Trọng Tiêu nói: “Ta cảm ngộ Thiên tâm, phát hiện ra Thiên tâm tức là dân ý, thế mới biết hành động trước đây của mình là sai. Ta làm việc thuận theo dân ý, thời gian lâu dần lại lĩnh ngộ được càng nhiều phù văn Thiên đạo, cũng từ đó phát hiện phù văn Thiên đạo trên người ta lúc trước có rất nhiều sơ hở nho nhỏ.”
Hứa Ứng như đang suy tư.
“Nhưng nếu ngươi cảm ngộ Thiên tâm dân ý, vì sao lại hung hăng ác độc với ta như vậy, hận không thể giết ta cho thống khoái?”
Hứa Ứng không nhịn được nói: “Ngươi nên biết, ta luôn có thiện chí giúp đỡ người khác, coi việc giúp người làm niềm vui, là Hứa đại thiện nhân. Sao ngươi phải hô đánh hô giết với ta?”
Trọng Tiêu do dự một chút rồi nói: “Năm xưa trong ta ở thế giới Thiên Đạo, nghe nói ngươi làm phản Tiên giới, giết hại đồng đạo tiên gia, ám toán danh môn Tiên giới, đoạt tiên sơn, ức hiếp tiên nữ, bất kính với thượng tiên, lăng nhục tiên tử, thực sự là đại ác nhân. Tiên giới truy nã ngươi, đương nhiên chúng ta cũng phụng lệnh lùng bắt, chặn đường ngươi trên thiên lộ...”
“Đợi đã!”
Hứa Ứng giơ tay ra hỏi: “Ta từ Tiên giới xuống? Nói cách khác ta là tiên nhân?”
Trọng Tiêu chần chờ một thoáng rồi nói: “Chắc là không phải. Ta nghe nói Tiên giới đã thủ tiêu tiên tịch của ngươi, mà muốn từ Tiên giới xuống ngoài đi lén qua thì chỉ có cách tự chém cảnh giới tiên gia. Chắc ngươi tự chém cảnh giới, từ Tiên giới đi xuống.”
Hứa Ứng khôi phục bình tĩnh lẩm bẩm: “Ta ức hiếp tiên nữ, lăng nhục tiên tử?”
Chu Thiên tử và Khương Thái sư liếc mắt nhìn nhau, không hề nói gì.
Trọng Tiêu tiếp tục nói: “Năm đó thế giới Thiên Đạo hết sức náo nhiệt, chúng ta theo Thần Vương bình định phản loạn ở Côn Lôn, cuối cùng cũng lập được Thiên đạo, luyện thần khí Thiên đạo, thống nhất Chư Thiên Vạn Giới, đang thời khắc vui vẻ phồn vinh nhất. Nhưng ngày tốt lành không kéo dài lâu, chẳng mấy chốc đã xảy ra chuyện của ngươi. Lúc đó thế giới Thiên Đạo trở nên chật chội, đông đảo tiên nhân tự chém tu vi chuẩn bị chặn giết ngươi dọc đường.”
Hắn dừng lại một chút rồi nói: “Ta là Thiên Yêu, năm xưa chỉ là một Chính Thần, không có ý nghĩa gì trong số Thiên thần. Bậc đại nhân chân chính là các tiên nhân Tiên giới tự chém tu vi, bọn họ mang theo tiên khí hạ giới. Ta và ba mươi sáu Thiên thần khác, cùng với Huyễn Sương Thần Vương, vài vị Thượng Tiên trấn thủ cửa thứ sáu thiên lộ.”
Bọn họ nhận được tin tức, đại ác nhân đã giết ra khỏi Tiên giới, đang tự chém cảnh giới đi qua từ cửa thứ chín.
Tiên Vương trấn thủ cửa thứ chín đích thân ra tay, thống lĩnh hai mươi tư tiên nhân tự chém cảnh giới, ngăn đại ác nhân ở cửa thứ chín!
“Thiên địa linh căn ở nơi đó được tế lên, hào quang cực kỳ rực rỡ, thậm chí chúng ta ở cửa thứ sáu cũng thấy cực kỳ rõ ràng.”
Trọng Tiêu nói: “Hai ngày sau, cửa thứ chín bị phá! Ta nghe tiên nhân trốn được nói Tiên Vương ở cửa thứ chín bị trọng thương, hai mươi tư tiên nhân tử thương phân nửa.”
Hứa Ứng truy hỏi: “Sau đó thì sao?”
Trọng Tiêu nói: “Sau tin tức cửa thứ tám thứ bảy bị phá nhanh chóng được đưa tới. Chẳng bao lâu sau đã tới cửa thứ sáu mà chúng ta trấn thủ. Ta đi theo những Thiên thần khác, mọi người thấy ngươi đi ra từ trong tinh không nên giết tới. Ta còn chưa giết tới mặt ngươi thì chẳng biết ai hô một tiếng Thần Vương chết rồi, mọi người cùng bỏ trốn.”
Khóe miệng hắn run rẩy, đầu chim đầu sói trên vai cũng lộ vẻ hoảng sợ, hiển nhiên vẫn còn ám ảnh về chuyện năm xưa.
“Thiên địa linh căn ở cửa thứ sáu vỡ nát, phe ta vừa tháo chạy vừa ngăn cản thần thông ập tới. Khi ta chạy tới cửa thứ năm, bên cạnh chỉ còn bốn vị đồng liêu. Chúng ta còn chưa đứng vững ở cửa thứ năm thì ngươi lại đánh tới. Cửa thứ năm bị phá, Thần Vương Huyền Khí chiến tử.”
Bờ môi Trọng Tiêu giật giật nói: “Tới cửa thứ tư, Tiên Vương ngăn cản được ngươi, chúng ta nhân cơ hội triệu tập luyện khí sĩ mạnh nhất trong Chư Thiên Vạn Giới, quyết một trận tử chiến với ngươi ở Thái Ất Tiểu Huyền Thiên. Ta nhớ lúc đó còn có một vị tiên nhân nói, ngươi có một nhược điểm, là nữ nhân.”
Hứa Ứng nghi hoặc nói: “Nữ nhân? Nữ nhân nào?”
Trọng Tiêu lắc đầu nói: “Lúc đó có đủ thứ tin đồn, lòng người bàng hoàng, ai biết cái nào là thật cái nào là giả. Có tin đồn nói nhược điểm của ngươi là nữ nhi của tiên đế, còn có tin đồn nữ nhi tiên đế là đồn sai, thật là nữ nhân của tiên đế. Cũng có tin đồn tiên đế là nữ nhân; có người lại nói cô gái kia và ngươi là thanh mai trúc mã, lại có người nói thật ra là mỹ nhân kế, chuyên dùng để diệt trừ ngươi.”
Hứa Ứng hậm hực: “Anh hùng khó qua ải mỹ nhân, ta cũng không phải ngoại lệ. Nhưng lần này ta Đông Sơn tái khởi, không còn nhược điểm đó.”
Chu Thiên tử lộ vẻ châm chọc, há miệng định nói. Khương Thái sư vội vàng giật giật vạt áo hắn, ra hiệu cho hắn tốt nhất đừng nói.
Trọng Tiêu tiếp tục nói: “Tới cửa thứ ba chúng ta lại nghe tin ngươi giết về Tiên giới, chắc là nhược điểm nữ nhân của ngươi phát huy tác dụng, câu ngươi về Tiên giới, tranh thủ thời gian cho chúng ta bố trí. Trong thời gian ngươi giết trở về Tiên giới đón nữ nhân này, chúng ta điều động chí cường giả trong Chư Thiên Vạn Giới, chuẩn bị trừ ma vệ đạo.”
Chu Thiên tử không nhịn được xem vào nói: “Giết trở lại Tiên giới? Làm sao giết trở lại? Chẳng phải hắn tự chém tu vi rồi à?”
Trọng Tiêu liếc mắt nhìn hắn một cái: “Ta cũng không biết. Nhưng một người tự chém tu vi muốn giết về Tiên giới chắc cũng đơn giản thôi? Chỉ cần vượt qua Thiên kiếp là được.”
Chu Thiên tử im lặng một lát rồi lại nói: “Chỉ cần vượt qua Thiên kiếp là được?”
Trọng Tiêu gật đầu: “Với hắn thì không khó, độ kiếp xong phi thăng lại là được.”
Chu Thiên tử càng chua chát, nói: “Không khó?”
“Ừ, không khó.”
Trọng Tiêu nói: “Chúng ta mai phục ở Thái Ất Tiểu Huyền Thiên, hắn đi vào Thái Ất Tiểu Huyền Thiên gánh hai trăm sáu mươi bảy trận Thiên kiếp, đồng thời độ kiếp thành công, có thể thấy không khó.”
Chu Thiên tử kêu lên một tiếng đau đớn, giọng nói bỗng run rẩy: “Bao nhiêu trận Thiên kiếp?”
“Hai trăm sáu mươi bảy trận.’
Trọng Tiêu nói: “Uy lực của Thiên kiếp có hạn mức cao nhất, hạn mức này chính là cường độ của thần khí Thiên đạo, hai trăm sáu mươi bảy trận Thiên kiếp cũng không phải là gấp hai trăm sáu mươi bảy lần Thiên kiếp siêu cấp, thần khí Thiên đạo không gánh nổi. Uy lực thực tế không mạnh nhưng ngươi tưởng tượng.”
Chu Thiên tử nhìn về phía Khương Thái sư với vẻ mong đợi. Khương Thái sư ho khan một tiếng nói: “Bệ hạ, đúng là thần đã thấy dấu vết của hai trăm sáu mươi bảy đợt Thiên kiếp trong Thái Ất Tiểu Huyền Thiên.”
Chu Thiên tử đờ đẫn, một lúc lâu sau mới phun ra một ngụm trọc khí rồi cười nói: “Uy lực của thần khí Thiên đạo có hạn, ta đoán dựa vào thần khí Thiên đạo cùng lắm phát huy được uy lực gấp sáu bảy lần Thiên kiếp siêu cấp. Cho dù vậy Hứa đạo hữu cũng cực kỳ bất phàm.”