Mục lục
Trạch Nhật Phi Thăng - Bản dịch Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hứa Ứng nhướn mày dò hỏi; “Thất gia, thơ này có ý gì?”

Ngoan Thất nói: “Thơ này ý nói hắn bỏ năm ngày dùng chỉ bạc bện thành một cái lồng, nhốt Kim Ô vào trong lồng chim, không biết bị ai treo lên Phù Tang thụ, Kim Ô tỏa ra lửa và khói khiến nước suối phản chiếu thành màu hồng! Hắn đang thể hiện tráng chí dạt dào của mình, nói mình là người tay nắm nhật nguyệt. A Ứng, ngươi phải đọc nhiều sách vào.”

Hứa Ứng khẽ gật đầu nói: “Đang đọc, rảnh rỗi là mở ra xem.”

Ngoan Thất cười lạnh nói: “Rõ ràng là ngươi đọc cho dễ ngủ! Ta thấy ngươi cầm sách xem một lát, nghiêng đầu một cái là ngủ lăn quay!”

Hứa Ứng lúng ta lúng túng nói: “Dẫu sao cũng không hay bằng nhưng câu chuyện truyền thuyết.”

Không kia tới rất nhanh, lúc đầu còn cách xa trăm dặm, giờ đã tới trước Phù Tang thụ, vừa đi vừa nói: “Nghe nói na pháp đương thời thì Thần Đô đệ nhất, ta tới bái kiến Thần Đô, tiếp các tuấn kiệt trẻ tuổi, hai mươi trận không ai thắng được. Thôi gia ở Thần Đô có nói, cường giả na pháp, không ai bằng được Hứa Ứng. Hôm nay tới đây thăm hỏi.”

Hứa Ứng nói với Ngoan Thất: “Thôi gia ở Thần Đô có phải cái tên Thôi Đông Ly vẫn luôn muốn khiêu nhiến ta nhưng từ đầu đến cuối không dám ra tay không?”

Ngoan Thất nói: “Chắc là hắn rồi.”

Một người một rắn nhìn theo hướng tiếng nói, chỉ thấy một nam nhân trẻ tuổi đang đi về phía Phù Tang thụ. tinh thần phán chấn, diện mạo phi phàm, khi đi lại mang tiên khí bồng bềnh, ánh mắt có thần, lòng mang thiên hạ, bao dung như núi, có cảm giác khí độ siêu phàm thoát tục.

Hắn mặc bộ áo tím, đi theo sau một con trâu xanh, con trâu xanh kia rất mạnh mẽ, cơ bắp cắp người, khiến lớp da trâu căng phồng. Mắt trâu tròn tròn nhô lên, như ánh sáng lại như điện chớp, yêu khí cực kỳ đáng kinh ngạc, khi đi đường chỉ thấy mây đen cuồn cuộn, bao phủ phương viên mười dặm!

Nam nhân áo tím chào Hứa Ứng, cười nói: “Tại hạ Thượng Cảnh cung Tiêu Quy Khách, lần này xuất cung, nghe nói tu sĩ đương thời đi lạc lối, na pháp hưng thịnh, vì vậy thỉnh giáo tứ phương, chưa một trận thua. Ta muốn uốn nắn tác phong tà đạo này, tuy đánh bại truyền nhân các đại thế gia ở Thần Đô, nhưng bọn họ lại nói chỉ có đánh bại Hứa huynh thì mới có thể chứng minh luyện khí sĩ cao hơn một bậc.’

Hắn khẽ cúi người nói: “Mong Hứa huynh vui lòng chỉ giáo.”

Hứa Ứng gật nhẹ đầu, nói với Thời Vũ Tình sau lưng: “Nương tử, vừa rồi nàng bảo không cách nào báo đáp. Giờ cơ hội báo đáp tới rồi đấy. Nàng ra tay đuổi hắn đi.”

Thời Vũ Tình thầm chấn động, nói nhỏ: “Tướng công không biết rồi, hắn là truyền nhân của Thượng Cảnh cung, Thượng Cảnh cung là môn phái thời thượng cổ, nghe nói môn sinh đệ tử cực kỳ thưa thớt, nhưng những người được lựa chọn đều là siêu phàm. Thượng Cảnh cung bọn họ, mỗi đời lại xuất hiện một vị tiên nhân, cung chủ các đời của họ đều có thể phi thăng!”

Hứa Ứng nghi ngờ nói: “Bọn họ có vượt qua được Thiên kiếp siêu cấp không?”

“Không thể nào.”



Thời Vũ Tình nhỏ giọng nói: “Sau khi Thiên kiếp siêu cấp xuất hiện, cung chủ Thượng Cảnh cung cũng không cách nào phi thăng. Nhưng truyền nhân các đời của Thượng Cảnh cung đều là nhân vật cực kỳ xuất sắc, hết sức lợi hại.”

Hứa Ứng cười nói: “Nàng mở được ngũ bí, bây giờ tu vi thực lực tăng nhiều rồi, đặt chân tới lĩnh vực ngũ tiên,dư sức đánh với hắn một trận.”

Thời Vũ Tình đành đi tới, thầm nghĩ: “Tuy Tiêu Quy Khách là truyền nhân Thượng Cảnh cung nhưng truyền thừa Thục Sơn kiếm môn của ta cũng không hề kém cạnh.’

Chẳng qua trong lòng cô vẫn thấy lo lắng, truyền thừa của Thượng Cảnh cung hết sức thần bí, còn truyền thừa của kiếm môn có nhiều thứ đã thất truyền. Kiếm quyết cao thâm của kiếm môn được viết bằng phù văn tiên đạo, khó mà hiểu được.

Tuy Thời Vũ Tình thông minh lanh lợi, nhưng cũng khó mà hiểu thấu truyền thừa mà kiếm tiên đời trước để lại.

Tiêu Quy Khách thấy cô đi tới bèn cười nói: “Hứa huynh không dám ra tay, chỉ để một cô nương tới thăm dò trình độ của ta thôi ư?”

“Đừng có nhiều lời!”

Thời Vũ Tình quát lên một tiếng, mở toàn bộ ngũ bí,sau lưng cô lập tức hiện lên hai mươi hai tòa động thiên xoay tròn, rực rỡ tới cực điểm!

Tu vi cảnh giới của cô đã đạt tới mức tùy ý mở mỗi bí tàng bốn động thiên, cả tốc độ, lực lượng, nguyên khí, thần thức đều có tiến bộ nhảy vọt!

“Viu!”

Cô nâng ống tay áo, đầm lầy lập tức sôi trào, nước trong đầm lầy ầm ầm bắn lên, tạo thành vô số kiếm nước, hội tụ khắp bốn phương tám hướng, tạo thành kiếm trận lớn tới trăm dặm!

Bản thân Thời Vũ Tình cũng giật mình ồ lên, không ngờ tu vi của mình lại gia tăng tới mức này!

Sau khi mở bí tàng Ngọc Trì, tu vi của cô đâu chỉ tăng cao gấp bội?

“Đây là thứ tướng công... Xì! Hứa trưởng lão đã nói à, nguyên khí tiên vực trong lĩnh vực ngũ tiên?”

Thời Vũ Tình cảm thấy tự tin hơn hẳn, thân hình bồng bềnh bay lên, khống chế kiếm trận trăm dặm, lơ lửng trên không trung. Nguyên khí và thần thức cường đại vô địch của cô vận chuyển, khiến cả thiên địa chấn động!

Tiêu Quy Khách ngẩng đầu lên, nhìn Thời Vũ Tình ở trung tâm của kiếm trận trăm dặm trên không trung, sắc mặt nghiêm nghị, nói với trâu xanh: “Sư bá áp trận cho ta!”



Hắn bay lên không trung, cắt vào kiếm trận một luồng khí tím!

Trâu xanh kia cực kỳ căng thẳng, nhìn chằm chằm vào bóng dáng hai người trên bầu trời.

Dưới Phù Tang thụ, Hứa Ứng cũng ngẩng đầu nhìn lên, đột nhiên nói: “Thất gia, ngài chuông, trí nhớ của cô ấy thức tỉnh rồi à?”

Ngoan Thất còn chưa khôi phục tinh thần, quả chuông đã nói: “Không sai, chắc ảnh hưởng của Mạnh Bà thang lên Thời Vũ Tình đã hết. Khi Mạnh Bà thang còn ảnh hưởng, cô nàng này cho là mình vừa gia nhập kiếm môn, còn bây giờ cô ta khống chế pháp lực Kim Đan nhẹ nhõm như ý, điều khiển như cánh tay, hiển nhiên ký ức đã thức tỉnh.”

Ngoan Thất tỉnh ngộ: “Đúng rồi nhỉ!”

Hứa Ứng lấy làm khó hiểu: “Nếu ký ức của cô ấy thức tỉnh rồi, sao lại không nói?”

Ngoan Thất cũng gãi đầu nói :”Đúng rồi nhỉ? Sao cô ấy không nói?”

Quả chuông cũng không biết nguyên nhân, bèn nói: “Để xem rốt cuộc cô ấy định làm gì.”

Hứa Ứng gật đầu.


Trong lúc trò chuyện, Thời Vũ Tình đã phát huy lực lượng lĩnh vực ngũ tiên tới cực hạn, chiến lực tăng vọt. Cho dù Tiêu Quy Khách nhận được truyền thừa tiên gia cũng bị đánh tới mức liên tục lùi lại, khoảng cách với Thời Vũ Tình càng ngày càng xa, trong lòng xấu hổ không chịu nổi.


Thời Vũ Tình tinh thông kiếm trận, khoảng cách càng xa thì uy lực kiếm trận của cô càng mạnh, phần thắng của Tiêu Quy Khách cũng càng thấp.


“Phải áp sát cận chiến với cô ta!”


ánh mắt Tiêu Quy Khách lóe sáng, liều mình chịu thương tích liên tục, dốc hết thủ đoạn, cuối cùng cũng giết tới trước mặt Thời Vũ Tình, đấm ra một quyền, vận dụng chính pháp tiên gia của Thượng Cảnh cung, quyền này tiên khí phất phới, có khí độ như tiên nhân hạn phàm!


Thời Vũ Tình giơ tay, kiếm khí vô lượng tập trung vào tay cô, dùng chưởng đấu với quyền của hắn!


Quyền chưởng hai người va chạm, tai mắt mũi miệng của Tiêu Quy Khách chảy máu, kêu lên một tiếng đau đớn rồi ngã bay xuống, vô số kiếm khí xé gió bay tới, chém tới mức hắn thương tích đầy mình.


Phù văn tiên đạo không ngừng sáng lên quanh người Tiêu Quy Khách, ngăn cản vết thương trí mạng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK