Mục lục
Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bên cạnh có thể xuất hiện thần cầm thần thú, còn có một con Phi Thiên Thần Chồn, đây cũng phải người có khí vận đơn giản nên Phong Tiên muốn kết giao với Dương Bách Xuyên.

Dương Bách Xuyên nói: “Ta tên Dương Bách Xuyên.”

Có thể làm quen với một tiên nhân, cầu mà không được.

“Tên hay, sau này đến Tiên Giới nhớ tìm tỷ tỷ, lúc sắp chia tay tỷ tỷ không có gì tặng ngươi, cây châm này chính là châm đuôi sau của tỷ tỷ sau niết bàn, mặc dù không phải châu báu gì nhưng có thể giúp người giữ mạng ở Tu Chân Giới, chỉ cần luyện hóa thì có thể thao túng, có thể biến nhỏ biến to.” Phong Tiên đưa kim thêu hoa cho Dương Bách Xuyên.

Dương Bách Xuyên vô cùng vui mừng nhận lấy, hắn nhìn ra được lúc Phong Tiên lấy ra châm đuôi sau của mình, mặc dù lời nói bình tĩnh nhưng trong mắt lại không che lấp được sự kiêu ngạo.

Đây là vật bản thể của Tiên Vương, tuyệt đối là ám khí đánh lén cực tốt.

Ngu mới không cần.

Lập tức nói cảm ơn: “Cảm ơn Cửu Nhi tỷ tỷ.”

Nếu Phong Tiên Bạc Cửu Nhi thay đổi xưng hô với hắn, hắn cũng thuận thế gọi tỷ tỷ.

Thấy vậy Bạc Cửu Nhi cười to.

Phong Tiên Bạc Cửu Nhi chính là ong hậu chính cánh dị chủng, nhìn tuyệt đẹp, nhưng Dương Bách Xuyên biết nàng là cao thủ âm nhân, ong mật đâm người đau nhất, nói gì đến ong chín cánh dị chủng?

Có thể kết giao với nàng thì quá tốt.

Phong Tiên cố ý vô tình nhìn về phía Lục Nhĩ Mi Hầu vẫn luôn không nói chuyện.

Dường như cảm nhận được ánh mắt của Phong Tiên, Lục Nhĩ Mi Hầu lạnh lùng nói: “Tiểu tử, ta tên Lục Nhĩ, không có gì tặng ngươi, nhưng ta không thích thiếu ơn tình, tặng ngươi ba sợi lông khỉ, ba sợi lông tơ tương ứng với ba sự trợ giúp của ta, nhớ kỹ một sợi một lần, hết ba lần ta sẽ không thiếu ơn tình của ngươi nữa.”

“A… Ba sợi lông khỉ?” Dương Bách Xuyên ngạc nhiên.

Trong lúc Dương Bách Xuyên thầm nghĩ con khỉ này quá keo kiệt, Phong Tiên Bạc Cửu Nhi truyền âm cho Dương Bách Xuyên: “Đệ đệ ngốc, mặc dù tỷ tỷ không thích Lục Nhĩ Mi Hầu nhưng cũng nghe qua hắn là một trong tứ hầu hỗn thế, là sự tồn tại có một không hai, hơi thở tu vi còn cao hơn cả tỷ tỷ.

Mặc dù tu vi của chúng ta đều ở trạng thái hao tổn, cảnh giới cũng chỉ là cấp thấp của Tiên Giới, nhưng sẽ có ngày khôi phục pháp lực đỉnh cao, con khỉ này cho ngươi ba sợi lông, tương đương ba lời hứa, mạnh hơn bất cứ bảo vật gì, còn không nhanh cảm ơn?”

Dương Bách Xuyên nghĩ lại cũng đúng, tư tưởng của mình càng ngày càng hẹp hòi.

Lục Nhĩ Mi Hầu là một trong tứ hầu hỗn thế, nghe Bạc Cửu Nhi nói tu vi của Lục Nhĩ Mi Hầu còn mạnh hơn nàng một bậc, ít nhất cũng là cấp Tiên Vương.

Có thể làm một Tiên Vương ra tay ba lần, đây là một cuộc mua bán có lời.

Mặc dù Bạc Cửu Nhi nói các nàng vừa mới sống lại, cảnh giới pháp lực đều ở giai đoạn cấp thấp, nhưng thì sao chứ, yêu tiên kia vẫn nợ hắn ba cơ hội.

Nghĩ đến đây Dương Bách Xuyên vô cùng vui vẻ, vội vàng nói: “Cảm ơn Lục… Lục Nhĩ đại ca.”

Dương Bách Xuyên định gọi thẳng tên của Lục Nhĩ, nhưng lời nói đến bên miệng lại cảm thấy không ổn, nếu đã gọi Phong Tiên tỷ tỷ cũng thuận miệng gọi Lục Nhĩ đại ca luôn.

Nghe thấy hai chữ đại ca, Lục Nhĩ Mi Hầu sửng sốt, hai mắt sáng rực, hắn ta tung hoành Tiên Giới vô số năm, đây là lần đầu nghe có người gọi hắn là đại ca.

Nghe quái quái nhưng cảm giác không tệ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK