Ngoan Thất lo lắng nói: “A Ứng, nếu hắn tu thành Thái Thượng Chứng Đạo công, chỉ e...”
Hứa Ứng cười nói: “Ta vừa mới mở Huyền Quan thứ hai, đang trong giai đoạn tăng trưởng tu vi cấp tốc, cho dù mười ngày sau hắn tu thành Thái Thượng Chứng Đạo công cũng không bằng tốc độ tăng cường nguyên khí của ta trong mười ngày. Mười ngày sau, hắn thua càng nhanh!”
Mười ngày sau.
“Ầm!”
Nhạn Không Thành nghiêng đầu, nắm đấm của Hứa Ứng lướt sát qua da đầu hắn đánh về phía sau, ngọn núi sau lưng chấn động, vô số đá vụn bay ra ầm ầm, cả ngọn núi đều bị quyền này đấnh xuyên.
Xương cốt toàn thân Nhạn Không Thành đứt đoạn, văng khỏi ngọn núi, thua tới mức nằm bẹp dưới đất.
Hứa Ứng nói không sai, cho dù Thái Thượng Chứng Đạo công mà hắn vừa học cường đại ra sao cũng không bằng tốc độ tăng cường nguyên khí của Hứa Ứng trong mười ngày này, quyền phong của Hứa Ứng lướt qua là phá tan tất cả thần thông của hắn!
“Bây giờ ta là tiểu tiên nhân ở lĩnh vực lục tiên, lại thêm võ đạo là lĩnh vực thất tiên. Đương nhiên ngươi không phải đối thủ của ta rồi, không cần chán nản thất vọng.”
Hứa Ứng vẫn chữa trị thương thế cho Nhạn Không Thành, đợi hắn đứng dậy rồi nói: “Còn đấu nữa không?”
Nhạn Không Thành lắc đầu: “Hứa huynh, không cần. Thần thông của ngươi không bằng ta, công pháp của ngươi không bằng ta, thân pháp của ngươi cũng không bằng ta, lý giải của ngươi về đạo cũng không bằng ta. Nhưng hết lần này tới lần khác ngươi vẫn thắng ta. Có thể thấy khí na kiêm tu đúng là tốt hơn!”
Hứa Ứng nghe vậy trong lòng khó chịu, nói rất chân thành: “Không thì đấu thêm trận nữa! Không khéo lần này ngươi sẽ thắng ta đấy!”
Nhạn Không Thành lắc đầu như trống bỏi.
Hứa Ứng thầm tiếc nuối, nghĩ: “Thật muốn đánh hắn một trận!”
“Đúng rồi, A Thành, lần trước ngươi nói ngươi từng gặp ta ở Nga Mi, là có chuyện gì vậy?” Hứa Ứng dò hỏi.
“Lần đó là Phong sư thúc của ta lớn tuổi rồi, tự thấy không cách nào vượt qua Thiên kiếp nên bắt ngươi tới, nói để ngươi đỡ Thiên kiếp. Khi Thiên kiếp tới thì cột ngươi ở trên đầu.”
Nhạn Không Thành nhớ lại chuyện xưa, nói: “Sư phụ ta nghe được chuyện này, lập tức mắng sư thúc làm bậy, lệnh cho sư thúc thả ngươi ra, nói bắt ngươi đỡ kiếp cũng vô dụng. Một ngàn năm trước Tổ Long cũng làm như vậy, cuối cùng vẫn phải từ bỏ đấy thôi? Phong sư thúc thả ngươi xong lại lén lút bắt về, định nấu ngươi lên ăn, nói có thể trường sinh. Sư phụ ta biết, lại giáo huấn sư thúc một trận.”
Hứa Ứng im lặng một lúc lâu, đợi tâm trạng bình ổn lại mới truy hỏi: “Sau đó thì sao?”
“Sau đó? Sau đó Phong sư thúc không dám độ kiếp, chết già, mai táng trong núi Nga Mi.”
Hai mắt Hứa Ứng lấp lóe ánh sáng khó tả, lơ đễnh hỏi: “Ồ, mai táng ở đâu?”
Nhạn Không Thành cảnh giác nói: “Hứa huynh nghe ngóng về mộ phần của Phong sư thúc làm gì thế?”
Hắn cảm thấy giọng điệu của mình không đúng, vội vàng giải thích: “Không phải ta không tin ngươi mà là mộ phần sư tổ Nga Mi ta bị đào trộm nhiều lắm, vì vậy thấy ai hỏi về mộ phần cũng phải hỏi thêm mấy câu. Sau núi còn chôn mấy tên nghe ngóng về mộ phần sư tổ ta đấy.”
Hứa Ứng khách khí nói: “Chỉ muốn chiêm ngưỡng dung nhan cố nhân mà thôi. Dù sao ngươi cũng biết mà, ta thường xuyên mất trí nhớ, không nhớ được nhiều người.”
Nhạn Không Thành không nghi ngờ gì, chỉ cho y vị trí phần mộ của Phong sư thúc.
Hứa Ứng tới chiêm ngưỡng, âm thầm ghi nhớ vị trí rồi nghĩ: “Sau này lại tới nhà bái kiến.”
Nhạn Không Thành cũng không phải loại đầu gỗ, sau khi học được thuật tầm long định vị từ chỗ Hứa Ứng, lập tức bắt tay vào tìm kiếm thân thể lục bí của mình.
Bây giờ hắn đang là cảnh giới Khấu Quan kỳ thứ hai, cảnh giới này khá nguy hiểm, tiến thêm một bước sẽ là Thập Nhị Trọng Lâu, có thể luyện thành Nguyên Thần. Nhưng sau khi luyện thành Nguyên Thần là không cách nào mở được thân thể lục bí.,
Cho dù không tu thành Nguyên Thần, thân thể lục bí cũng biến thành nặng nề khó mở, cho dù là cao thủ như Nhạn Không Thành cũng vậy, buộc phải mượn lực pháp bảo mới có thể mở được bí tàng.
Hơn nữa mỗi khi mở một bí tàng, tu vi sẽ gia tăng nhiều, bí tàng phía sau càng khó mở!
Đây cũng là nguyên nhân lúc trước khi Tiết Doanh An mở lục bí, bí tàng đầu tiên chỉ cần pháp bảo bình thường là mở được, bí tàng phía sau lại phải vận dụng cả chí bảo trấn giáo như Tiêu Dao kiếm mới có thể mở ra.
Nhưng Nga Mi có vốn liếng thật quá hùng hậu, vượt xa loại tiểu môn phái như Cửu Long sơn Tiêu Dao tông, chắc chắn có không ít chí bảo trấn giáo như Tiêu Dao kiếm. Thậm chí Hứa Ứng dám khẳng định Nga Mi có tiên khí trấn giữ khí vận!
Vì vậy y không hề lo lắng chuyện Nhạn Không Thành có mở được bí tàng hay không.
Chuyện khiến y quan tâm chỉ có hai.
Đầu tiên là chân truyền của Nga Mi, Kim Đan Đại Đạo.
Nhạn Không Thành dùng một viên Kim Đan điều động ngàn vạn đạp pháp, thần thông pháp thuật xuất thần nhập hóa, uy lực lớn tới không thể tưởng tượng nổi. Một hạt Kim Đan chứa đựng vạn pháp, khiến y khâm phục.
Chuyện thứ hai chính là mộ phần của Phong sư thúc.
Thù này không báo, thề không làm người!
Nhạn Không Thành đang bận chuyện mở lục bí nên chỉ dẫn Hứa Ứng vào trong núi Nga Mi, trong núi có một chỗ trống rỗng, cực kỳ rộng rãi, lớn khoảng ba dặm.
Một tòa Kim Điện đứng sừng sững trên vách đá dựng đứng.
Nhạn Không Thành vừa đi vừa mở cấm chế, dẫn Hứa Ứng đi vào Kim Điện, chỉ thấy trong điện đâu đâu cũng là sách, khắp nơi đều là điển tịch của na pháp, công pháp được phân loại, chủng loại phong phú, nhiều vô số kể.
Nhạn Không Thành kéo một cái rương vàng ra rồi đưa luôn cho y nói: “Hứa huynh, mấu chốt nhất trong Kim Đan Đại Đạo của Nga Mi ta là ở [Kim Quỹ Thái Thượng tiên thư]. [Kim Quỹ Thái Thượng tiên thư] là do thái thượng sư tổ lưu lại, nghe nói là thái thượng sư tổ viết, cũng có lời đồn là tiên thư mà thái thượng sư tổ tìm được.”
[Kim Quỹ Thái Thượng tiên thư] là quyển tiên thư được cất trong một cái rương vàng. Rương vàng được tạo hình bảo ấn, bên trên là chữ Kim, bên dưới là thân rương vuông vắn chỉnh tề.
Sau khi mở ra, bên trong là một thẻ ngọc trúc.
Kim Đan Đại Đạo được ghi trong thẻ ngọc trúc.
Đây là một thẻ ngọc đạo thư!
Hứa Ứng kinh ngạc không thôi, lần trước y nhìn thấy thẻ ngọc đạo thư là ở Chu gia của Chu Tề Vân, thẻ ngọc đạo thư ghi lại Tần Nham Động!
Nghe đồn đây là vật dẫn ghi chép đạo mà luyện khí sĩ thời đại cổ xưa thường dùng!
Tiếp theo, y không thấy thứ gì tương tự như thẻ ngọc đạo thư, cùng lắm là một số phù văn tiên đạo được chép trên sách vàng.
Không ngờ ở Nga Mi y lại được thấy một thẻ ngọc đạo thư khác!
Nhạn Không Thành chỉ vào những điển tịch khác trong Kim Điện nói: “Những điển tịch này là chú giải của các đời sư tổ Nga Mi đối với Kim Quỹ Thái Thượng tiên thư. Mỗi vị sư tổ lại có lý giải khác biệt đối với tiên thư, đạo lý đưa ra cũng khác biệt, nhưng đều có điểm độc đáo. Ngươi đừng ngại phiền phức. Lúc sư phụ dạy ta đã nói là...”