần độ kiếp, độ kiếp của tán tiên còn khó hơn gấp nghìn lần, mỗi lần đều là hủy thiên diệt địa, vi sư cũng có thể vượt qua, thằng nhóc như con chút thiên kiếp này đã tính là gì, xin hay không thì tùy.” Vân Thiên Tà chửi mắng.

“Ặc”

Dương Bách Xuyên nghĩ cũng đúng, nói tới độ thiên kiếp thì sư phụ mình tuyệt đối chính là tổ tông cấp bậc. Hắn lập tức cười gian trá nói: “Lão đầu, đừng tức giận, con tin mà, trước tiên người nói cho con biết phải làm gì bước tiếp theo, m phong và Thiên hỏa trong cơ thể con có phải sẽ ầm ĩ lên không?”

“Vận công, trực tiếp luyện hóa hấp thu nó, mở khiếu huyệt toàn thân ra, không cần chống cự, chỉ cần dẫn dắt nhập vào khiếu huyệt và đan điền, phong hỏa thiên kiếp sẽ tự hóa giải.” Vân Thiên Tà đáp.

Lúc này, Dương Bách Xuyên chỉ có thể làm sao cách của sư phụ.

Ngay sau đó, hắn bắt đầu luyện công. Quả nhiên dựa theo cách sư phụ chỉ điểm, gió lạnh trong xương tủy và sức nóng như lửa trong kinh mạch cũng dần biến mất.

Lần này, trong lòng Dương Bách Xuyên vô cùng mừng rỡ, mà ở phía chân trời, thiên khương địa sát thứ hai cuối cùng cũng hình thành.

“Ầm”

Giữa đám mây, mộ tia lôi điện bổ thẳng xuống, lôi điện này còn mạnh gấp đôi so với lần trước, trông cực kỳ đáng sợ.

Nhưng mà, có lão đầu tổ tông của độ kiếp áp trận, hiện tại Dương Bách Xuyên không sợ chút nào, không phải là chịu chút khổ thôi sao, cái này thì hắn không sợ.

Lúc này, khóe mắt liếc thấy Mặt Sẹo đang đứng phía xa xa, trông ông ta có chút hả hê. Dương Bách Xuyên cười nham hiểm, đã tới lúc hắn chơi trò mèo vờn chuột với Mặt Sẹo rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK