Mục lục
Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi Lôi Đình trở về từ thế giới bên ngoài, ông ta cực kỳ tôn sùng cái tên hậu bối Dương Bách Xuyên này, không chỉ một lần nói Dương Bách Xuyên là kỳ tài ngút trời ở trước mặt bọn họ, vì vậy Trần Thiên Hải biết rằng đây là một cơ hội tuyệt vời để chọc ra một lỗ từ trên người của Dương Bách Xuyên.

Bởi vì bên phe Lôi Đình có sáu người, Thanh Thành và Mật Tông cộng thêm cả Thiên Cương Sơn của ông ta mới chỉ có ba người, nếu chia rẽ Miêu Trại thêm chút nữa, bên phe bọn họ sẽ có thêm một người, vậy lúc đánh nhau sẽ có tổng là bốn người.

Hơn nữa trong lần ra thế giới bên ngoài khi trước, Trần Thiên Hải đã dàn cảnh trước rồi, kết hợp với Thần Tông ở hải ngoại và âm Nguyệt Môn nữa.

Thế lực võ cổ hải ngoại rất ủng hộ việc mở ra thông đạo Sơn Hải, cho nên khi Trần Thiên Hải tới tìm Thần Tông và âm Nguyệt Môn, hai bên cực kỳ ăn nhịp với nhau.

Sau khi thương lượng xong, nhân lúc bí địa núi Trường Bạch mở ra lần này, bọn họ sẽ phối hợp trong ngoài cưỡng ép mở thông đạo Sơn Hải ra.

Bằng cách đó, bên phe bọn họ sẽ có sáu người, mà bên do Lôi Đình đứng đầu chỉ có năm người.

Hai cao thủ của Thần Tông hải ngoại và m Nguyệt Môn đều là tu vi Hư Cảnh. Chín người có mặt ở đây cũng là tu vi Hư Cảnh, mọi người đều có cùng cảnh giới, sáu đánh năm nắm chắc phần thắng.

Trần Thiên Hải đợi một ngày rồi lại đợi hàng chục năm, hiện tại ông ta chỉ hận không thể lập tức mở thông đạo Sơn Hải ra, bởi vì ông ta biết Sơn Hải Giới là một thế giới như thế nào. Đó là một thế giới tu chân, mỗi người đều là tu chân giả, còn mạnh hơn cả võ cổ giả, có vô số pháp thuật thần thông, con đường tu chân mới là con đường trường sinh.

Thứ mà Trần Thiên Hải theo đuổi chính là đại đạo cao hơn xa hơn cả bây giờ mà không phải chỉ là một võ cổ giả cỏn con.

Gì mà nghe theo cổ huấn đóng giữ thông đạo chứ, đều cút hết đi. Qua các thời kỳ, tám tông môn lớn của Trung Quốc đều có võ cổ Hư Cảnh đóng giữ thông đạo Sơn Hải, đến cuối cùng tọa hóa* ở trong thông đạo.

*Trong đạo Phật chỉ ngồi mà chết

Trần Thiên Hải không muốn đi theo con đường cũ của người đi trước. Theo quan điểm của ông ta, chưa chắc tu chân giả trong Sơn Hải Giới đều là những kẻ giết người không chớp mắt, vừa ra ngoài là sẽ giết hết người trên trái đất. Mà kể cả bọn họ có giết thật thì cũng chỉ là giết con kiến mà thôi, liên quan gì đến ông ta chứ?

Thậm chí Trần Thiên Hải còn cho rằng Côn Luân muốn trở thành bá chủ của giới võ cổ mãi mãi, vì thế mới cố ý phóng đại rằng người bên Sơn Hải Giới sẽ tàn sát người trên trái đất, hoàn toàn là đang chém gió thổi phồng.

Đó đều là mánh khoé của Côn Luân nhằm giữ được vị trí anh cả của mình trong giới võ cổ, cho nên Trần Thiên Hải không tin, Thanh Thành, Mật Tông cũng không tin.

Ở trong mắt Trần Thiên Hải, mấy người đi theo Lôi Đình đều là mấy kẻ cổ hủ, mở ra thông đạo Sơn Hải mới là con đường đúng đắn. Điều này có lợi rất lớn đối với sự phát triển của giới võ cổ, nó có thể bù đắp những thiếu hụt của truyền thừa võ cổ…

Tuy rằng cái tên Dương Bách Xuyên này không nằm trong kế hoạch của ông ta, nhưng mà sau khi Trần Thiên Hải nghe nói Dương Bách Xuyên quả thật đã trêu chọc năm tông môn lớn, ông ta bắt đầu cảm thấy Dương Bách Xuyên chính là ngôi sao may mắn phù hộ ông ta hoàn thành chuyện lớn.

Nếu kéo được lão tổ của Miêu Trại về phe bọn họ, vậy kế hoạch cưỡng ép mở ra thông đạo Sơn Hải ngày hôm nay, sẽ thành công.

Mấy năm qua bọn họ ngại phe cánh Lôi Đình thế lớn nên không còn nhắc tới việc mở thông đạo Sơn Hải, nhưng mà hiện tại Dương Bách Xuyên chính là một cái cớ, quả thực là một mũi tên bắn trúng hai chim.

Trần Thiên Hải dám khẳng định sau khi ba vị của Thanh Thành, Mật Tông và Miêu Trại nghe thấy chuyện đệ tử trong môn đều bị Dương Bách Xuyên giết chết thì họ nhất định sẽ ra tay với Dương Bách Xuyên. Mà lão già Lôi Đình chết tiệt ấy chắc chắn sẽ bảo vệ Dương Bách Xuyên, đến lúc đó quan hệ giữa mọi người sẽ xuất hiện vết nứt, vậy là ông ta có thể thực hiện kế hoạch mở ra thông đạo Sơn Hải rồi.

Quả nhiên, sau khi vừa nói xong, sắc mặt của lão tổ Miêu Trại lập tức trầm xuống, Miêu Thánh Thủ có ý nghĩa gì đối với Miêu Trại chứ? Đó là nền tảng tạo nên cây cột chống trời của Miêu Trại, hiện giờ lại bị Dương Bách Xuyên giết chết? Chẳng khác nào đang lật đổ Miêu Trại cả.

Điểm này lão tổ của Miêu Trại tuyệt đối sẽ không thiện bãi cam hưu.

“Lôi Đình, những gì Thiên Hải nói là thật sao?” Lão tổ phái Thanh Thành âm trầm hỏi.

“Đúng vậy, Lôi Đình đạo hữu, cái tên Dương Bách Xuyên này đã giết Thánh Thủ của Miêu Trại ta thật ư?” Lão tổ của Miêu Trại truy hỏi.

Lão tổ Mật Tông không nói gì nhưng sắc mặt cũng trầm xuống.

Lúc này tất cả mọi người đều nhìn về phía Lôi Đình, nhưng hơi thở lại khoá chặt Dương Bách Xuyên, chỉ cần xác định được Dương Bách Xuyên đã giết người của mấy tông môn nhà bọn họ, như vậy bọn họ sẽ lập tức chém chết Dương Bách Xuyên.

Vào thời khắc này, kể cả Trần Thiên Hải, không một ai trong số họ thèm để Dương Bách Xuyên vào mắt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK