Mục lục
Trạch Nhật Phi Thăng - Bản dịch Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngày hôm sau có tin tức đưa về, phía tây nam cách Long Ẩn tông ba ngàn dặm có m Dương môn chiếm cứ Đại Hỏa sơn, môn chủ môn phái này Lệnh Hồ Nguyệt bị một con rắn lớn đại bại, thua cực kỳ thê thảm.

Theo như lời đồn, con rắn kia tu luyện một loại na pháp tổ pháp này đó, mở được động thiên na tổ Nê Hoàn cung, thực lực cường đại, có thể tăng cường sức chiến đấu gấp mười lần chỉ trong chớp mắt, đánh bại Lệnh Hồ môn chủ của m Dương môn chỉ mất có một chiêu.

“Lệnh Hồ Nguyệt có nhận được thẻ ngọc không?”

Đào tông chủ trong lòng xao động, lệnh cho người trong môn phái trông coi sơn môn, bản thân tới Đại Hỏa sơn gặp Lệnh Hồ Nguyệt.

m Dương môn và Long Ẩn tông cách nhau khá gần, vì vậy xưa nay bất hòa, nhưng khi Đào tông chủ lấy thẻ ngọc tổ pháp ra, Lệnh Hồ Nguyệt lập tức buông lỏng cảnh giới, cũng lấy ra một thẻ ngọc.

Hai người nhìn nhau, cùng so sánh nội dung trong thẻ ngọc của mình, giống nhau như đúc.

“Ta lo thần tiên bất lão định gặt hái m Dương môn nên không tu luyện.” Lệnh Hồ Nguyệt nói.

Đào tông chủ đáp: “Ta cũng nghi ngờ như vậy nên không tu luyện na pháp trong thẻ ngọc.”

Hai người đang bàn bạc xem nên xử lý thẻ ngọc ra sao thì lại có tin tức đưa về, phương bắc có Cáp Mô sơn Hạo Nguyệt tông bị một con rắn lớn khiêu chiến, tông chủ Hạo Nguyệt tông Tiêu Bách Thanh không địch nổi, một chiêu là bại trận.

Đào tông chủ và Lệnh Hồ Nguyệt vội vàng khởi hành chạy tới Cáp Môn sơn, vào Hạo Nguyệt tông, chỉ thấy trong tay Tiêu Bách Thanh cũng có một thẻ ngọc, giống hệt bọn họ!

Ba người hít một hơi lạnh: “Rốt cuộc thần tiên bất lão định gặt hái bao nhiêu người?’

Lúc này lại có tin tức đưa về, Thạch Lương sơn Thiên Khôi môn chủ bị con rắn họ Ngưu đánh bại. Ba người lại kết bạn chạy tới Thạch Lương sơn, thấy Thiên Khôi môn chủ.

Lại có tin tức đưa về, Cửu Già sơn Cửu m giáo chủ thua dưới tay một con rắn lớn hợ Ngưu.

Đám người Đào tông chủ Lệnh Hồ Nguyệt lại lên đường bám theo, đuổi hơn hai tháng, xung quanh đã tụ tập hơn hai trăm vị giáo chủ, môn chủ, tông chủ, đều bị Ngưu Ngoan Thất dùng na pháp đánh bại.

Càng đáng giận hơn nữa là cảnh giới của luyện khí sĩ yêu tộc kia còn thấp hơn bọn họ một bậc.



Bọn họ thua thì cũng thôi, tay còn cầm một thẻ ngọc mà Hứa Ứng tặng, trên đó có lưu lại tổ pháp Nê Hoàn cung!

Bọn họ nhận được tổ pháp Nê Hoàn cung, ngoài miệng nói không thể tu luyện nhưng lại lén lút tu luyện.

Vì Hứa Ứng đã chứng minh cho họ thấy sự cường đại của tổ pháp. Nếu ngươi không tu luyện, những người khác tu luyện sẽ mạnh hơn ngươi một khoảng lớn, rồi nhân lúc ngươi yếu ớt, chiếm đoạt sơn môn của ngươi!

Không tu luyện, thế thì chỉ có đường chết!

“Cuối cùng thần tiên bất lão sống lâu thành ác long rồi. Hắn định trăm ngàn năm sau gặt hái toàn thiên hạ!”

Vô Vọng sơn, chủ nhân Nê Hoàn cung ngồi trên chỗ chỗ núi vỡ, xiềng xích lê trên mặt đất, trong tay có thêm một thẻ ngọc. Giờ phút này thẻ ngọc tỏa hào quang rực rỡ, công pháp bên trong chiếu rọi lên không trung.

So với thân thể của hắn thì hình chiếu này cực kỳ nhỏ bé.

Hứa Ứng thả ra quá nhiều thẻ ngọc, đối với cường giả như chủ nhân Nê Hoàn cung thì cướp một cái cũng chẳng khó khăn gì.

Chủ nhân Nê Hoàn cung nhìn không chớp mắt, tìm hiểu tổ pháp, đầu óc nhanh chóng vận chuyển, không ngừng suy tính, tìm kiếm cạm bẫy giấu trong tổ pháp.

“Chắc chắn có cạm bẫy, chắc chắn trong này có cạm bẫy!”

Hắn hạ giọng nói: “Thần tiên bất lão dã tâm bừng bừng định gặt hái người trong thiên hạ, chờ tới ngày nào đó thiên hạ thành thục, hắn sẽ như Quỷ Khư, gặt hái tất cả luyện khí sĩ tu luyện tổ pháp. Khà khà, chắc chắn ngày đó sẽ rất hùng tráng, túi da người bay bồng bềnh khắp nơi... Thế nhưng vạn nhất không phải cạm bẫy thì sao?”

Hắn dừng lại một chút, lộ vẻ sợ hãi nói: “Không phải cạm bẫy thì ta phải tự chém tu vi, về tới Khấu Quan kỳ thứ hai thì mới tu luyện được thứ gọi là tổ pháp này!”

“Khi đó, Hứa Ứng sẽ tới giết ta!”

Thần Đô, xe chở phân lớn dừng giữa phố xá sầm uất, khiến dân chúng dồn dập che mũi chạy tứ tán. Người chở phân là một ông lão xấu xí, giờ phút này đang cầm một thẻ ngọc xem tới xem lui.



“Tinh diệu, đúng là tinh diêu. Không đúng, chắc chắn không đúng!”

Ông lão kia lẩm bẩm: “Chắc chắn trong đây có cạm bẫy, thần tiên bất lão không thể có ý tốt truyền tổ pháp thật ra ngoài được, chắc chắn hắn đang chờ gặt hái chúng ta. Vì đổi lại là ta...”

Sắc mặt lão rất kỳ quái, trong mắt lóe lên vẻ hưng phấn: “Ta sẽ làm vậy! Nhưng nếu ta không tu luyện, đợi tới lúc tất cả mọi người trên thế gian đều tu thành tổ pháp, bất cứ ai cũng có thể dễ dàng chém rụng động thiên Nê Hoàn cung của ta...”

Sắc mặt hắn lại hóa thành sợ hãi, sợ hãi Hứa Ứng.

“Hắn đang ép chúng ta không thể không tu luyện tổ pháp có giấu cạm bẫy của hắn! Hắn dùng loại dương mưu này để gặt hái ta, biến ta thành túi da người!”

Từ Châu, trong góc đường, nột nông dân trồng rau ngồi ở rìa đường, tựa nửa người lên vách tường, nhìn chằm chằm vào thẻ ngọc trong tay, ánh mắt đầy sợ hãi và không cam lòng.

“Nếu ta tu luyện, tu vi và tiên dược trên người đều làm lợi cho hắn! Nếu ta không tu luyện, bất cứ ai cũng có thể chém rụng động thiên Nê Hoàn cung của ta, khi đó ta sẽ là kẻ yếu, cũng sẽ bị người khác gặt hái! Ngươi ép ta, là ngươi ép ta...”

Hắn chậm rãi đứng dậy, rút đòn gánh vàng đặt dưới đống rau củ ra.


Kinh Châu thành, tiều phu gánh củi dừng bước, ánh mắt âm trầm bất định, rút từ dưới đống củi ra một cây búa, hạ giọng nói: “là ngươi đang ép ta không thể không tới tìm ngươi, không thể không ra tay giết ngươi, có đúng không, thần tiên bất lão?”


Di tích cổ Triều Ca thành, bốn vị luyện khí sĩ Đại Thương cùng nhau đứng dậy, kéo thấp nón che của mình, đồng thời bước ra ngoài.


“Nếu thần tiên bất lão ép chúng ta ra tay giết hắn, vậy thì cho hắn được như ý nguyện!”


Di chỉ Hạo Kinh, luyện khí sĩ còn đang tìm xem trong đống phế tích có gì còn hữu dụng không. Thái sư Khương Tề mang một thẻ ngọc tới nói: “Bệ hạ, Hứa đạo hữu dẫn theo con rắn lớn Ngoan Thất khiêu chiến danh môn đại phái khắp nơi, rải loại thẻ ngọc ghi na pháp tổ pháp này. Bây giờ trong thế giới Nguyên Thú thứ này không tới một ngàn cũng phải tám trăm. Hơn nữa theo thần nghe nói, bọn họ vẫn đang khiêu chiến càng nhiều tông môn.”


Tiếng lạch cạch lạch cạch vang lên, Chu Thiên tử ngồi trên bánh xe gỗ được người khác đẩy tới, sắc mặt hắn tái nhợt, bên phải trán có nửa hộp sọ đã biến mất, bên trong vẫn lấp lóe ánh điện.


Đó là hậu quả do đòn cuối cùng của Trúc Thiền Thiền, lúc đó Trúc Thiền Thiền tế quả chuông ra, quả chuông xuyên qua phong tỏa của Ngũ Sắc Tiên Vương kỳ, đập vào đầu hắn, đánh tan sọ não hắn.


Đòn này gây thương tổn cực lớn đối với Chu Thiên tử, suýt nữa khiến hắn mất mạng trong Thiên kiếp. Cũng may lúc trước Chu Thiên tử dùng pháp môn cổ xưa hấp thu uy lực Thiên kiếp, cải tạo Nguyên Thần và thân thể, khiến xác phàm tiến hóa theo hướng tiên nhân, cuối cùng cũng giữa được tính mạng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK