Thi thể dưới đất đã không thể phản bác.
“Ha ha ha ha!”
Phía xa có na sư phát điên, khoa chân múa tay chạy tới, gào thét: “Thần tiên bất lão là ma vương giết người!”
Hứa Ứng giận tím mặt, vứt thi thể kia xuống rồi đứng dậy quát: “Ta không phải! Ngươi đừng có ngậm máu phun người!”
Na sư kia thấy bộ dạng y, hoảng sợ la hét, xoay người chạy trốn, điên điên khùng khùng, trong lúc hoảng hốt lại chạy vào một mảnh thần thông còn sót lại!
Hứa Ứng vội vàng xông tới, định nghĩ cách cứu hắn, nhưng na sư kia thấy y đuổi theo lại chạy càng nhanh, Hứa Ứng mới giơ tay ra, na sư kia đã tan thành từng mảnh.
Hứa Ứng lùi lại hai bước, tránh né thần thông còn sót lại bộc phát.
Những mảnh vỡ thần thông này có thể tùy tiện gạt bỏ một vị đại na, nhưng thân pháp của y cực kỳ quỷ dị, chỉ vài bước đã xuyên qua thần thông còn sót lại, bước chân như ngư long vào nước, nhẹ nhàng linh hoạt.
Hứa Ứng giật mình, y chưa từng học loại thân pháp này, những không biết vì sao tự nhiên lại biết!
Y lại điều động thân thể lục bí, không biết từ lúc nào thông hiểu đạo lý về lực lượng lục bí!
Đây là chuyện gần như không thể!
Trước đó không lâu y mới mở bí tàng Dũng Tuyền, hoàn thiện pháp môn chân chính của bí tàng Dũng Tuyền, y chỉ có thể miễn cưỡng điều động lực lượng lục bí.
Pháp môn chân chính của thân thể lục bí mới được lưu hành hai năm gần đây, các thế gia na sư trên Thần Châu đại địa đều không ngừng tìm kiếm pháp môn chân chính, suy luận ra nó.
Hứa Ứng là người hoàn thành pháp môn chân chính sớm nhất, nhưng cho dù là y cũng không thể điều động lực lượng cả lục bí, không cách nào thống nhất lực lượng cả lục bí.
Muốn làm tới bước này thì phải suy luận pháp môn chân chính của lục bí tới cực hạn, có thể biến lực lượng tiên dược lục bí thành lực lượng hùng hồn bất cứ lúc nào.
Nhưng bây giờ không hiểu sao y lại làm được
Căn nguyên của mọi chuyện là chấp niệm của Thái Ất Tiểu Huyền Thiên bộc phát, khiến Hứa Ứng chìm trong chấp niệm, tái hiện trận huyết chiến năm xưa!
Cho dù chấp niệm bộc phát nhưng không phải tầm mắt của Hứa Ứng mà là tầm mắt của luyện khí sĩ mạnh nhất Chư Thiên Vạn Giới, nhưng bọn họ cố gắng hết sức tái hiện thần thông đạo pháp mà Hứa Ứng từng thi triển trên Thiên lộ năm xưa!
Chính những điều này đã khởi động một số bản năng chiến đấu của Hứa Ứng.
Quần áo Hứa Ứng bay phất phới, lực lượng hùng hồn từ sáu bí tàng Nê Hoàn, Ngọc Kinh, Ngọc Trì, Hoàng Đình, Giáng Cung, Dũng Tuyền ập tới, như con sông phun trào mãnh liệt, khiến tu vi thực lực của y tăng thêm vài lần chỉ trong thời gian ngắn ngủi!
“Ta không phải ma vương giết người!” Y hét lên với đám na sư điên điên khùng khùng.
Những na sư điên khùng kia bị dọa sợ tới mức lao nhao bỏ chạy khắp bốn phía, bọn họ như thằng ngốc mà thôn dân ở Vân Mộng trạch đã kể, bị cuốn vào cảnh tượng trận chiến năm xưa.
Nhưng bọn họ không trở thành Hứa Ứng.
Bọn họ được thay vào chỗ những cường giả vạn giới tụ tập giao chiến với Hứa Ứng, bọn họ bị kéo theo, không thể làm theo ý mình buộc phải đánh về phía Hứa Ứng, rồi trơ mắt nhìn Hứa Ứng như sát thần chém mình thành tám khối!
Không chỉ có vậy, bọn họ còn phải trả quá từng cái chết nối tiếp, trải qua cảm giác bị giết chết của hết cường giả này tới cường giả khác, bị tự thân cảm nhân thế nào là tàn sát, thế nào là tuyệt vọng!
Đạo tâm của họ bị phá hủy, thần trí của họ cũng tan vỡ, thần thức biến thành rối loạn.
Bọn họ đã thành kẻ điên!
“Thất gia!” Hứa Ứng lớn tiếng hô.
Ngoan Thất biến mất từ lúc nào không rõ, vốn dĩ Ngoan Thất nấp trong vai hoặc trong cổ áo của y, khi chuyện cực kỳ khủng khiếp kia diễn ra, Ngoan Thất biến mất không còn tăm hơi. Có lẽ Ngoan Thất cũng bị chấp niệm của Tiểu Huyền Thiên xâm nhập, trở thành một cường giả trong số đó.
Hứa Ứng đi lại trong hoang mạc, vừa đi vừa gọi Ngoan Thất, đi cả trăm dặm mới có một giọng nói sợ hãi đáp lại y: “A, A Ứng, có phải ngươi không?”
Hứa Ứng nhìn theo tiếng nói, vừa mừng vừa sợ, chỉ thấy một cái đầu lớn thò ra từ đống cát.
Y vội vàng chạy tới, cái đầu to cuống quít thụt lại sau cồn cát. Hứa Ứng nhào tới, chỉ thấy con rắn lớn co thành một đống, run lên lẩy bẩy, đầu dán dưới đất, hoảng sợ nhìn y, không dám tiếp xúc với ánh mắt y.
Hứa Ứng giơ tay ra, sắc mặt hiền lành nói: “Thất gia, là ta, A Ứng đây.”
Ngoan Thất càng co chặt hơn, đầu rụt về sau, ánh mắt né tránh, rụt rè nói: “Ngươi là A Ứng hay là Ứng gia?”
Hứa Ứng cẩn thận từng chút một dịch chuyển về phía trước, cười nói: “Đương nhiên ta là A Ứng rồi. Ngươi biết mà, chúng ta có giao tình sinh tử, ta sẽ không hại ngươi.”
“Ngươi đánh chết ta gần trăm lần.” Ngoan Thất vẫn trốn trốn tránh tránh, không dám tới gần.
Hứa Ứng cẩn thận di chuyển tới trước mặt hắn, xòe tay ra thử chạm vào đầu Ngoan Thất, Ngoan Thất cũng cố gắng vượt qua nỗi sợ trong lòng, để y chạm vào mình.
Ngoan Thất cảm nhận được tiếp xúc quen thuộc, nỗi sợ hãi trong lòng nguôi bớt. Hắn trầm giọng nói: “Khi thời gian quay ngược lại, không biết vì sao ta thấy mình tách ra khỏi ngươi, sau đó thấy mình trở thành một đại luyện khí sĩ dũng mãnh không gì sánh được.”
Món pháp bảo đầu tiên tấn công Hứa Ứng, cây rìu lớn chính là “Ngoan Thất số 1" ném ra, chiến ý của hắn dâng trào, muốn chém chết Hứa Ứng.
Cây rìu đó bị Hứa Ứng bóp nổ.
Luyện khí sĩ “Ngoan Thất số 1" chết rất thảm, trong lúc đang lao tới chém giết dũng mãnh không giết sánh được, bị thần thông của Hứa Ứng nhen lửa - Hứa Ứng thiêu Nguyên Thần của hắn, đốt hắn chết tươi!
Luyện khí sĩ “Ngoan Thất số 1" chết đi, Ngoan Thất nhập vào thị giác của luyện khí sĩ thứ hai, trở thành “Ngoan Thất số 2".
Lần này “Ngoan Thất số 2" là một nữ luyện khí sĩ, vóc dáng thướt tha, gương mặt xinh xắn.
Cô và một nhóm luyện khí sĩ bí mật tế ra tiên cung, dùng tiên cung trấn áp Hứa Ứng, định kiềm chế cả thân thể và Nguyên Thần Hứa Ứng, đè chết y!
Nhưng Hứa Ứng phá nát nửa tòa tiên cung, nữ luyện khí sĩ “Ngoan Thất số 2" đứng trong nửa tòa tiên cung bị phá hủy, đương nhiên cũng tan thành tro bụi.
“Ngoan Thất số 3" bị Hứa Ứng bẻ gãy người, ném vào giếng nước của tiên cung rồi xuất quyền đánh cái giếng kia thành đống bùn đất!
“Ngoan Thất số 4" bị Hứa Ứng rống lớn một tiếng, chấn tan Nguyên Thần.
“Ngoan Thất số 5" bị Âm Dương đằng xoắn nát.
“Ngoan Thất số 6" bị Âm Dương đằng xoắn nát.
“Ngoan Thất số 7" bị Âm Dương đằng xoắn nát.
“Ngoan Thất số 8” chết vì vừa ăn tiên đạo linh căn vào đã bị Hứa Ứng tế linh căn phá tan thân thể.
...
“Cứ như vậy, ngươi giết ta hơn một trăm lần.” Ngoan Thất rất thành thực kể lại cho Hứa Ứng mỗi lần tử vong của mình.
Hắn thấy Hứa Ứng giơ tay là không tự chủ được co thành một đống.
Hứa Ứng cười nói: “Thật ra ta không phải đại ác nhân, đó là chấp niệm của những cường giả vạn giới bị ta đánh chết, tưởng tượng ta thành đại ác nhân.”